Trêu Chọc Hôn Nhân - Dạ Tử Tân

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tác giả: 夜子莘.

Tên Trung Quốc: 惹婚.

Nam chính: Mộ Du Trầm.
Nữ chính: Thư Minh Yên.

Năm ấy cả Thư gia chẳng còn một ai, Thư Minh Yên được đưa đến Mộ gia nuôi dưỡng. Thư Minh Yên trưởng thành trở thành một tài nữ, cầm kỳ thư họa, mặt nào cũng xuất sắc, Mộ gia gia vì muốn giữ hạt giống này bên mình mà ban hôn cho cô ấy cùng cháu trai đích tôn Mộ Tri Diễn. Bất quá, Mộ Tri Diễn lại là kẻ trăng hoa, thật không xứng với Minh Yên, vật vờ qua lại, cuối cùng cô ấy lại kết hôn với gia chủ hiện tại của Mộ gia, người mà cô ấy gọi là chú nhỏ, Mộ Du Trầm.

Trong tim Mộ Du Trầm, từ năm 13 tuổi, luôn khắc sâu bóng hình cô nhóc nhát gan Thư Minh Yên. Đến khi trưởng thành, phải gánh vác trên vai gánh nặng của cả Mộ gia, chẳng thể có nổi một giây phút nghỉ ngơi, đến khi quay lại nhìn thì cô gái ấy đã được ban hôn cho cháu trai mình. Mộ Du Trầm cũng thực sự nghĩ Minh Yên thích Mộ Tri Diễn, nên không dám bày tỏ.

Đọc truyện mà cứ tủm tỉm mãi thôi, Mộ Du Trầm rất dung túng, yêu chiều, đối xử với Minh Yên như em bé á. Truyện rất nhẹ nhàng luôn, tính cách Thư Minh Yên cũng thế, cương có nhu có, mê ⸜(。˃ ᵕ ˂ )⸝♡

᠃ ⚘᠂ ⚘ ˚ ⚘ ᠂ ⚘ ᠃

1. Thái Thạch Mậu ngồi không yên, sau vài lần muốn nói lại thôi, rốt cuộc mặt dày cười hỏi một câu: "Mộ Tổng, Thư tiểu thư và ngài...."
     "Cô ấy?" – Mộ Du Trầm lấy khăn ướt từ tốn lau tay, từng câu từng chữ rơi vào tai mọi người: "Tôi che chở cho cô ấy."

2. Muốn làm gì thì cứ làm, dưới mí mắt anh sẽ không xảy ra chuyện gì được. (Mộ Du Trầm)

3. Lúc ba tuổi, mẹ anh đã mất. Ba anh bận rộn công việc, đi sớm về khuya, có lúc đi công tác vài tháng không thấy bóng hình. Lúc mẹ anh rời đi, thậm chí ông ấy còn không kịp đến nhìn lần cuối. Nhà họ Mộ này, thật ra lạnh lẽo không có chút ấm áp nào, giống như một cô nhi viện tráng lệ. Cô nhi viện tốt mà, đều là những đứa trẻ không cha không mẹ, không ai khác nhau? Chúng ta là người thân. Nếu em gia nhập, sau này anh sẽ bảo vệ em. (Mộ Du Trầm)

4. Anh không tán thành chuyện em lấy hôn nhân ra trao đổi, nhưng danh phận bạn gái này, nếu em muốn, anh có thể cho. (Mộ Du Trầm)

5. Trong sách nói rằng tình yêu sau khi trải qua hôn nhân và sinh con đều sẽ dần dần trở thành tình thân. Cho nên con và anh ấy chỉ là nhảy qua một bước nhỏ ở giữa thôi, chúng con có thể đi tiếp, cũng nhất định sẽ sống rất hạnh phúc. (Thư Minh Yên)

6. Mộ Du Trầm, có khi nào anh, cũng cảm thấy rất mệt mỏi không? Chúng ta đã kết hôn, sau này phải hoạn nạn cùng nhau, nếu như về sau lúc anh cảm thấy rất mệt mỏi, hoặc là thỉnh thoảng gặp chuyện không vui, anh có thể nói với em, em có thể gánh vác với anh. (Thư Minh Yên)

7. Từ ngày anh đưa em về từ trấn nhỏ, em chính là người của nhà họ Mộ. Nhà anh cả anh hai đã tách riêng từ sớm, bọn họ anh lo không nổi, dưới mí mắt anh những người còn lại của nhà họ Mộ, một người cũng không thể xảy ra chuyện, bao gồm cả em. Nông Nông, trước giờ anh chưa từng xem em là người ngoài, trước đây không có, bây giờ em là vợ anh, là người thân của anh, biết không? (Mộ Du Trầm)

8. Nông Nông, em chính là người khiến anh tìm thấy sắc sáng duy nhất trong cuộc đời tẻ nhạt này. (Mộ Du Trầm)

9. Tình yêu có thể là một liều thuốc của cuộc sống, nhưng hôn nhân thì phải xây dựng một gia đình, hoàn toàn sẽ thay đổi sự ổn định lúc này. (Diêu Di Tình)

10. Nông Nông, cho dù vào lúc nào, người anh yêu nhất vẫn là em. (Mộ Du Trầm)

11. Sau này anh sẽ chăm bọn trẻ, chơi với chúng, dạy chúng học. Còn dạy chúng yêu em như anh yêu em, cùng nhau bảo vệ em. (Mộ Du Trầm)


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net