CHƯƠNG 2: ẤN TƯỢNG KHÔNG TỐT

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Minh Triệu đang chật vật với đống đồ để đem đến nhà mới.

Minh Triệu không có quen biết nhiều người chỉ có một vài người bạn nhưng đã có việc bận hết rồi, nên nàng phải làm một mình.

Thùng đồ đã nặng mà còn to lớn khiến nàng bị che khuất tầm nhìn. Bước từ thang máy ra, từ đâu bay lại một vật thể lạ khiến nàng ngã một cái đau điếng. May mắn là nàng đang bê thùng quần áo chứ mà bê thùng chén dĩa không biết phải làm sao nữa.

Vừa phủi mông xong, nàng ngước nhìn lên, một thân ảnh cao to khá là vạm vỡ nhưng nhìn kĩ lại là con gái. Mặc trên người là chiếc áo nỉ màu đỏ mặc quần dài đen, cột tóc phía sau ót, nhìn bên ngoài khá là lịch sự.

Chi tiết nhỏ mà nàng để ý là chiếc đồng hồ trên tay cô đang đeo trên tay là không phải hàng rẻ.

Vừa đứng vậy nàng đã khó chịu hét lớn:"Không biết nhìn đường à, đi đứng kiểu gì thế, bẩn hết cả đồ tôi đồ tôi".

Kỳ Duyên nhíu mày khó chịu lên tiếng:" Cô mới không biết nhìn đường á, mà lại đổ thừa tôi, sáng sớm gặp gì đâu không". Nói rồi cô chạy một mạch loáng thoáng đã khuất dạng. Vì cô đang có một cuộc hẹn với bạn vào sáng nay, mà tối hôm qua quên đặt báo thức nên bây giờ đã rất trễ rồi.

Minh Triệu còn đang bàng hoàng thì cô đã chạy đi mất:" Ê nè đứng lại đó cho tôi, tôi chưa nói xông mà đi đâu đấy".

Nàng quay lại khó chịu dọn dẹp đống đồ mới làm rơi. Nàng lẫm bẫm:" Sáng sớm lại gặp cô hồn, thứ gì đâu á , chứ không phải thứ 7, chủ nhật ".
Dọn được đống đồ vào căn hộ.

Nàng mệt muốn chết, nàng vào tủ lạnh lấy nước uống. Đang uống lại nghĩ về chuyện lúc nãy, mà vẫn còn tức. Nàng nghĩ" đừng để tôi gặp cô thêm một lần nào nữa nếu không tôi sẽ giết cô ".

Vì sáng giờ, nàng lo chuyển đồ vào căn hộ nên đã xin mama chỗ cô làm xin nghỉ đêm nay.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net