Chương 24: Bắt đầu gợn sóng* và Hami rời đi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

(*Chắc là sắp có sóng gió gì đó nha)

Tâm tình Tần Tâm gần đây phi thường không tốt.

Sự tình có thể khiến cho tâm tình cô không tốt tới vậy chính là một hai sự kiện này nọ, mà trong đó sự kiện có phân lượng nặng nhất, đương nhiên là Úc Lâm Phi từ chối hôn ước.

Trên thực tế, Tần Tâm vẫn không rõ vì sao Úc Lâm Phi lại từ chối kết hôn với cô, tuy rằng biết Úc Lâm Phi có chút quan hệ không rõ ràng với một vài thanh thiếu niên khác, nhưng cô cũng biết, lấy thân phận Úc Lâm Phi muốn cùng một cậu con trai quang minh chính đại đến với nhau, cái kia quả thực là không có khả năng.

Đầu tiên cha hắn sẽ tuyệt đối không cho phép loại chuyện này xảy ra, người đàn ông cổ hủ mà nghiêm túc kia sao có khả năng dễ dàng tha thứ cho việc trong nhà xuất hiện đồng tính luyến ái. Tiếp theo nếu Úc Lâm Phi thật sự come out, hình tượng công chúng của hắn cũng triệt để xong, lại càng không nói tới con đường phát triển về sau, tuy rằng đầu óc Tần Tâm đôi khi có điểm mơ hồ nhưng cũng không tính là quá ngốc, cô hiểu rõ được Úc Lâm Phi cần một nhân vật làm bạn gái bên ngoài của hắn, mà Tần Tâm cô hiện tại chính là lựa chọn tốt nhất.

Gia cảnh Tần Tâm tuy so ra không bằng Úc Lâm Phi, nhưng tuyệt đối không tính là kém, diện mạo của cô cũng đủ tiêu chuẩn, trường hợp Úc Lâm Phi mang ra ngoài cũng có thể được gọi là tốt, không khiến hắn mất mặt mũi được. Thế nhưng vì sao Úc Lâm Phi lại không muốn điều này? Tần Tâm cắn đôi môi đỏ mọng, đem bông hồng trong tay xé thành từng mảnh từng mảnh, suy nghĩ nửa ngày cũng không nghĩ ra được nguyên do.

Kỳ thật ngay từ đầu Tần Tâm đã hoài nghi liệu có phải Úc Lâm Phi quá chuyên chú tới bạn trai của hắn mà không để mắt tới mình, thế nhưng không đợi cô thành lập kết luận, thì nghe được tin tức Úc Lâm Phi và Mạnh Bạch Tình chia tay. Nếu nói Tần Tâm khi nghe được tin không vui chính là giả, nhưng còn không đợi cô cao hứng, liền thất vọng phát hiện, Úc Lâm Phi vẫn không hề có một chút hứng thú với mình, thậm chia đã nói sẽ gặp nhau ở nước Anh cũng là phái Đằng Phong Vũ đến.

Chẳng lẽ Úc Lâm Phi một chút cũng không thích cô? Nhận định này khiến Tần Tâm cảm thấy khủng hoảng, cô từ tận sâu trong tâm cũng không hiểu được vì sao mình lại để bụng về chuyện Úc Lâm Phi như thế. Nhưng chính người khiến cô để ý nhiều đến vậy, lại từ đầu tới cuối đối xử lạnh lùng với cô tới cực điểm. Úc Lâm Phi vốn không thích lộ cảm xúc ra bên ngoài, dù là thích hay ghét, biểu tình bình thường luôn là khuôn mặt bình tĩnh tươi cười, khác biệt duy nhất đại khái là độ cong thay đổi rất nhỏ ở khoé miệng, một người như vậy, thời điểm đối đãi với Tần Tâm lại dị thường không kiên nhẫn.

Tần Tâm suy nghĩ thật lâu cũng không hiểu được vì sao Úc Lâm Phi lại ghét cô đến thế, không hiểu cũng là bình thường, bởi vì theo thực chất mà nói, không phải là Úc Lâm Phi ghét Tần Tâm. Phụ nữ kiểu này tuy điển hình của loại ngực to không có não, nhưng có não hay không có não, đối với Úc Lâm Phi mà nói đều không có khác biệt, Tần Tâm trong mắt hắn chỉ giống như một người qua đường nào đó.

Bạn sẽ vì nhìn thấy một người qua đường mà tức giận sao? Bạn sẽ bởi vì nói chuyện với một người qua đường mà tâm tình trở nên bực bội sao? Sẽ không — đương nhiên sẽ không, nhưng khi người qua đường đó có ý đồ đứng sau lưng thao túng, bạn lại không thể công khai vạch mặt người kia, thái độ đối đãi với người qua đường này chỉ sợ sẽ không được thân mật như vậy rồi.

Không sai, Úc Lâm Phi quả thực không phải là ghét Tần Tâm, mà là phe phái sau lưng không ngừng ủng hộ duy trì cô, có ý đồ nhúng tay vào sự nghiệp của Úc Lâm Phi và cuộc sống của cha hắn, Úc Bình Dực. Tính cách vị cha đã gần 50 tuổi của hắn tuyệt đối chính là duy ngã độc tôn*, khi Úc Lâm Phi còn nhỏ ông luôn luôn ở nước ngoài dốc sức làm việc, không có thời gian gần gũi với đứa con trai duy nhất của mình.

(*: kẻ tự đề cao, cho rằng chỉ có mình là đáng tôn quý.)

Với nguyên nhân như vậy, quan hệ giữa Úc Lâm Phi và cha mình tuy không nói là căng thẳng, nhưng cũng tuyệt đối không thể gọi là tốt. Vốn cha Úc Lâm Phi, Úc Bình Dực cũng không tính toán nhúng tay vào hôn sự của con trai, thế nhưng vào một hôm nào đó lúc về đến nhà vô tình nhìn thấy Úc Lâm Phi cùng một cậu con trai khác ăn nằm với nhau, tính tình Úc Bình Dục trong nháy mắt liền dâng cao. Người cổ hủ như ông tuyệt đối không cho phép trong gia môn của mình xuất hiện đồng tính luyến ái, nói chuyện với Úc Lâm Phi thật nhiều lần, mỗi lần đều như chạm phải cái đinh, một khi nhắc tới vấn đề tính hướng với Úc Lâm Phi, hắn đều sẽ dùng phương thức nói đùa để lừa gạt cho qua.

Một lần hai lần còn được, nhiều lần về sau, Úc Bình Dực cũng giận, ông nghĩ nửa ngày mới nghĩ ra một biện pháp không tính là phương pháp xử lý cao minh cho lắm. Mặc kệ Úc Lâm Phi có là đồng tính hay không, hắn vẫn phải kết hôn với một cô gái, một khi đã như vậy, chi bằng để chính ông chọn một người thuận mắt.

Nghĩ như vậy, bị sự thật con trai là đồng tính luyến ái này làm choáng váng đầu óc, Úc Bình Dục quyết định đem suy nghĩ biến thành thực tế. Nói thật, dùng quan hệ rộng rãi của Úc Bình Dục, muốn tìm hôn thê cho Úc Lâm Phi không tính là việc khó, nhưng ông lại có tính toán của mình. Ông phải tìm đối tượng nhất định không thể quá thông minh, phụ nữ quá thông minh gần đây đều là kẻ gây tại họa, tướng mạo cũng phải tuyệt đối đủ chuẩn, nếu ngay cả mắt ông cũng không có biện pháp lọt vào, sao có thể đi câu dẫn Úc Lâm Phi? Dựa theo tiêu chuẩn này mà tìm con dâu cho Úc Bình Dực, trải qua nhiều lần tìm hiểu, rốt cuộc cũng tìm được mục tiêu của ông, người con gái kia họ Tần, gọi Tần Tâm.

Diện mạo khá ưa nhìn, đầu óc lại như khuyết thiếu cái gì đó, Úc Bình Dực đối với cô gái ngu ngốc rất dễ khống chế này vô cùng vừa lòng, vì thế bản thân cho rằng Úc Lâm Phi cũng sẽ thực vừa lòng Tần Tâm. Cái này đương nhiên là tưởng tượng của bản thân Úc phụ, đại khái là vì tưởng tượng quá mức tốt đẹp, cho nên khi hiện thực đánh cho ông một đòn cảnh cáo, ông không kịp phản ứng. Lần đầu tiên gặp gỡ của Úc Lâm Phi và Tần Tâm tuyệt đối có thể nói là vô cùng xấu hổ, đầu tiên, Úc Lâm Phi đến trễ một giờ.

Bình thường từ trước tới nay, Úc Bình Dực là một người luôn đúng giờ, mà hắn vừa đến đã cho ông một đòn, khoan khoái đến chậm đã không nói, thậm chí cả trang phục tử tế cũng không có, chỉ mặc một bộ quần áo vô cùng bình thường. Biểu tình Tần Tâm ngay lúc đó giống Úc Bình Dực đều khó coi, lần đầu tiên cô trông thấy Úc Lâm Phi, tự nhiên lập tức đã hiểu được nguyên nhân Úc Bình Dực tìm cô, nói trắng ra chính là, loại chuyện này không phải quan hệ yêu đương, chẳng qua chỉ là dựa theo nhu cầu mà thôi.

Úc Bình Dực nhìn Úc Lâm Phi mặt đầy tươi cười, thật sự có tức giận cũng không thể phát ra được, ông không có khả năng phát hỏa trước mặt Tần Tâm đi? Coi như là nhìn đúng cố kị của Úc phụ, Úc Lâm Phi càng thêm không chút kiêng kị, hắn ngay lần gặp mặt đầu tiên trực tiếp lấy cớ tìm tới WC rời đi, lưu lại Úc Bình Dực và Tần Tâm hai mặt nhìn nhau. Nhưng chỉ một lần suy sụp sẽ khiến Úc Bình Dực mất hết hi vọng sao? Làm sao có thể... Trên thực tế, đây không tính là một khởi đầu vui sướng gì nhưng lại khơi dậy tâm lý phản nghịch trong Úc Bình Dực, với lòng tự trong quá độ cường hãn của ông, đã làm ra một quyết định khiến Úc Lâm Phi phải buồn bực một thời gian dài... Tần Tâm dám chắc là con dâu nhà ông rồi.

Được rồi, theo điểm này mà nói, tâm tính của Úc phụ, vẫn có một hai điểm giống với trẻ con, bạn càng không làm, ông ta sẽ càng nhất định muốn bạn làm! Kế tiếp đương nhiên là Úc phụ hiện mặt gây rối ở khắp nơi rồi, điện thoại coi như vẫn còn thoải mái, điều phiền phức nhất với Úc Lâm Phi, là Tần Tâm tìm tới cửa. Nếu nói đuổi đi, lại quá mức không chừa mặt mũi cho con gái nhà người ta, bảo cô đợi đi, lại trông thấy cô ta làm vài việc khiến mình phiền lòng, ví dụ như cái loại việc có ý đồ giết chết Văn Trình lần trước, Tần Tâm đúng là đã làm không ít.

Những điều này thật ra không khiến cho Úc Lâm Phi cảm thấy mâu thuẫn, khiến hắn mâu thuẫn chính là thái độ của cha, giống như cố tình để Tần Tâm không được bình thường, thật sự không biết cái người đàn bà không đầu óc này rốt cuộc lọt vào mắt ông già chỗ nào! Từ nhiều phương diện xem ra, Tần Tâm đúng thật là người vô tội. Cô chỉ là muốn bản thân có được một hôn nhân tốt đẹp mà thôi, lại không rõ nguyên nhân trở thành trung gian cho cuộc chiến của hai cha con Úc Lâm Phi, Úc Bình Dực.

Nằm cũng trúng đạn, đại khái chính là minh họa cho tình huống của Tần Tâm. Có điều so với tâm tình phiền toái của Úc phụ hay Tần Tâm rối rắm tự hỏi, Úc Lâm Phi vẫn còn may mắn hơn. Chuyện tốt đầu tiên là hắn đã thành công dùng thức ăn được chế biến tỉ mỉ để lấy lại tâm tư mèo con nhà hắn, rốt cuộc cũng có thể sờ vào đám lông tơ mềm mại màu đen kia. Chuyện tốt thứ hai là Hami sắp rời đi...

Trải qua một tuần tra tấn, suy nghĩ của Úc Lâm Phi là nếu Hami không rời đi, đoán chừng ngày hắn phát điên sẽ không còn xa. Chẳng những phải phòng ngừa hành vi phá hoại đồ đạc trong nhà của Hami, càng quan trọng hơn là ngăn cản hết thảy các hành động có ý đồ dâm loạn của Hami đối với Văn Trình, còn đừng nói tới, bởi vì Hami đến thời kỳ động dục, Úc Lâm Phi nhiều khi một ngày phải hai ba lần cứu vớt Văn Trình, mà Văn Trình thì sao, với tư cách là người bị hại về mặt tinh thần lại càng nhận lấy hậu quả tàn phá nghiêm trọng. Một nhân vật phiền phức như vậy rốt cuộc cũng đã rời khỏi nhà bọn họ, Úc Lâm Phi và Văn Trình đều có suy nghĩ muốn tổ chức tiệc chúc mừng một phát!

Ý nghĩ ấy vào lúc nhìn tới sắc mặt đen kịt của Đằng Phong Vũ, liền im lặng biến mất, nhưng mà cái này không ảnh hưởng đến tâm tình tốt của Úc Lâm Phi, hắn ngâm nga bài hát vừa đi làm bữa tốt cho Văn Trình, đột nhiên ngửi thấy một mùi hương kỳ quái. Mùi hương này mang theo một loại tươi mát y hệt vị chanh, nhưng không hề làm cho người ta cảm thấy tỉnh táo, ngược lại khiến đầu óc Úc Lâm Phi nhất thời không phản ứng.

"Mùi gì vậy?" Nghi hoặc thì thào, Úc Lâm Phi hít hít, phát hiện ra mùi hương kì quái này lại càng nồng nặc hơn.

"... Kì quái." Buông cái nồi trong tay xuống, Úc Lâm Phi rời khỏi phòng bếp, trông thấy Văn Trình đang ngồi trên ghế sô pha chơi với một quả cầu lông rất hứng thú, nhìn thấy hắn đi tới mới ngồi nghiêm chỉnh lại, mặt nghiêm túc làm bộ như cái gì cũng chưa có làm.

"... Thật sự là không được tự nhiên." Úc Lâm Phi cười cười, không đi vạch trần Văn Trình, hắn nghĩ nghĩ, đi về phía Văn Trình, đúng lúc này, Úc Lâm Phi kinh ngạc phát hiện, cái mùi hương kỳ dị kia vậy mà càng ngày càng đậm.

"... Tiểu Hắc, sao nhóc lại có mùi thơm như vậy?" Đến gần Văn Trình mới phát hiện mùi hương này phát ra từ mèo con nhà mình, Úc Lâm Phi đối với điều này không thể bình tĩnh, hắn vội vàng ôm Văn Trình lên, dùng sức tìm trên người cậu: "Nhóc đi đâu mà mang mùi hương này?"

Mùi? Mùi thơm gì? Úc Lâm Phi đang nói cái gì? Văn Trình sửng sốt, cậu không hề ngửi thấy gì hết mà.

"Thơm quá." Trong mắt xuất hiện một tia hoảng hốt, Úc Lâm Phi cảm thấy chính mình có chỗ nào đó không thích hợp.

"... Meo?" Nhìn ánh mắt mờ ảo của Úc Lâm Phi, Văn Trình cũng phát hiện có chỗ nào đó không đúng rồi, cậu dùng móng vuốt gãi gãi nhẹ vào tay Úc Lâm Phi, muốn biết hắn lúc này rốt cuộc làm sao.

Nhưng không đợi cậu tìm ra đáp án, Úc Lâm Phi cư nhiên... hôn lên môi cậu.

"Meow!" Văn Trình lập tức xù lông!


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#dammy