Chương1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

    Qua chiếc cửa sổ đã hoen màu rỉ sắt, hình ảnh Trần Kiều Huyền cả thân bẩn thỉu, vết rách trên da thịt lớn nhỏ có lẽ do dao cứa vào khiến con người ta nhìn trông hết sức kinh hãi, cô mệt mỏi, đôi mắt đờ đẫn nhìn mọi vật xung quanh một cách lơ đãng.  Nhẹ tự cười khinh bỉ bản thân mình. Nuôi ong tay áo biết bao nhiêu năm cũng không hề hay biết, giờ thì tốt rồi,   cô mất đi tất cả, không còn thứ gì....
    Kiều Huyền ngỡ tưởng một giấc mơ,  chỉ mới vài tháng trước cô mới nhận danh ảnh đế của thời đại, kiêu hãnh, quyến rũ, con mắt trên vạn người. Là người của Trần Gia giàu có, uy quyền nhất nhì vùng Hạ Vũ này.  Nhưng chỉ vì sự thương hại không nên có, đưa Tần Quách Nghiệp về Trần Gia cùng ăn, cùng uống với mình. Cứ tưởng Quách Nghiệp có thể làm người bạn tri kỉ suốt đời của mình nhưng cô thật sự không ngờ con người ả lại thâm độc như vậy. Bày mưu tính kế hãm hại cô, hủy hoại đi thanh danh cô tốn không ít sức lực chỉ sau một đêm.

   Điều khiến cô thật sự căm phẫn chính là cô phát hiện sự thật này quá muộn, đến khi chuẩn bị chết Đi mới nhận rõ khuôn mặt thật của ả, Tần Quách Nghiệp.

   Giờ đây,  thật sự Kiều Huyền đã rất mệt mỏi, trút hơi thở cuối cùng, từ bỏ thế gian. Đồng bọn trông coi cô thấy vậy thì liên lạc hỏi Quách Nghiệp giải quyết thế nào, ả chỉ hừ lạnh nói ra câu ' Ném xuống biển cho cô ta bị cá ăn thịt!'

    Nhưng kì lạ thay, ngay khi Kiều Huyền mở mắt, vẫn là khung cảnh ấy, vẫn là thời điểm ấy, chỉ có hiện giờ, cô là đang lơ lửng trên không,bất lực nhìn bọn chúng nhẫn tâm ném thân xác đã biến dạng của cô xuống biển.
    Kiều Huyền cắn chặt răng, dường như có thể nghe được tiếng' ken két'
Cô tự hứa với lòng mình rằng,  nếu thật sự ông trời có mắt, thương tình mà chiếu cố cho cô sống lại thêm lần nữa, cô nhất định sẽ khiến, Quách Nghiệp cùng với tất cả những người từng hãm hại cô phải trả cái giá đắt, đau đớn hơn cô gấp trăm vạn lần.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net