Hương Mật Tựa khói Sương

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

- “Cẩm Mịch, ngươi quả nhiên là chiêu ong dụ bướm.”

  Sao? Lời này nghe có chút kỳ quái, thân là hoa cỏ rau quả như chúng ta đương nhiên là phải chiêu ong dụ bướm rồi, nếu không ong không bướm lấy ai mà thụ phấn, rồi làm sao ra hoa kết trái đây? Không có kết trái, thì bồ đào ta ở đâu chui ra?

  Thế là, ta liền thản nhiên đáp: “Ha ha, đây là bổn phận của ta, chuyện nên làm, chuyện nên làm.”

- "Chỉ có những người từng trải qua náo nhiệt mới hiểu được cái gì gọi là tịch mịch, còn ta vốn đã mang số mệnh vạn năm cô độc, ngày ngày ăn cơm một mình, tu luyện một mình, đọc sách một mình, đi ngủ một mình, chưa bao giờ biết cảnh náo nhiệt làm sao hiểu được cái gì là cô tịch?”

- Mấy người già quả nhiên đều thích nhớ lại chuyện xưa.

- Đời người vốn vô lo, biết thêm một gút mắc chính là tự chuốc vạ vào thân.

- Tình yêu bao la thì không có vết tích, nỗi đau khủng khiếp thì không có nước mắt.

- Trên đời ở đâu ra nhiều nguyên do như vậy, không muốn là không muốn, vậy thôi.

- Tiền có thể bớt xén, chứ từ thì không thể bớt xén tùy tiện được.

- Có một số việc, không biết vẫn tốt hơn. Càng biết rõ, càng tổn thương…

- Phàm nhân có chuyện sầu khổ thì cầu nguyện với thần tiên, thần tiên nếu có phiền não thì cầu nguyện ai đây?

- Trong ba người, nếu có hai người được hạnh phúc, như vậy là đa số, cũng coi như mỹ mãn không phải sao? Mỹ mãn là tốt lắm rồi, chứ viên mãn là chuyện quá xa vời, huống hồ trên đời, nào có nhiều cái gọi là hạnh phúc đến như thế…

- Thì ra, trên đời này có một loại vết thương, có thể xuyên tâm thủng cốt.
Gọi là – không còn đường sám hối.

- Đúng vậy, trên đời làm gì có nam tử nào có thể đối xử với một nữ tử tốt đến cực độ như vậy? Nếu như có thật, thì chắc chắn là giả rồi. Cái gọi là hoàn mỹ, đều là ảo giác.

- Hai chữ ‘tính toán ’ chính là điều đại kỵ trong tình yêu.

- Thì ra tình yêu có lúc lại đơn giản như vậy, phàm nhân có một câu tục ngữ có thể biểu đạt hết đạo lý huyền diệu trong đó: một người nguyện đánh, một người nguyện bị đánh.

- Mỗi một người trong cuộc đời đều sẽ hội ngộ hai người.
Sau cùng…
…một người ở lại trong tim, còn một người sẽ ở một nơi nào đó rất xa.

- Một khi đã bước chân vào hồng trần, hết thảy duyên số đều sai, sai, sai hết!

- Hồ nước không nhìn thấy dù chỉ một hạt cát hay một viên sỏi, nhưng không phải bởi vì hồ nước vừa cạn vừa trong, mà có khả năng hồ nước này sâu thăm thẳm, căn bản không có đáy… Nhìn không thấy đáy thì làm sao biết bên trong liệu có cát có sỏi hay không?

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net