Tướng quân Háo Sắc Không Có Nam nhân Không Vui

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

- "Tình cảm, cái thứ này lãi suất kép tăng còn nhanh hơn quả cầu tuyết lăn, sợ lúc hoàn lại sẽ tựa như chiến trường thập diện mai phục, đến hài cốt cũng không sót lại."
  - "Không sợ, chúng ta nợ tình thì đền thịt."

- "Ta đối tốt với nàng, cũng là có tư tâm."

"Tư tâm?" Ta nghẹn lại.

"Giả sử có một ngày nàng đã quen với ta, vậy Hoa Nam Bình kia, còn có Kha tiểu tử nàng nhặt ở bên ngoài, Thanh quan mười sáu tuổi mà Trần Thống lĩnh nói nàng đã cứu được nữa, người nào còn có thể so được với phu quân nhà nàng?" Hắn nắm cằm ta, nhìn như nhàn nhã quở trách cái sự phong lưu của ta.

Ta nghe liền 囧 囧: "Công tử, có được đánh trống kêu oan không?"

"Có." Hắn nghiêm túc gật đầu, "Nhưng trước tiên phải hối lộ cấp trên đã."

"Đáng tiếc ta không một xu dính túi."

Hắn nhíu mày, "Tiểu nương tử còn có hai phần tư sắc, không bằng lấy sắc hối lộ trên."


- Bàn chuyện đáng giá hay không, cảm tình, có gì là đáng giá hay không đáng giá.

Yêu chính là yêu, tổn thương chính là tổn thương, quá khứ cũng chỉ là quá khứ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net