Tiếu diện vương gia, lãnh đạm vương phi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

- Cứ tưởng đau đã thành chết lặng, không ngờ một khi gặp lại, tâm vẫn còn nặng nề chảy máu nhiều đến như vậy.

- Trên thế gian này, rốt cuộc cái gì là bì ai nhất?!
Đó không phải là nỗi đau thế xác, không phải cảm giác bị vãn tiễn xuyên tâm, hay là hỏa sơn thiêu rụi...
Mà là, người mà ngươi yêu đậm sâu lại dùng ánh mắt hờ hững, thanh âm lãnh đạm hỏi ngươi: "Ta và ngươi, có quen biết sao?!"

- Hài tử chính là như vậy, càng quật cường thì càng yếu ớt. Dùng cứng đối hắn, hắn sẽ càng quật hơn, nhưng khi có một người ôn nhu mềm nhẹ đối hắn, hắn lại dễ dàng muốn khóc, ấy là nghịch lý, nhưng cũng là quy tắc hài hòa.

- Tình một chữ có biết bao nhiêu đớn, bao nhiêu đau, bao nhiêu cay đắng, chua chát cũng nhiều lắm ấm áp cùng ngọt ngào!!! Một khi nếm thử, quyến luyến... hóa thành chấp niệm!

- Nếu có thể dễ dàng quên đi sao có thể là yêu.

- Cảm tình vốn đâu thể ép buộc, thà không gặp sẽ không biết, chứ gặp rồi làm sao còn để ý đến người khác, dù cho là thanh mai trúc mã của mình.... ái tình! Vốn đã là ích kỷ như vậy rồi!

- Trên thế gian này, không có nữ nhân nào thật lòng mong muốn cùng nữ nhân khác chia sẽ trượng phu của mình cả.

- Hai chữ ái tình, đôi khi còn phụ thuộc vào hai chữ duyên phận!

- Nguyên lai yêu một người thì ra vốn chỉ là đơn giản như vậy thôi! Không cần người kia tài giỏi, không cần người kia xuất sắc, chỉ cần người kia hiểu mình muốn gì, cần gì... là đủ rồi!

- Thà không gặp không yêu không quyến luyến
Không nhớ nhung không vướng bận cũng không đau lòng
Tương ngộ âu cũng là duyên là phận
Người ra đi, người ở lại, ai là kẻ đau lòng?!

- Người mình yêu lại quên đi mình, bi ai của thế gian này, đến tận cùng cũng chỉ như vậy mà thôi!

- Tình yêu thực sự khiến cho con người ta trở nên thật tham lam, cứ từng ngày từng ngày lại càng ham muốn nhiều hơn, không sao kiềm chế được....

- Sở dĩ con người lại dễ dàng phản bội nhau đến thế, là vì bọn họ không tin tưởng lẫn nhau, cứ tự cho bản thân mình là đúng, tự nghĩ rằng như vậy là tốt cho đối phương nhưng vô hình chung lại gây tổn thương cho người kia....

- Yêu một người, rất kỳ diệu
Mọi cảm xúc chỉ vì người kia mà chuyển, mỗi cái nhăn mi mày cười của người kia điều dễ dàng kiến tâm loạn nhịp, rất khó giữ bình tĩnh
Thật sự rất kỳ lạ, nhưng cũng thật thú vị....

- Phải mất bao lâu để yêu một người, mất bao lâu để hận một người, rồi lại mất bao lâu để nhớ, để quên một người?

- Yêu! Có đôi khi là nắm lấy, bá đạo giữ chặt
Yêu! Cũng có khi là buông xuống, chúc phúc đối phương
Yêu! Cũng có thể là từ từ cảm nhận, từ từ đón lấy....

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net