Chương 94: Trừng trị lão phu nhân

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Editor: Phong diễm kiều nguyệt

''Tiểu thư, lão phu nhân muốn gặp người!'' Trương Lâm đứng bên ngoài khuê phòng hướng về phía Lam U Niệm bên trong bẩm báo.

"Ừm, biết rồi, ngươi đi xuống đi" Lam Vũ đi ra nói với Trương Lâm.

''Tiểu thư mới trở về chưa bao lâu, ghế ngồi vẫn còn chưa nóng, lão phu nhân này lại không biết muốn làm chuyện gì nữa đây'' Lam Vũ nói như mười phần chẳng hài lòng, tiểu thư của mình ở Minh Vương phủ mấy ngày tuy rằng nàng cũng ở đấy nhưng nào có cơ hội hầu hạ tiểu thư của mình đâu, nhớ tới liền phiền muộn vô cùng.

''A, đừng xem thường lão phu nhân này, từ lần trước bị Lam tướng quân nhắc nhở đã thu tay lại không ít, kỳ thực trong lòng còn hận ta, loại lão bà bà này ở bên trong phủ không có việc gì làm sẽ bị loạn tưởng, nghĩ nhiều thì sẽ tìm người trong phủ đến trừng trị một phen, mà ta tựa hồ là người bà ta muốn trị!'' Lam U Niệm uống hết ly trà nhài mà Lam Vũ phí hết tâm tư mới pa được, sâu trong giọng nói là ý lạnh vạn phần.

''Bà ta đã như vậy còn muốn xử trị tiểu thư? Hừ, quả nhiên là một lão bà bà không chịu yên phận!'' Lam Vũ nhớ tới lão phu nhân kia liền không thích, đều là người thân của tiểu thư nhưng Hà thái phó lại làm cho người ta sinh ra cảm giác thân thiết ''Tiểu thư vậy có nên đi không?''

''Nếu đã cho người đến mời thì hà cớ gì mà không đi, nếu ta không đi lại gán cho ta cái danh bất hiếu, ta đây gánh không nổi!'' Lam U Niệm thu thập một vài thứ của chính mình liền chuẩn bị đến chỗ lão phu nhân.

''Tiểu thư quan tâm bà ta thuyết pháp cái gì sao? Ta còn tưởng tiểu thư người coi trời bằng vung ấy!'' Lam Vũ đi theo phía sau Lam U Niệm vừa cười vừa nói, tiểu thư nhà mình nếu mà lưu tâm những điều này thì sẽ để lộ dáng vẻ để mọi người đều không còn lấy cớ dung mạo mà nhục mạ tiểu thư, mà tựa hồ tiểu thư xưa nay đều mang dáng vẻ lạnh lùng như vậy.

''Ai nói? Xem ra ta đã dung túng ngươi đến sắp hỏng rồi!'' Lam U Niệm nhìn Lam Vũ từ trên xuống dưới một chút, còn nhớ thời điểm nàng vừa cứu Lam Vũ, nữ tử với dung mạo rất mĩ lệ nhưng lại nhút nhát cùng nhu nhược, một chút hành động nhỏ cũng có thể dọa đến nàng, nhưng bất tri bất giác nàng đã thay đổi rất nhiều, lúc mình bị đối xử bất công nàng sẽ đứng trước người của mình nổ lực bảo vệ mình, nhiều năm lang bạt, lúc gặp phải tập kích nàng không nói tiếng nào mà cầm vũ khí, nàng bây giờ đã có chính kiến riêng của mình rồi.

''Mới không phải, tiểu thư dạy Lam Vũ chính là điều tốt nhất, làm cho Lam Vũ cả đời không dám đòi hỏi'' Lam Vũ nụ cười long lanh nói, tiểu thư không những đã từng cứu các nàng cho các nàng cuộc sống, cho cho bọn họ hi vọng cùng tín nhiệm.

Hai người một đường cười cười nói nói rất nhanh đã đến sân viện của lão phu nhân...

''Phiền ma ma thông báo một tiếng, tam tiểu thư đã tới!'' Lam Vũ hướng về phía ma ma đang đứng nói, tuy rằng ma ma này rất đáng ghét, nhưng nàng biết ma ma này không thể làm việc thuận theo sự sắp đặt của nàng, dù sao ở đây là kinh thành không phải bên trong Vô Niệm các.

Vương ma ma nhìn Lam U Niệm một chút nào dám không đi thông báo, dù sao chuyện lần trước vẫn còn rõ ràng ở trước mắt, lão gia yêu thương Tam tiểu thư như vậy mọi người đều nhìn ra, có điều trong phủ này có lão phu nhân cuối cùng ai thắng cũng là điều chưa biết được?

''Tam tiểu thư, lão phu nhân gọi người đi vào!'' Vương ma ma quay về phía Lam U Niệm nói, Lam U Niệm gật gật đầu mang theo Lam Vũ chuẩn bị tiến vào phòng của lão phu nhân, nhưng lúc này Vương ma ma lại ngăn Lam Vũ lại, "Tam tiểu thư, lão phu nhân chỉ để người đi vào, vị cô nương này không thể đi vào!''

''Ngươi...'' Lam Vũ tức giận muốn cho Vương ma ma một cái tát, bất luận kẻ nào cũng không thể đem nàng tách khỏi tiểu thư, nàng kiếp này là tùy tùng của tiểu thư, bảo vệ tiểu thư, chiếu cố tiểu thư.

''Lam Vũ, ngươi chờ ở bên ngoài đi, chút nữa ta sẽ đi ra!'' Lam U Niệm kéo Lam Vũ đang muốn phát hỏa trở lại, đối với tính tình nóng nảy này của Lam Vũ e là chỉ có nàng mới khắc chế được, hơn nữa hôm nay bên trong kia bất luận là có cái gì đang chờ nàng, nàng cũng có thể bình yên vô sự mà đi ra.

''Tiểu thư cẩn thận, ta đi tìm Lam đại công tử tới!'' Tuy Lam Vũ tinh tưởng năng lực của tiểu thư nhưng bên trong này quỷ kế đa đoan vẫn nên cẩn thận thì hơn.

''Không cần, người như vậy nếu có thể thương tổn đến ta, thì ta đã sớm chết vạn lần rồi!'' Lam U Niệm cười an ủi Lam Vũ, nàng cũng không xem thường bất cứ kẻ nào, bởi vì người kia không lọt nổi mắt xanh của nàng nhưng nếu nàng không cẩn thận có thể rời vào tình huống sinh tử, nàng không cho phép mình ỷ lại vào người khác, dù người kia là ca ca của nàng.

Lam U Niệm tiến vào trong phòng của lão phu nhân, nhìn đến vị trí lão phu nhân đang ngồi ngay ngắn trong gian phòng, nhìn thấy mình đến ánh mắt lại lóe lên căm ghét cùng khinh thường.

Khẽ cúi chào, Lam U Niệm mang khăn che mặt nhưng khóe miệng bên dưới mỉm cười sáng lạng dị thường ''Lão phu nhân mạnh khỏe, không biết người tìm Niệm nhi đến là có chuyện gì?''

''Chuyện gì? Lẽ nào lão thân kêu tôn nữ đến nơi này nhất thiết là phải có chuyện sao? Quả nhiên là nữ nhân ở nông thôn ngây ngốc mà lớn lên, còn ở bên ngoài lang thang đã lâu nên hiếu đạo còn chưa từng học qua?'' Lão phu nhân nói chuyện với ngữ khí không tốt lành gì, nhưng khoảng thời gian này đã hiểu rõ điều gì rồi cho nên mới không nổi giận như lúc trước nữa.

''Niệm nhi ở bên ngoài học không phải là hiếu đạo, lão phu nhân người đoán xem Niệm nhi học được cái gì?" Lam U Niệm tùy ý ngồi xuống, như là ngồi trong khuê phòng của mình.

''Còn ra thể thống gì nữa! Quả nhiên cùng mẫu thân ngươi thấp hèn như nhau! Đều là Hà thị cái người phụ nữ kia đã giáo dục ra thứ tốt gì!'' Lão phu nhân chê cười, nhưng bà ta không biết bà có thể nói Lam U Niệm cái gì cũng được nhưng tuyệt đối không thể xúc phạm đến Hà Tiếu Nhiên, kiếp trước mẹ nàng phản bội làm cho nàng lạnh lẽo, kiếp này nàng hỏi thăm được sự tình liên quan đến Hà Tiếu Nhiên, Hà Tiếu Nhiên đối với hài tử trong bụng mong đợi đến thời khắc sống còn vẫn kiên cường mà bảo vệ hài tử, mẫu thân như vậy đủ để Lam U Niệm cảm thấy thân thiết, để Lam U Niệm đem Hà Tiếu Nhiên thật sự xem là mẫu thân.

''Ồ? Mẫu thân ta thấp hèn? Mẫu thân ta có thể so với lão phu nhân đây còn cao quý hơn vài phần!'' Lam U Niệm quanh thân khí tức lạnh xuống, sau đó lại sâu thẳm nói ''Lão phu nhân biết ta ở ngoài học được cái gì không? Niệm nhi học được cách giết người, đặc biệt là những người ta không vừa mắt!''

Lão phu nhân cảm giác quanh thân lạnh đi mấy phần, sau đó liền nhìn thấy Lam U Niệm đứng dậy lấy ra một cái chủy thủ sắc bén, sau đó từ bên trong phòng xuất hiện một người thị vệ, tự tay cắt một nhát ngay cổ của người thị vệ kia, nhìn máu của người thị vệ kia dính đầy bàn tay nhỏ trắng thuần, người thị vệ kia dần dần mất đi khí lực, nhìn lão phu nhân như là nhìn thấy ác ma.

''Ngươi...ngươi...'' Lão phu nhân tê liệt ngồi trên ghế, chỉ tay về phía Lam U Niệm một lời cũng không thốt ra được.

''Thị vệ này là lão phu nhân nhờ vào đứa cháu ruột của mình tìm cho đây sao? Sao dễ chết đi như vậy chứ?'' Lam U Niệm đem thị vệ sắp chết ném trên đất, đi từ từ đến trước người lão phu nhân ''Để Niệm nhi đoán thử xem lão phu nhân ngài ngày hôm nay muốn làm cái gì? A, hẳn là để ta một cô nương đơn độc một mình tiến vào phòng, sau đó để thị vệ khống chế ta, sau đó thì...?''

Lam U Niệm từ trong tay lão phu nhân lấy ra một viên độc dược, ''Sau đó để hắn cho ta ăn viên Dạ thanh độc, Dạ thanh độc này không phải muốn tìm là dễ, loại độc này tuy không nguy hiểm đến tính mạng nhưng hàng năm điều phải có thuốc giải, như vậy lão phu nhân có thể tùy ý khống chế ta không phải sao?''

''Ngươi sao lại biết được?'' Lão phu nhân trừng lớn con ngươi đã vẫn đục hỏi, nàng xác thực là nghĩ như vậy, từ lần trước nhi tử nói những lời kia còn chưa có đi thăm qua chính mình, hơn nữa nhà mẹ đẻ của mình bên kia cũng không được coi trọng, chính mình sợ tiếp tục như vậy địa vị của chính mình tại Lam phủ cũng muốn lung lây khó mà giữ được, như vậy tiền tài mình tích góp cả đời liền sẽ không còn nữa. Cho nên nhìn nhi tử coi trọng Tam nha đầu này chỉ cần khống chế được nó như vậy mình có thể nắm chặt Lam phủ trong tay, vì lẽ đó mới kêu cháu trai của mình đi tìm Dạ thanh độc, chỉ cần hạ độc Lam U Niệm, tự mình nghĩ sao thì sẽ như vậy, thật là đơn giản hơn nhiều.

''Tại sao ta biết? Tại vì ta đã uống qua!'' Lam U Niệm nói xong cũng đem độc dược cho vào miệng lão phu nhân, An di nương đã từng cho nàng uống rất nhiều loại độc, nhiều đến nổi đếm cũng không hết, mà trong đó có Dạ thanh độc.

"Ngươi. . ." Lão phu nhân không nghĩ tới Lam U Niệm thật sự lớn mật như thế, dám hạ độc cho mình như vậy.

''Ta làm sao? Ta biết lão phu nhân có giải dược, vì lẽ đó ngươi sẽ không chết, ta cũng không lòng khống chế lão, nếu như lần sau lại tới một lần nữa, lão phu nhân, người nhìn thấy người trên mặt đất không? Vậy thì đó sẽ là kết cục của người đó!'' Trong đôi mắt Lam U Niệm là con ngươi sâu thẳm, quỷ dị như địa ngục đem lão phu nhân kéo vào trong đó.

'' Ta, ta biết rồi, ta cũng sẽ không bao giờ!" Lão phu nhân tuy rằng tuổi khá lớn nhưng vẫn là quý trọng tính mạng, hưởng thụ nhiều năm như thế lão phu nhân sao mà cam lòng chết đây, hơn nữa hành động Lam U Niệm ngày hôm nay thật sự doạ nàng, nàng đã được chứng kiến Lam U Niệm còn nhỏ tuổi nhưng tâm tư cùng thủ đoạn tàn nhẫn vô cùng.

" Còn nữa, cũng không được tiếp tục sỉ nhục mẹ của ta, đây là trừng phạt của ngươi!'' Lam U Niệm nói xong cho lão phu nhân một hạt độc dược.

"Ngươi cho ta ăn cái gì? Ngươi không phải nói sẽ không giết ta sao?" Lão phu nhân hoang mang hỏi.

"Yên tâm, không muốn mạng ngươi, có điều là để cổ họng của ngươi sau này mỗi đêm đều sẽ đau đớn không thôi, không tính là cái gì!" Lam U Niệm nói xong cũng nói xong cũng rời đi gian phòng lão phu nhân, nàng không giết lão phu nhân kỳ thực là có nguyên nhân, có lẽ có một phần là bởi vì Lam Kiến Quân, nhưng càng nhiều chính là Lam U Niệm còn nhớ bản thân bị Lam Nhã Lam Chi bắt nạt lúc sắp chết, là vị lão phu nhân này không biết phát ra cái gì dĩ nhiên cứu Lam U Niệm, ký ức bản thân đối với đoạn này rất là sâu sắc, đây là nàng vì bé gái kia cho lão phu nhân một cơ hội cuối cùng một cơ hội chỉ đến thế mà thôi.

"Tiểu thư!" Lam Vũ lo lắng nhìn tiểu thư nhà mình nhìn máu tươi trên tay một chút, lo lắng hỏi.

"Không phải máu của ta,, để Trương Lâm lại đây xử lý, để hắn xử lý sạch sẽ!" Lam U Niệm nói xong cũng rời đi, nàng hi vọng lão phu nhân đủ thông minh sẽ không sẽ không, nhưng trong lòng nàng cũng rõ ràng mấy người này nào chịu an phận, nhưng bất luận bọn họ làm cái gì chờ đợi đều sẽ là dằn vặt thôi.

"Đúng" Lam Vũ biết tiểu thư khẳng định lại nghịch ngợm.

——

"Tiểu thư" Trương Lâm đang ở bên ngoài.

"Xử lý sạch sẽ sao?" Lam U Niệm hỏi, chính mình ngày hôm nay xác thực kích động chút, nếu như tùy ý giết người chuyện này để An di nương biết đến sau này e sợ có chút phiền phức, hơn nữa ở ngoài phủ còn có người giám sát của hoàng hậu, làm việc vẫn là cẩn thận chút.

"Chuyện này. . ." Trương Lâm đứng lầu các ở ngoài tựa hồ có hơi nỗi niềm khó nói.

"Tiểu thư để ngươi nói ngươi liền mau nhanh nói, tiểu thư không thích nhất thuộc hạ kéo dài!" Lam Vũ ra lầu các quay về Trương Lâm nói.

"Tiểu thư, lúc ta đến chỗ lão phu nhân để chuẩn bị xử lý, hiện trường đã bị người tướng quân xử lý sạch sẽ, vì lẽ đó thuộc hạ sẽ trở lại!" Trương Lâm nói rõ sự thật.

"Ta biết rồi, ngươi đi xuống đi" Lam U Niệm vẻ mặt không có bất kỳ thay đổi, chính là Lam Kiến Quân biết mình giết người thì lại làm sao, nàng xưa nay liền không nghĩ ẩn giấu bản tính của chính mình, làm một khuê các đại gia khuê tú, Lam Kiến Quân nghĩ như thế nào đều không có quan hệ gì với chính mình.

"Tiểu thư, việc này xem ra Lam tướng quân đã biết được!" Lam Vũ lo lắng nói rằng, dù cho tiểu thư biểu hiện lại không đáng kể nhưng Lam Kiến Quân dù sao cũng là cha ruột tiểu thư, tiểu thư có hay không để ý, tiểu thư rất nhiều lúc xác thực rất lạnh lùng, nhưng trái tim cũng đã đầy rẫy vết thương.

"Vừa không phải còn nói bổn tiểu thư cái gì cũng không sợ sao? Bây giờ lại đang lo lắng cái gì đây? Biết ngươi ngốc ở đây, tối nay đi đến chỗ lão phu nhân đi!'' Lam U Niệm nói xong cũng trở lại trên giường mềm đi vào giấc ngủ.

"A ——" sân truyền đến âm thanh lão phu nhân khàn giọng thống khổ.

"Lão phu nhân ngài sao vậy? Lão nô đi tìm đại phu!" Vương ma ma lo lắng chuẩn bị đi tìm đại phu tới xem một chút, nhưng là lại bị lão phu nhân cho ngăn lại, bên trong nàng chính là độc đại phu làm saoa chữa, hơn nữa ngày hôm nay thị vệ nhi tử lại đây xử lý thể chẳng hề nói một câu, điều này nói rõ điều này nói rõ nhi tử biết rõ ràng Lam U Niệm đã những việc làm gì nhưng vờ như không biết, chính mình còn tìm đại phu làm gì.

"Lão phu nhân phải làm sao mới ổn đây a!" Vương ma ma nhìn lão phu nhân cổ họng khó chịu ngã ở trên giường.

Nhưng phu nhân đã không có âm thanh trả lời Vương ma ma, cổ họng đau đớn dằn vặt lão phu nhân hai canh giờ hai canh giờ mới ngừng lại, lão phu nhân thế mới biết thế mới biết Lam U Niệm xác thực không có nói láo, độc này tuy rằng không muốn mạng của mình nhưng cũng dằn vặt chính mình.

"Hừ! Đáng đời!" Lam Vũ đứng ngoài phòng nghe lão phu nhân tiếng gào đau đớn, trong lòng một trận thoải mái. .

Nhắn nhủ: tuần nay mình phải thi nên cố đăng đỡ 1 chương thôi. Nhớ ủng hộ mình nha.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net