Chương 1 : Đính hôn cái con khỉ nhà anh!

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Vào một ngày sớm, Lăng Mạn thức dậy trên một chiếc giường Kingside của khách sạn Bốn Mùa. Căn phòng mang màu chủ đạo là mày tối, ánh nắng mặt trời vẫn còn dịu nhẹ chiếu qua khung cửa sổ.

Lăng Mạn là một Phú Bạch Mĩ. Đường đường là thiên kim Lăng gia. Được mọi người trong giới tiểu thư nồng nhiệt tiếp đón.

Nhưng...đó chỉ là vẻ bề ngoài. Một thứ vỏ bọc không hơn không kém. Gọi là Bạch Phú Mĩ nhưng những đồng tiền đó đều là cô kiếm ra. Gọi là tiểu thư Lăng gia chẳng qua là thế thân cho chị cô-Lăng Mật.

Chị ấy mới đích thực là Đại tiểu thư. Nếu không phải vì cô sinh trước chị ấy 10 phút, có lẽ chị ấy mới là Đại tiểu thư.

Haha... Nói thì rất buồn cười, dù là Đại tiểu thư, nhưng người trong Lăng gia luôn gọi cô là Nhị tiểu thư.

Vì sao hả? Vì cô chỉ là...một đứa con ngoài dã thú. Cha cô đã làm một chuyện không thể tưởng tượng nổi. Làm cho mẹ cô có thai, sinh ra cô. Mọi người trong Lăng gia tuy gọi cô một tiếng "Nhị tiểu thư ", hai tiếng "Nhị tiểu thư ". Nhưng trong lòng họ cũng hiểu rõ, cho là con của tiểu tam, chính xác, là tiểu tam. Vì thế, cô trong Lăng gia không hơn không kém một người hầu.

Con người ấy, thường bị che dấu bởi vẻ bề ngoài. Ở ngoài cô là thiên kim tiểu thư được mọi người tôn sùng, ngưỡng mộ. Khi ở nhà, cô chẳng khác bao nhiêu là một người hầu.

À nhưng mà...cô lại là người hầu cấp cao, là người hầu luôn ở bên Lăng Mật.

Căn phòng chỉ có chút tia sáng chiếu vào, Lăng Mạn hơi đau buốt ngồi dậy.  Mệt quá đi. Hôm qua bọn họ chơi lớn, đến bây giờ cổ mình vẫn còn đau.

Lăng Mạn đang thừ người ra, đột nhiên cửa nhà tắm mở ra, Trình Tư Liêm cả người chỉ quấn chiếc khăn tắm bước ra. Âm thanh trầm thấp vang lên:

"Tỉnh rồi. Mau đi tắm đi. "

"Hôm qua anh đã làm gì tôi vậy? Nói cho mà biết, Trình Tư Liêm, anh đừng mong có ý đồ bất chính với tôi. "Lăng Mạn thấy anh đi ra, liền kéo chiếc chăn kín hơn để cho toàn thân mình.

"Dù gì cũng sắp là vợ chồng rồi. Em lo lắng gì nữa. À mà, hôm qua, là em... "Trình Tư Liêm nói được một nửa, một nửa sau để lại.

Dù có hỏi đứa ngu ngốc như cô cũng biết nửa câu sau là gì.

À mà, hôm qua, là cô chủ động câu dẫn tôi trước. Tôi chẳng làm gì cả.

Thực tức chết đi được, Trình Tư Liêm tên khốn này đáng chết vạn lần. Nhưng nếu hôm qua hai người làm chuyện gì thì tại sao cô lại không có cảm giác gì nhỉ. Chỉ là hơi mệt do rượu ngày hôm qua có tác dụng thôi. Làm gì có thấy toàn thân đau nhức mệt mỏi.

"Dù hôm qua chúng ta có làm gì đi chăng nữa thì đó cũng không phải lần đầu tiên của tôi. Anh không cần lo. Lăng Mật, em ấy sẽ không biết đâu. "Lăng Mạn lúc đầu khí thế bừng bừng nói, sau đó càng nói càng nhỏ đi.

"Tại sao lại nhắc đến Lăng Mật, em và tôi mới là có hôn ước từ trong bụng mẹ cơ mà. Chúng ta hôm qua đã đính hôn rồi. " Trình Tư Liêm nói với vẻ đó là điều đương nhiên. Sao lại nhắc đến cô bé tên Lăng Mật đó chứ.

"Trình Tư Liêm, anh biết rõ Lăng Mật mới là người có hôn ước với anh. Không phải tôi. Tôi không phải người của Lăng gia. "Lăng Mạn phủ định.
"Haha...em không phải người của Lăng gia thì tại sao lại mang họ Lăng. Hôn ước giữa hai người con gia trưởng. Em và tôi...hôm qua trước mặt báo giới truyền thông, đã ĐÍNH HÔN rồi. "Trình Tư Liêm sau khi nghe câu nói của Lăng Mạn không những không tức giận mà còn cười nhẹ nói.

"Đính hôn cái con khỉ nhà anh ấy. Tôi và anh chẳng có quan hệ gì cả. "

"Nhà tôi không nuôi khỉ, em biết mà. "Trình Tư Liêm tiếp tục trêu chọc. Từ nhỏ trêu đùa với Lăng Mạn đã trở thành 1 thú vui không thể thiếu trong cuộc sống của anh. Vì vậy nên anh không thể không thích Lăng Mạn.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net