Chương 1. Nữ hoàng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Lang quân xướng, nương tử tuỳ, ngươi phương xướng bãi ta lên sân khấu. Mẹ từ, nữ nhi hiếu, thiên tử đường tiền cạnh hành yêu."

Tháng mười hai năm đầu tiên Nguyên Gia, một bài đồng dao truyền khắp phố lớn ngõ nhỏ của Đông Đô. Đám trẻ con búi tóc trái đào nô đùa xướng ca ở trên phố, người đi hai bên đường nghe xong không dám nói chuyện với nhau, kẹp chặt quần áo, vội vàng đi qua. Chỉ có cha mẹ đám hài tử sẽ vội vàng không ngừng che lại miệng của chúng, kéo về nhà mắng: "Không muốn sống nữa, chuyện của vị kia, các con cũng dám nói? Lại không nghe lời, ta sẽ đem con đặt ở cửa, để con bị yêu quái Trấn Yêu Tư bắt đi ăn thịt!"

Trẻ con căn bản không hiểu bài đồng dao có ý nghĩa gì, nhưng là nghe thấy Trấn Yêu Tư, bọn chúng liền sợ tới mức oa oa khóc lớn, dỗ đều dỗ không được.

Năm đầu tiên Nguyên Gia, cũng là Thùy Củng tám năm, nữ hoàng Võ Chiếu đăng cơ năm thứ tám, ác danh Trấn Yêu Tư đã vang vọng khắp bốn bể Thần Châu, cũng doạ em bé không dám khóc đêm. Nổi danh khác không kém, là chỉ huy sứ của Trấn Yêu Tư, mời chào vây cánh, thêu dệt tội danh, gây ra vô số vụ án oan, án sai, làm hại không biết bao nhiêu danh môn vọng tộc rơi vào cảnh cửa nát nhà tan, An Định công chúa, Lý Triều Ca.

Lý Triều Ca biết có rất nhiều người hận nàng, ở Đông Đô không biết có bao nhiêu người cầu thần bái phật, ngày ngày đêm đêm ngóng trông nàng chết.

Đệ đệ với muội muội của nàng, biểu huynh biểu đệ của nàng, thậm chí trượng phu của nàng, đều ngóng trông ngày này.

Đáng tiếc, cuối cùng bọn họ cũng phải thất vọng. Nữ quan mặc màu đỏ cung trang quỳ gối trước người Lý Triều Ca, giúp Lý Triều Ca vẽ mày, kẻ mắt, thoa chút son, cuối cùng, các nàng đội chiếc mũ với chuỗi ngọc hoa lệ, long trọng lên trên đầu Lý Triều Ca, đồng thời quỳ xuống: "Bệ hạ vạn tuế."

Phía trong lẫn bên ngoài điện Đại Nghiệp, mọi người nối tiếp nhau quỳ phục trên mặt đất, nhu thuận mà cúi đầu, trong miệng hô: "Bệ hạ vạn tuế."

Lý Triều Ca đứng yên, nhìn chằm chằm người trong gương. Hàng lông mày mảnh, hơi nhếch lên, mũi cao và thẳng, mắt đẹp mà sắc, đội mũ miện ngọc châu, đẹp những lại mang khí thế giương nanh múa vuốt, thế tới rào rạt. Bên ngoài có đồn nàng đến như thế nào, cũng không ai có thể phủ nhận, đây là một gương mặt cực kì xinh đẹp.

Nàng là An Định công chúa, một công chúa lớn lên trong dân gian, thân mang tiếng xấu, nàng chính là một công chúa bị người đời chê cười. Nhưng bây giờ, nàng là tân nữ hoàng của Đại Đường.

Đại Thánh hoàng đế Võ Chiếu Vu tháng trước chết bất đắc kỳ tử bỏ mình, trước khi chết, đem ngôi vị hoàng đế truyền cho trưởng nữ Lý Triều Ca. Lý Triều Ca thuận theo thiên thời, kế vị vì đế, hôm nay là nàng đăng cơ đại điển.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net