Phần I : Thuần hoá

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Summary: Cứ phản kháng đi, tôi sẽ thuần hóa em từng bước một.

Dùng thuốc cướp mất lần đầu của cậu, hắn công khai coi thường, ngang nhiên vứt xuống trước mặt cậu một tấm sec trắng, kiêu căng nhếch miệng xoay người bỏ đi.

Không ngờ đến, bàn tay còn chưa kịp chạm đến tay nắm cửa đã bị kéo lại. Cậu đứng trước mặt hắn, trần trụi không thèm che giấu, đem tấm sec kia xé tan ra thành những mảnh vụn. Không những thế, còn vung tay ném vào ngực hắn vài đồng xu lẻ, trực tiếp phun ra một câu.

- Cái này tôi cho anh vì đã giúp tôi vui vẻ, giá của anh có lẽ cũng chỉ tầm ấy?

Người con trai này, thực sự cho rằng hắn là loại người mà cậu có thể dễ dàng chơi đùa được sao? Gây chiến xong còn dám chạy trốn, hắn nhìn lá đơn thôi việc trên bàn, nhếch miệng lên, tạo thành một nụ cười tuyệt đẹp, hắn gằn giọng.

- Cậu nghĩ bằng cách này có thể thoát khỏi tôi sao?

Không hề tỏ ra sợ hãi, cậu ngẩng đầu, trực tiếp nhìn thẳng vào đôi mắt hắn.

- Tôi không tin anh là ông trời.

Nhưng không ngờ, cuộc sống chính là có thể dễ dàng xoay vận trong tay kẻ quyền thế.

Xuyên qua một lớp kính, cậu bần thần nhìn vào hắn, không còn lòng dạ nào hỏi.

- Anh rốt cuộc là ai chứ?

Hắn ngồi đó, hai tay khoanh trước ngực, đắc thắng nhìn vào cậu tự mãn cười

- Cậu nói đúng, tôi không phải ông trời. Nhưng cái thế giới nhỏ bé của cậu, tôi thừa sức nắm giữ.

Preview...

- Cứ phản kháng đi, tôi sẽ thuần hóa em từng bước một!

- Cậu nói đúng, tôi không phải ông trời, nhưng cái thế giới nhỏ bé của cậu tôi thừa sức nắm giữ.

- Nếu muốn gϊếŧ tôi, phải một phát gϊếŧ chết. Nếu không tôi sẽ từ địa ngục quay về gϊếŧ chết em!

- Theo tôi, bàn tay của em cũng sẽ nhúng chàm.

- Bẻ gãy đôi cánh của em, khiến em không bao giờ có thể bay đi được. Tôi không yêu em, nhưng sẽ khiến em phải ở bên tôi cả đời.

- Tôi sẽ khiến em cho dù đến chết cũng không quên được tôi!

- Tôi không tin bất kì ai cả!

- Nếu không thể bước vào, tôi sẽ không cố vào. Nhưng tôi sẽ luôn đứng ngay cạnh, mãi cũng không xa rời.

- Trái tim tôi này, lấy ra! Nhìn xem, còn nơi nào chưa bị em tàn phá?

- Em tàn nhẫn lắm!

-Lăng nhăng, tôi đã từng! Giả dối, tôi đã từng! Lừa gạt tình cảm, tôi cũng đã từng! Nhưng đó là với những người khác, những người trước kia, còn với anh, tôi chưa từng. Con mẹ nó, tôi không cần biết anh trước kia bị thằng khốn nào lừa gạt, nhưng anh nhìn đi, nhìn kĩ đi, tôi là tôi chứ không phải thằng khốn đó!

- Chúng ta, kết hôn đi

- Nếu tôi nói không phải, em có tin không?

- Anh... tư cách gì yêu tôi?

- Yêu và hận tưởng như trái ngược nhưng lại chỉ cách nhau một ranh giới hết sức mong manh.

- Chính bàn tay em đã gϊếŧ chết tôi.

- Dù biết bản thân rất hận em, hận đến tận xương tủy. Nhưng nhìn thấy em thương tổn, trái tim vẫn không có cách nào khống chế mà phát đau.

- Có lẽ nào, là tôi đã yêu anh?


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net