Phần 9

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ma Đạo Tổ Sư

107. Ta muốn đem một người về Vân Thâm Bất Tri Xử, đem về, giấu đi.

108. Như năm đó, Ngụy Vô Tiện cười gọi hắn, hắn cũng nhìn sang. Từ đó, mắt liền không rời.

109. Lam Trạm! Lam Vong Cơ! Hàm Quang Quân! Ta, ta vừa rồi, là thật tâm muốn cùng ngươi lên giường! (tuôi ấn tượng nhất câu tỏ tình của Tiện Tiện a @@)

110. Lam Hi Thần! Ta cả đời này nói dối vô số lần, hại vô số người, đúng như lời ngươi nói, giết cha giết anh giết vợ giết con giết thầy giết bạn, chuyện xấu trên thiên hạ có gì mà ta chưa làm qua! Nhưng ta chưa từng nghĩ đến việc hại ngươi!

111. Trí nhớ của ta quả thật rất kém. Chuyện trước đây, thật nhiều chuyện ta đều không có ấn tượng gì. Bao gồm chuyện Bất Dạ Thiên năm ấy, trong mấy ngày đó rốt cuộc đã xảy ra những chuyện gì, ta đều không nhớ được chút gì.

Nhưng mà, từ giờ trở đi, chỉ cần là chuyện do ngươi nói, ta đều sẽ nhớ thật kĩ, một cái cũng không quên.

Ngươi, thật là tốt lắm. Ta thích ngươi.

Hoặc là đổi một cách nói khác, trong lòng ta chọn ngươi rồi, yêu ngươi, muốn ngươi, không có cách nào rời xa ngươi, ngươi muốn thế nào đều được.

Ta còn muốn cả đời này có thể cùng ngươi đi săn đêm.

Còn muốn cùng ngươi lên giường mỗi ngày. Ta thề, ta không phải nhất thời muốn trêu chọc ngươi giống như trước đây đâu, càng không phải cảm kích ngươi. Nói chung, ta là thật tâm thích ngươi mới muốn cùng ngươi lên giường. Trừ ngươi ra, ai ta cũng không cần, không phải ngươi không được. Chuyện ngươi muốn làm với ta, ngươi muốn làm như thế nào liền làm như thế ấy, ta đều thích cả, chỉ cần ngươi bằng lòng cùng ta...

(Vâng đấy là màn tỏ tình của em Tiện Tiện >"<)

SCI Mê Án Tập

112. Cậu là chuyên gia nghiên cứu người, còn tôi là chuyên gia nghiên cứu cậu.

113. Triệu Trinh chưa bao giờ phá cơ quan nào quá ba phút, Ngọc Đường cũng không bao giờ quá ba phút mà vẫn không tìm được anh.

114. Trên thế giới này, không có sinh vật gì có thể chiến thắng con người, bởi vì con người ác độc hơn bất cứ loài động vật nào.

115. Tôi có bệnh sợ bẩn, chỉ thích những thứ sạch sẽ. Trên đời này trừ Triển Chiêu ra, ai đụng vào tôi cũng làn tôi buồn nôn.

116. Hóa ra bóng đêm có thể che đậy nhiều thứ, cũng có thể phơi bày bày được rất nhiều thứ.

Diễm Quỷ

117. Thế nhưng, ngươi có biết hay không, ngươi khổ sở thì có thể nói với ta, nhưng ta khổ sở thì có thể nói với ai?

118. Tang Mạch, Tang Mạch, Tang Mạch hóa ra đây là yêu hận mà Phật tổ nói. Tắc Hân là thứ ta cầu không được, còn ngươi, chính là thứ ta bỏ không được. Cầu không được, bất quá đau đớn thấu tim, lo nghĩ bất an. Bỏ không được, nếu cố bỏ, sẽ là thất hồn lạc phách, không quản tính mệnh.

119. Ta lấy sự tàn khốc ác độc của ta để giành lấy thiên hạ cho ngươi, nhưng ngươi lại quay đầu đem Tắc Hân thiên lương nhân từ ra so sánh với ta...

120. Những năm tháng sau này, ta sẽ lôi hết sức mình ra mà hộ nó, toàn tâm tận lực bảo hộ nó. Ta muốn nhìn nó chậm rãi lớn lên, dần dần thành thục, nhìn nó trở thành một người hoàn toàn khác, một Tang Mạch chưa từng bị Sở Tắc Quân thương tổn, chưa từng bị Không Hoa lừa dối. Một người như vậy có thể hay không càng thêm khoái hoạt, có thể hay không đạt được một hạnh phúc càng thêm mỹ mãn?

121. Hắn chính là một người như thế Xấu xa không triệt để, hận không triệt để, nhưng đối với bản thân lại tàn nhẫn tới triệt để.

122. Cái gọi là yêu hận, cầu không được, bỏ không nỡ, yêu không được, hận không đành

123. Đó là yêu hận, cực yêu mà có hận, cực hận mà có muốn, ham muốn đến cuối cùng cũng không quá một chữ yêu.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net