Chương 6

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

3 ngày sau, Tân Lạc thị đến cung đình và được chào đón nồng nhiệt bằng mấy phát chổi kinh thiên động địa của Thảo cô cô làm hoảng hốt cả đoàn. Quận chúa thì đang trang những điểm cuối cùng trên khuôn mặt ưu tú của mình và chuẩn bị thay váy. Thái hậu, Hoàng thượng, Hoàng hậu, Quý phi đang xây xẩm mặt mày vì mang thai cùng các vị đại thần đều đang ở trong hoàng cung, chuẩn bị tiếp đón các vị của bộ tộc. Hoàng thượng chào đón vị tù trưởng của Tân Lạc thị Thách Bồ bằng một cái ôm thắm thiết rồi hối hận vì mình đã làm thế. Huỳnh công công đã phải chạy lấy cho ngài cái chậu nhỏ để nôn mửa. Tân Lạc thị có một loại dầu hôi đặc biệt sử dụng như nước hoa và thật bất ngờ khi nó được làm từ phân chim!

Sau đó, đám cưới được tổ chức ngay ở sân cung đình, và hôn phu của Quận chúa đã xuất hiện Anh ta tên là Tân Lạc Thách Bố, là con của vị tù trưởng Thách Bồ, đang trong tư thế cưỡi ngựa lao thẳng vào sân với đoàn tùy tùng hớt hải chạy rầm rầm theo sau, có vẻ anh chàng không giỏi cưỡi ngựa lắm. 

" Hoàng thượng là bậc Quân vương, ngồi thẳng lưng lên!" tiếng Thái hậu rên lên khe khẽ và hơi khó nghe. Bà là một người mẹ mạnh mẽ, và luôn luôn coi Hoàng thượng vẫn chỉ là một đứa trẻ mới lớn. Tuy điều đó khá khó chịu song Hoàng thượng vẫn thấy tốt hơn là việc bị bà đối xử như một người lớn và giải quyết những mâu thuẫn cá nhân của bà.

" Huỳnh Minh này," ngài nói nhỏ tên thái giám thị vệ thân cận của mình," Ta muốn ăn chút đậu phụng rồi."

Huỳnh công công hiểu ý và gọi Thảo cô cô vào phủ của Quận chúa. Một lát sau, Quận chúa cũng chịu ra ngoài, với sự hằm hằm đi theo của cô cô. Thì ra Huỳnh Minh đã dụ Thảo cô cô vào phủ Quận chúa và cô cô đã thành công đốc thúc được nàng nhanh hơn bằng cây chổi trên tay. Mở đầu, một tên quan đọc to mấy cái lời giới thiệu sáo rỗng và nghi lễ của bên Tân Lạc thị, sau đó thì cả đôi phu thê cắt tóc, tỏ thành ý gắn bó suốt đời. Cả Thái hậu lẫn vợ của vị tù trưởng , bà Tân Lạc Thái đều khóc sụt sùi. Ngài tù trưởng có vẻ không vui lắm, như đang lo lắng thứ gì. Cuối cùng, khi nghi lễ rượu kết thân đã kết thúc, cả Hoàng thượng lẫn Hoàng hậu, như đã đợi từ trước, lao vào bàn tiệc bốc lấy bốc để đậu phộng trên bàn cùng với các quan khách Tân Lạc thị. Chẳng để ý rằng các vị quan đại thần đang ngạc nhiên đến xanh mặt. Hinh Quý phi không tham gia được vì cái bụng bầu. Còn Thái hậu, mặc dù khó chịu, nhưng với lý do là "sự thân mật với quan khách để tăng tình cảm hữu nghị", bà cũng không làm gì được con trai và con dâu.

Thái hậu đã sắp xếp múa hát trong đám cưới. Sau khi ăn uống no nê, tất cả mọi người đều cùng thưởng thức, trò chuyện phiếm vui vẻ.

Hoàng thượng theo dõi tất cả mọi người với ly rượu trên tay,

" Trẫm nghĩ đã đến lúc rồi," ngài nói nhẹ nhàng với Huỳnh công công. Vị thái giám thị vệ vâng lệnh lui xuống, lấy ra một thánh chỉ được viết trước đó trong túi áo. Anh đi lên phía chỗ đoàn vũ nữ đang múa rồi bảo họ lui xuống, hắng giọng lên. Tất cả mọi người cùng quỳ xuống, ngoại trừ Hoàng thượng ra. Huỳnh công công đọc to:

" Phụng thiên thừa vận, Hoàng đế chiếu viết. Tục rượt vợ của Tân Lạc thị là một tục lệ truyền thống có trong các buổi hôn sự của bộ tộc. Trẫm thiết nghĩ, muốn đôi bên gia tộc cùng hòa hợp, đâu thể tuân theo tập tục một bên. Tục rượt vợ vốn bị loại khỏi hôn lễ hoàng tộc, nay được khôi phục lại."

Ngay tức khắc, tất cả quan khách Tân Lạc thị đều hớn hở ra mặt, nhất là vị tù trưởng, Quận chúa tím mặt lại, sợ hãi nhìn vị hôn phu đang lên cơn dã tâm của mình. Nàng chạy nhanh đến mức như chưa bao giờ được chạy, với Thách Bố đuổi theo sau. Huỳnh công công đọc tiếp:

" Tục rượt vợ là tập tục truyền thống của Tân Lạc thị, mục đích là để chứng tỏ sức mạnh của vị hôn phu. Hôn thê sẽ chạy đi và để vị hôn phu đuổi theo. Sau đó cả hai sẽ động phòng hoa chúc và cắt máu ăn thề..."

"Mẫu thân, người đừng bận tâm làm gì," Hoàng thượng đưa tay ra cản Thái hậu lại," lâu lâu xem kịch cũng vui. Với lại, vợ chồng phải cung có thứ gì đó gắn kết lại. Người còn là Thái hậu, ra cản sẽ mang dị nghị, Tân Lạc thị họ cũng chỉ chờ giây phút này."

Đôi phu thê chạy nhanh đến mức làm bụi bắn mù mịt, cộng thêm tiếng cổ vũ như hét của quan khách Tân Lạc làm người dân kinh thành được một phen hốt hoảng!


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#hài