145. [H+] Ái ân cuồng nhiệt, quyết không chịu buông tha

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Không gian tĩnh mịch càng trở nên lạnh lẽo bởi nụ cười nửa miệng của một người nào đó, Đỗ Hà vô thức lùi lại vài bước đến khi chạm vào chiếc ghế sofa ở ngay sau lưng. Mồ hôi đột nhiên một vài giọt lại rịn ra chảy dọc xuống gương mặt thoáng ẩn hiện phiếm hồng.

" Chị muốn làm gì ? "- lời nói có một chút run rẩy không thể kìm chế được, hơn ai hết nàng biết tình trạng hiện tại của mình nguy hiểm như thế nào.

" Bé Đậu, em là mẫn cảm quá rồi, ngồi xuống nghỉ một chút chị đi nấu bữa trưa "- Thuỳ Linh hai tay túi lớn túi nhỏ đi vào phòng bếp, dọc đường đi vẫn còn cảm thấy tức cười cho thái độ sợ sệt đó của Đỗ Hà.

Mặc dù không hiểu tại sao tên sắc lang đó lại có thể dễ dàng bỏ qua như vậy, nhưng rõ ràng căn nhà có phần rất u ám đó thôi, chị ấy lại không nói mọi người đâu hết cả rồi. Lúc nãy ở bệnh viện đã tắm rồi nên bây giờ liền muốn đến giúp cô, lại sợ sệt không biết vào đó có bị gì hay không nên chỉ dám rón rén.

" Thuỳ Linh... " – đi vào rồi lại muốn đi trở ra, không hiểu sao có linh cảm vô cùng xấu khi nhìn thấy chị chồng háo sắc này.

" Ra phòng khách ngồi đợi chị đi, sẽ rất nhanh kêu em dùng bữa "- cô vẫn đang đứng ở đó đeo tạp dề chuẩn bị bữa trưa của mình, thực đơn hôm nay toàn là những món tẩm bổ có chủ đích.

" Em...em muốn phụ chị "
                 
" Thôi đi, đi đứng chậm chạp tay chân cũng vụng về hơn trước, chưa khỏe hẳn đâu "
             
" Gì chứ ? Em có bị gì đâu, em đã rất khỏe rồi, giống như lúc trước vậy "
                 
" Khỏe rồi ? Tốt, rất tốt " Đỗ Hà không biết sao hiện tại rất dị ứng nụ cười của Thuỳ Linh, giống như là mình vừa mới lỡ lời nói gì đó không đúng lắm, sao chị ấy nghe xong nét mặt liền hết mực sở khanh như vậy.

Mặc dù vậy đã vào rồi lý nào cũng không trở ra được, đành phải cầm lấy rổ rau Thuỳ Linh đưa nhặt ra lá sâu mà không ngừng nhìn lấy cô đề phòng. Cô bây giờ đang rất bận bịu với món súp bổ dưỡng của mình, Lúc trước cô không giỏi nấu ăn cho lắm, kể từ sau khi Đỗ Hà mất tích ba năm cô thường hay nấu cho Hà Linh đến nổi lên tay.

Đỗ Hà cuối cùng cũng có thể buông bỏ cảnh giác, cô cứ nấu hết món này đến món khác. Ở trong bữa ăn trưa như thường lệ đặt nàng ngồi lên chân của mình ép ăn từng muỗng một, hôm nay lại còn khui lấy một chai rượu đắt tiền cả hai cùng nhâm nhi hết ly này đến ly khác. Lại nói ba năm qua không có Đỗ Hà, đêm nào cô cũng dỗ Hà Linh ngủ xong liền quay về phòng mình phải có rượu mới có thể đi vào giấc ngủ, tửu lượng của cô dĩ nhiên vô cùng được. Về phần của Đỗ Hà trong ba năm nay không thường xuyên uống rượu, mới vài ly đầu óc đã bắt đầu cảm thấy biến hóa.

" Thuỳ Linh, em chóng mặt quá "- nàng lại ngây thơ cho rằng có lẽ đầu của mình lại xảy ra chuyện, cảnh vật không hiểu sao cứ bị chia ra làm hai như vậy ?

  " Chị đưa em lên phòng nghỉ "- Thuỳ Linh lúc nãy chỉ ép nàng ăn, cô lại chẳng hề động đũa, mấy thứ này đâu phải bữa trưa của cô. Bé Đậu của cô đã ăn xong rồi, bây giờ lại đến lượt của cô đây.

Thật sự là Đỗ Hà không hề biết những món ăn đó lại có phần bổ dưỡng như vậy, cộng thêm men say từ vài ly rượu nặng đô khiến cả người của nàng lâm vào trạng thái thừa năng lượng. Nóng bức đến chịu không nổi mà...

Cô không đưa Đỗ Hà vào phòng của họ lại bế nàng vào phòng đọc sách, người ta cũng nói sự mới mẻ tạo nên kích thích mà. Có đôi khi nên thay đổi một chút để thử cảm giác nào tốt hơn. Mặt bàn ngay lập tức được đặt lên thân thể của nàng, cô để cho Đỗ Hà cả người nóng bức ở trên đó , bản thân mình lại yên vị ngồi xuống ghế xoay ôm lấy cả người của nàng. Lúc này đầu của cô ở ngay tầm ngực của Đỗ Hà cởi xuống hai khuy áo của nàng.

" Chị đừng mà, chị cố tình...chuốc say em "- Đỗ Hà đầu óc mụ mị mắt nhắm mắt mở vẫn đưa tay ngăn cản cô, dường như đang ngồi lên cái gì đó không được êm lắm, còn nhìn thấy sách nữa. Tên háo sắc này...

" Là em tự uống, chị có ép buộc em đâu. Bé Đậu ngoan ngoãn một chút chị đã nhịn rất lâu "- ở bệnh viện là cô mặc quần áo cho nàng, dĩ nhiên cô biết hôm nay Đỗ Hà mặc áo ngực cài trước, nhanh chóng tháo nó ra làm đôi tiểu bạch thỏ hiện rõ trước mặt của một tên đại sắc lang nào đó.

" Buổi tối...ưn...em sẽ đền cho chị...ư...Thuỳ Linh...em muốn ngủ " Đỗ Hà không mở mắt ra cũng cảm nhận rõ tên xấu xa đó đang dùng sức mút ngực của nàng, một bên đưa tay vào xoa nắn giống như người ta đang nhào bột làm bánh bao đi. Lưỡi liên tục rê lên rê xuống nụ hồng của ai bị cô làm cương cứng.

Những lúc đang hành sự cô thường là bỏ ngoài tai bất cứ thứ gì, mặc cho Đỗ Hà liên tục cầu hòa xen lẫn với tiếng rên rỉ liên hồi cô vẫn không nhân nhượng, tính ra cô đã ăn chay ba tuần rồi. Bên ngoài của nàng nếu nhìn từ phía sau vẫn hết mực nguyên vẹn, ngược lại ở trước cả hàng khuy áo đều đã được mở ra hết, áo ngực của nàng là loại cúp ngực không dây cài trước nên chỉ cần kéo phăng nó ra quăng vào một góc. Đỗ Hà bây giờ kịch điểm kích tình khi chiếc áo sơ mi màu xám đang phủ hờ hững cơ thể bị cô mút đến lưu lại vô vàng dấu ấn đỏ tím bắt mắt lần lượt hiện lên.

" Ư....ư....Thuỳ Linh...không được..."
Nàng hiện tại đang ngồi trước mặt hai chân thả xuống mặt bàn, dục vọng trên người dần dần hiện hữu, nhưng khi cô đưa tay cởi khóa quần của nàng lại làm cho Đỗ Hà nhớ lại đêm hôm đó ở khách sạn. Cô đã giống như năm đó lấy đi lần đầu tiên của nàng, đau đến mức ngất đi lúc nào không thể rõ.

" Đừng sợ, không giống hôm đó, không làm em đau "

" Không, em không muốn, chị hôm đó..."
Tình huống hiện tại nàng một tay chống ra phía sau đỡ lấy thân thể sắp không giữ được tỉnh táo của mình, một tay di chuyển ra phía trước đặt lên tay của cô giống như không cho phép.

" Bé Đậu, chị biết lỗi của mình rồi, em cũng tha thứ cho chị rồi mà "

" Em...em...vẫn chưa được...vài ngày nữa được không ? " – kế hoãn binh lúc đầu chỉ hy vọng dời đến tối nay để chuẩn bị tâm lý, nhưng nếu như đã thảo luận thì nên nói thách một chút, được thêm vài ngày liền cũng đỡ hơn nhiều.

" Không được, chị đã nhịn đến sắp hư rồi. Em không cho chị chị sẽ đi ra ngoài ăn vụng cho em xem "- Thuỳ Linh hiện tại dỗ ngọt không được đành phải giở trò hù dọa, nếu như muốn ra ngoài tìm thú vui cũng không đợi đến bây giờ.

" Đừng mà, Thuỳ Linh " – Đỗ Hà gương mặt đã đỏ đến kịch điểm khi men rượu ngự trị lấy cơ thể của nàng, nóng nực đến độ chỉ muốn ngâm mình trong bồn tắm hoặc làm chuyện gì mới có thể giải tỏa được. Thần trí cũng không được tỉnh táo lắm, nghe Thuỳ Linh nói như vậy liền lắc đầu tỏ ý mình không muốn như vậy.

" Đừng ra ngoài làm bậy hay đừng đụng đến em ? "

" Đừng ra ngoài..."

" Ngoan như vậy chị mới thương, lấy tay của em ra. Bé Đậu chị chịu không nổi nữa, chị muốn em " – Thuỳ Linh một tay vẫn đang đặt ở khuy quần của nàng, một tay liên tục xoa ngực nàng khi đôi môi đã tiến sâu vào khuôn miệng cuồng nhiệt quấn lấy đôi môi bị mút đến phát ra thành tiếng.

" Ưn..."
Ngay khi rào cản cuối cùng từ tâm lý của nàng cho phép cô hành động, bàn tay có phần nhỏ nhắn hơn cô đưa ra ngay sau lưng của mình chống đẩy cơ thể phía sau. Thuỳ Linh nụ cười hiện diện cho sự cho phép của nàng, khóa quần nhanh chóng bị tháo ra. Chiếc quần jean bó sát có cố gắng cách mấy cũng không bám lại được trên người chủ nhân, cô kéo ra một khoảng còn ra lệnh cho nàng nhấc mông lên một chút sau đó hoàn toàn tháo bỏ nó khỏi cơ thể của nàng.

Thuỳ Linh nhìn thấy rõ ràng sự khác màu nơi giữa chiếc quần bé nhỏ của nàng, điều đó cho thấy Tiểu Nini ở bên trong từ lâu đã chịu không nổi mà thấm vào từng sợi bông dịch tình đặc quyện. Cô rõ ràng luôn biết cách đẩy cho Đỗ Hà ở tận cùng sự khiêu khích, không hề cởi bỏ nó lại đưa ngón giữa của mình kéo lê lên khe rảnh hiện rõ của nó một cách nhẹ nhàng đến mức chết người. Người con gái của cô chịu không nổi liền nâng người lên một chút rên lớn.
" Ưnnnnnn..."

" Hư hỏng "
Trên người của nàng hiện tại chính là một chiếc sơ mi màu xám phủ lên hờ hững cơ thể phía trên, hạ thể chỉ còn duy nhất chiếc quần bé con ẩm ướt che đậy lại càng thêm kích thích. Thuỳ Linh từ tốn đẩy người nàng ngửa ra phía sau một chút tránh làm cho Đỗ Hà đau, ngay lập tức kéo hai chân của nàng dang rộng sang hai bên cả người của cô nhanh chóng chen vào chính giữa. Tiểu Hà còn trong một lớp vải liên tục đả kích tầm nhìn của cô.

" Chị, nhanh một chút "- cơ thể của người con gái này chính là vậy, sẽ phải cần thời gian để kích thích cảm giác của nàng, nhưng chỉ cần đạt đến giới hạn đó Đỗ Hà không hề thích sự chậm rãi. Nhanh một chút thì cũng có thể nhanh chóng làm xong.

" Em không nhớ cơ thể mình khác biệt à, nếu ngay bây giờ chị cho vào Tiểu Hà nó sẽ rất đau. Nhẫn nại một chút nào Đỗ Hà "
Cô nhận thấy vài giọt mồ hôi giống như hạt đậu bé li ti rịn ra trên người của nàng chảy vào khe ngực, thoáng ý cười thật nhẹ cho cơ thể thật sự mẫn cảm của Đỗ Hà. Cúi thấp đầu của mình xuống cách nơi nữ tính của nàng chỉ còn một khoảng ngắn, vén nhẹ lớp vải mong toang đang che đậy nơi đó của nàng nhìn thấy xuân tình ướt đẫm bên trong. Hồng hào phủ một màn sương óng ánh, chỉ muốn đặt vào đó một nụ hôn nhẹ, cuối cùng chịu không nổi lại mút lấy nó nghe một tiếng thật to.

" Ahhhh...."- Đỗ Hà ghét sự chậm rãi cũng có lý do của nó, làm cho nàng phân tâm liền làm ra những hành động như vậy. Kích thích đến mức chỉ biết rên lên một tiếng to, ngón chân đều vấp lại bắt đầu thở dốc.

Cô mút lên Tiểu Hà một cái liền buông đôi môi của mình ra khỏi hai mép thịt hồng hào, tiếp tục vén chiếc quần nhỏ sang một bên, đưa lưỡi rê lên rê xuống hai cánh hoa phủ đầy mật dịch cuốn vào nuốt sạch.

" Thuỳ Linh, mút nó cho em đi, ưnnnn...ư....ưm...."

Cô đang ở phía dưới của nàng liếm láp điên cuồng, lại phải hoảng hốt ngước đầu lên nhìn lấy người con gái của mình đến không tin là thật. Qua Pháp ba năm tốt nhất chính là học được sự bạo dạn này của phụ nữ ở Pháp hay sao ? Hay bị đập trúng đầu nhiều lần liền đổi tính đổi nết rồi.
" Bé Đậu, em mà cũng nói mấy câu này hả ? "

" Thuỳ Linh đừng nói nữa, em khó chịu, nơi đó thật khó chịu, mút nó giống như lúc nãy, Thuỳ Linh... "- ở Pháp người ta chính là đâu có xem mấy thể loại đó, lại chẳng có cơ hội gì học tập bằng cách thực hành đâu. Chắc tình huống thứ hai hợp lý hơn, là bị đập đến khùng rồi.

Cô còn chưa kịp thôi thắc mắc, đầu của cô liền bị Đỗ Hà dùng một tay đẩy lại xuống phía dưới, nàng còn cố tình ưỡn người lên một chút chạm vào môi của cô mới làm cho cơ thể đỡ bị bức đến phát điên.
Thời khắc này đừng có nói là còn thèm hỏi han gì nữa, cô là bị hành động của Đỗ Hà làm cho dục vọng trong người giống như bao nhiêu năm tích tụ đều khơi lên hết. Ngay lập tức xé nát chiếc quần từ lâu vướng bận cố tình đó, đưa lấy cả hai tay giữ lấy hông của nàng kéo lại áp chặt khuôn miệng ấm nóng mút liên tục vào nơi tư mật của Đỗ Hà. Một chân của nàng quấn lấy eo cô, một chân bị để trên vai của Jisoo ưỡn người rên xiết.

"Á....ưn....ahhh...ahh.....ư.....ư.....ư...Thuỳ Linh...thật dễ chịu...ưnnnn...."
Lần đầu tiên cô cảm thấy Đỗ Hà chịu nói ra những xúc cảm cô đem đến cho nàng, tiếng rên rỉ hòa với âm thanh thở dốc của Đỗ Hà liên tục truyền đến. Cô gái này một khi động tình liền để cho dâm thủy của mình từ sâu trong hoa huyệt tràn ra cửa động, mặc dù cô đã áp chặt lấy hai cánh hoa của nàng liên tục nuốt lấy thứ nước tình đặc hữu yêu thích của Thuỳ Linh, nhưng nó vẫn nhiều đến mức chảy dọc xuống hai bên đùi non của nàng nhễu xuống mặt bàn thành một vệt loang lổ.

" Ưm....ưm....ưmm....ahhhhh"
Chiếc lưỡi mềm mại hiện tại đã dần trở nên cương cứng len lỏi vào hoa huyệt của nàng đâm liên tục, bên ngoài vẫn chung thủy tách lấy hai mép thịt hồng hào của nàng nuốt lấy thứ nước tình đặc quyện. Vách thịt non mềm đón nhận vật thể lạ, cứng thì có cứng nhưng chiều dài của nó chỉ khiến Đỗ Hà cảm thấy càng bức điên người hơn, nàng muốn nhiều hơn thế nữa. Cơ thể liên tục ngã về sau ưỡn cao hạ bộ áp chặt lấy môi lưỡi của cô cật lực rên rỉ.

" Thuỳ Linh, em muốn, ahhhh, em muốn "

" Sao hả ? "- cô nghe thấy âm thanh của nàng liền tạm thời rời bỏ Tiểu Hà sưng tấy vì cô dùng sức mút điên cuồng, đem hết tất cả mật dịch còn trong khuôn miệng của mình truyền vào môi lưỡi của nàng. Nói một câu liền hạ người xuống một chút gặm nhắm lấy phần cổ từ lâu đã đẩy rẩy vết tích bắt mắt ánh nhìn.

" Lấp đầy nơi đó đi... thật trống trải "

" Bé Đậu, em như vậy có biết là tự chuốc họa vào thân không ? Sao hôm nay liền có vẻ bạo dạn thế này ? "

" Em không biết, đừng nói nữa....Thuỳ Linh, em thật khó chịu...Thuỳ Linh..."
Không biết là thứ rượu trong người nàng hay đầu nàng có vấn đề thật rồi, chủ động cầu xin Thuỳ Linh xâm phạm mình, nơi đó liên tục đưa lên cao làm cho Thuỳ Linh liền muốn ăn no nê một bữa chết cũng cam tâm.

Cô đưa một ngón tay rê nhẹ lên hạt đậu cưng cứng của nàng, một tay còn lại banh nhẹ hai mép của Tiểu Hà, mật dịch phủ đầy bên trong lỗ xuân tình đỏ thẳm liên tục chảy ra ngoài. Đỗ Hà cả người run rẩy liên tục cầu xin, một tay tự đưa lên ngực của mình nhào nặn, mắt lờ đờ không kiểm soát.
" Cho vào trong em....ưn....ưn....em chết mất....Thuỳ Linh...ahhhh....khó chịu quá....cho vào...ưnnnnn"

" Ahhhhhhhhh....."
Cảm giác giống như giật bắn cả người khi hai ngón tay của cô tiến sâu vào nơi đó, nghe thấy tiếng hét của Đỗ Hà còn tưởng làm nàng đau liền để vào nhưng không động. Đỗ Hà bất đắc dĩ di chuyển tay từ ngực của mình nắm lấy bàn tay của cô liên tục tự đẩy vào mình.

" Như vậy, như vậy...Thuỳ Linh....giúp em với...ahhhh...ahhhh"
Thuỳ Linh nhận thấy nếu như cô còn thụ động nữa vợ cô sẽ chết vì tức tưởi cho cô, bạo dạn như vậy càng tốt đỡ phải lời ngon tiếng ngọt dụ dỗ nàng nói ra khoái cảm của mình một cách ép buộc. Xem ra đầu bị đập có lợi nhất là chỗ này. Hai ngón tay ở bên trong Đỗ Hà điên cuồng thúc vào trong sau khi Thuỳ Linh quyết tâm làm cho Đỗ Hà kịch liệt sung sướng.

" Đúng rồi....chỗ đó...á...ahhhhh...mạnh hơn nữa....ashhhhh......ư....ư....ư.....ư...."

" Nhanh hơn...Thuỳ Linh....mạnh hơn....sâu vào.....ahhhhh.....ưn...."

" Rên to hơn nữa, kêu tên của chị mau lên" – hơi thở trầm đục của cô liên tục phủ lấy vành tai của nàng, cô là đang nằm đè lên người của Đỗ Hà mút mát điên cuồng đôi môi anh đào đỏ rực, phía dưới liên tục dùng tốc lực mạnh nhất đâm vào hoa huyệt mềm mại của Đỗ Hà.

" Thuỳ Linh...Lương Thuỳ Linh....em....em.....á......."

" Có sung sướng hay không ? Có thoải mái hay không ? "

" Thoải mái...ấ.....á...á......sướng....em sướng....â.. "
Cô đẩy với một tốc độ điên cuồng, ở bên ngoài cho thêm vào một ngón lại đẩy sâu vào bên trong. Đỗ Hà rên rỉ vang vọng phòng đọc sách, nước tình chảy đầy xuống mặt bàn theo từng cứ thúc vào kéo ra của cô. Cả người run rẩy tay liên tục cào hai bên bàn khắc chế nhục dục bùng nổ đến điên cuồng bất tận.

" Đừng mà...rách mất...rách mất...Thuỳ Linh....ahhhhhh"
Tình huống bây giờ là Thuỳ Linh vừa để vào người nàng tiếp tục một ngón thứ tư, Đỗ Hà chịu không nổi kịch liệt rên rỉ, nhận thấy đây là lần đầu tiên họ ân ái sau ba tuần không chạm đến nàng, có vẻ như như vậy quá nhanh sẽ làm cho Đỗ Hà đau nên cô rút ra bớt một ngón. Tốc lực liên tục tăng dần như muốn chạm đến nơi sâu nhất của Đỗ Hà.

" Sâu quá....ahhhh....sâu quá...."

" Sâu như vậy em mới sướng được chứ Bé Đậu "

"Thuỳ Linh...ưn....ưn....em.....emm.....sắp....á....em....sắp...."
Không cần đến Đỗ Hà báo hiệu cho cô nàng sắp ra, vách động co thắt dữ dội như muốn nuốt chửng ba ngón tay của cô. Thuỳ Linh sử dụng tất cả sức lực đẩy mạnh vào bên trong nàng giống như không còn nhìn thấy chuyển động ngón tay của cô nữa, Đỗ Hà liên tục cào cấu hai bên mặt bàn thân thể kịch liệt run rẩy, cắn chặt môi dưới ưỡn người bắn ra tung tóe ướt đẫm cả bàn tay của cô thấm ướt tay áo, Thuỳ Linh nhanh chóng rút tay của mình ra áp môi vào mút liên tục Tiểu Hà đỏ au đong đầy mật dịch, nó nhiều đến mức ướt cả hai bên mép của cô ướt cả gương mặt cực điểm soái khí của một người nào đó. Nhễu thẳng xuống mặt bàn từ lâu đã tạo thành một vũng...

Đỗ Hà rả rời nằm dưới thân của cô liên tục thở dốc, mồ hôi của nàng rịn ra khắp vầng trán nhô cao. Mặc dù nói là hoàn toàn bình phục, nhưng trong lúc hành sự cô để một tay vào người nàng, một tay còn lại không xoa nắn ngực Đỗ Hà giống như lúc trước, bởi vì nó đã đặt xuống dưới đầu của nàng chống đỡ. Bởi vì lúc đó Đỗ Hà kích tình cực điểm đã không thể ngồi được nữa hạ cả người của mình nằm xuống.

Lại nói nàng vừa mới lấy lại được nhịp thở của mình đã nhìn thấy cô từ trên người của mình ngồi dậy, ngay lập tức nâng lấy cả người của nàng lên xoay lại, Đỗ Hà chính xác đang ở trạng thái quỳ úp trên bàn, cô còn để người trước của nàng cúi xuống thật thấp nâng lấy cả vùng ba đầy đặn nhô lên thật cao tách ra hai chân để Tiểu Hà hiện rõ hơn bao giờ hết.

" Thuỳ Linh, chị lại muốn làm gì vậy ? "- Đỗ Hà lúc nãy đã rất buồn ngủ rồi, trải qua một trận kích tình mi mắt lại càng nặng, cô đừng có nói lại muốn động dục với nàng. Thật mệt lắm...

" Bé Đậu, là chị ăn chưa no, một lần nữa, sẽ rất nhanh "

" Không mà, em mệt lắm, bế em đi ngủ được không ? "

" Ngoan ngoãn một chút, sẽ nhanh chóng làm xong cho em ngủ "

" Thuỳ Linh....em không chịu...ưn....ưn....."
Đỗ Hà còn chưa thương lượng xong với cô liền cảm thấy cô lại tách lấy hai mép thịt của mình nuốt trọn, nàng vừa mới ra một lần cô lại áp chặt vào như vậy khiến mật dịch lại bắt đầu tuôn xuống. Cô đưa một tay xoa nắn vùng mông trắng nõn của nàng lắm lúc thật ra muốn đánh vào thật mạnh mà. Âm thanh gợi dục mút mát liên tục nơi đã vô cùng sưng đỏ, Đỗ Hà chịu không nổi lại để tiếng rên ra ngoài cửa miệng. Còn giống như cố tình cúi xuống một chút để cô nếm trọn Tiểu Hà.

Thuỳ Linh mút mát điên cuồng lại trở nên kích tình cực điểm, đưa hẳn ba ngón tay vào cửa động đã sớm bị người ta khai phá cách đó không lâu. Đôi môi di dời từ mông của Đỗ Hà kéo lê lên vùng lưng ong gợi cảm, lưỡi rà lên từng tấc da thịt của nàng, tay luồn ra phía trước nắn bóp bầu ngực bởi vì cúi người liền trĩu nặng. Nhận thấy mọi thứ đã có thể bắt đầu, ba ngón tay bên trong vách thịt mềm mại liên tục đâm vào thật sâu.
" Á....á...â.a.a.a.a.a.......a.a.a.a.a "

" Ưn....Thuỳ Linh....chậm lại....em chịu không nổi....Thuỳ Linh...."

" ahhhhhhh... sâu quá....sâu quá....á......."

" Mạnh hơn nữa....nơi đó....nơi đó....em sướng....Thuỳ Linh....đấm sâu vào..."

" Ahhhhh....ưn....ưn.....ưn....."

" Đủ rồi.....đủ rồi mà....đừng đi vào nữa....ư....ư...ư...ư...."

" Thuỳ Linh dừng lại....dừng lại....đủ rồi...á...sướng....em sướng....ưnnnnn...ưn...ưm....ưm.....ưm...."
Trên mặt bàn liên tục bị nước từ đâu bắn ra tung tóe, từng thớ thịt của nàng cả bên ngoài hay bên trong đều liên tục chuyển động, nơi đó co thắt dữ dội rồi lại co thắt Thuỳ Linh vẫn nhất quyết bám lấy nàng. Từng ngón tay len lỏi đi vào nơi chật hẹp co thắt điên cuồng như muốn xé nát nàng vậy, tiếng rên rỉ liên tục phát ra từ cửa miệng của nàng bị cô nuốt lấy. Bên trong điên cuồng đâm vào rút ra, một tay còn lại mặc nhiên nắn bóp, đôi môi cuốn chặt lấy đóa hoa anh đào đỏ ửng đang phát ra âm thanh mút mát điên cuồng, Tiểu Hà bị cô phía dưới liên tục làm tràn ra mật dịch. Đỗ Hà ở bên trên đôi môi bị cô mút đến vươn vãi óng ánh sợi chỉ bạc chảy dài hai bên mép. Triền miên dục vọng...


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net