Giới thiệu về tôi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

     Tôi là Thảo , Nguyễn Thị Phương Thảo một cái tên rất hay đúng không các bạn tôi năm nay 16 tuổi rồi , tôi có một gia đình vô cùng hạnh phục và được bạn bè và thầy cô trong lớp quan tâm lo lắng yêu thương .

    Đó chỉ là ước muốn của tôi thôi thực ra tôi sinh ra trong một gia đình không hạnh phúc bị bạo lực gia đình bị bạo lực học đường x2 luôn haha . Tôi sẽ kể cho mọi người nghe về cuộc sống 15 năm đau khổ có buồn có vui cũng có nhưng nó sảy ra quá nhanh của tôi làm tôi không  nhớ rõ nó như thế nào nữa . Giờ tôi sẽ bắt đầu kể cho mọi người nghe nha .
   Bố mẹ tôi cưới nhau do mẹ tôi mang thai ngoài ý muốn nên hai người phải kết hôn khi lúc đó bố tôi mới 21 tuổi còn mẹ tôi 19 tuổi , cũng vì sự nông nổ ngoài ý muốn này của bố mẹ mà đã sinh ra tôi . Tôi không nhớ gì trong 4 năm kể từ khi họ sinh ra tôi , tôi tò mò muốn hỏi xem lúc đó tôi có được yêu thương đùm bọc bởi cha và mẹ hay không , hay như những năm đau khổ bị bạo lực gia đình . Sự tò của tôi được nghe kể lại bởi người bà ngoại hiền lành với gương mặt phúc hậu kể rằng " lúc khi biết mẹ mày có bầu tao cũng sốc lắm mới đầu tao không tin đâu nhưng cũng phải tỉnh lại trước hiện thực đó, ban đầu gia đình bên nội mày không có ý định cưới đâu vì mẹ mày ăn cơm trước kẻng người ta không thích nhưng nhờ cụ ngoại may họ cười cho cũng không phải gọi là cười đâu chỉ ăn hỏi hai bên gia đình cho biết mặt mũi nhau thôi . Khi mẹ mày nhà nội cũng chẳng sung sướng gì bị bà nội mày ức hiếp đủ đường nhưng chuyện mẹ chồng con dâu ngày nay mà chúng mày hay nói đó . Khi mang bầu mày đến tháng thứ 8  thì mẹ mày phát hiện bố mày đi chơi gái bên ngoài nhưng cũng trả làm gì được vì mong muốn mày mới  sinh ra mà đã không có bố nên đã chịu tha thứ cho bố " lúc bà kể đến đây trong đầu tôi chỉ có suy nghĩ thà rằng không có bố để giờ tôi không bị đánh đập nữa và không vì thế mẹ phải chịu đau khổ sinh ra tôi tôi cũng không bị mẹ nói " tại mày mà cuộc đời tao phải khổ như này , nếu không có mày thì có phải hiện giờ cuộc sống tao tốt hơn không ? " . Tôi lại lắng tai nghe bà tôi kể tiếp " Khi đến tháng thứ 9 tức là ngày mùng 10 tháng 11 dương lịch mày được sinh ra , mới đầu khi mẹ mày khám sinh tháng thứ 4 biết mày là con gái gia đình bên nội vô cùng ghét bỏ vì gia đình bên nội mày trọng nam khinh nữ vô cùng nặng nề , vào ngày mày sinh ra trời đổ mưa to chắc rằng ông trời báo hiệu cuộc đời mày sẽ vô cùng đau buồn , sinh xong mày mẹ mày không quan tâm gì đến bố mày thì lúc đó nhìn có vẻ vui mừng ôm mày từ tay bác sĩ gia đình bên nội mày thì trọng nam khinh nữ cũng chẳng quan tâm tao thì chuẩn bị quần áo các kiểu khi mày sinh " ...
  


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#metmoics