Chương 168+169: Bùi Dực là tiểu bạch kiểm

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Các đường nét khuôn mặt đều rất sâu, đôi mắt hẹp dài giống như một vòng xoáy hút hồn người khác. Trên khuôn mặt trắng bóc là biểu lộ không tập trung, bên môi chứa đựng dáng cười động lòng người.

"Đẹp trai quá! Ai vậy, là người của học viện điện ảnh sát vách sao!" Có nữ sinh kinh hô.

Bùi Dực đi tới ôm Tô Tử Bảo, trên người anh có một loại khí chất quý phái rất tự nhiên, thoạt nhìn tựa như một người của giới quý tộc vậy.

"Bùi Dực, sao anh lại tới đây?" Tô Tử Bảo trong mắt có vài phần vui vẻ.

Bùi Dực ngón trỏ cong lên gảy nhẹ lên trán cô, "Kịch tổ sắp chuẩn bị một bữa tiệc nhỏ, anh tới đón em."


Mấy ngày nay mv đã thu xong, người thu âm ca khúc chính là Bùi Thi Thi, bây giờ CD-ROM cùng tranh minh hoạ cũng đã đưa đến văn hóa Thời Quang bên kia, ngày mai sẽ có thể bắt đầu đem bán trên cả nước, mà đồng thời phim truyền hình cũng bắt đầu chuẩn bị kế hoạch quay rồi.

Tối nay các nhà chế tác chuẩn bị một bữa tiệc nhỏ, chúc mừng sự tuyên truyền lần 1 đã xong, đồng thời tuần sau cũng bắt đầu chuẩn bị quay phim.

Tô Tử Bảo đương nhiên là phải đến rồi.

"Bây giờ thì đã tin chưa, đây là chồng của Tô Tử Bảo." Lê Hàn phất phất tay với Lô Thanh Vân, "Tránh ra."

Lô Thanh Vân vẫn không dám tin, vậy mà đột nhiên lại xuất hiện một người đàn ông thắng cậu ta trên mọi phương diện, thật sự là quá đả kích lòng tự tin của cậu ta.

"Tôi không tin. Tô Tử Bảo, đây chính là gã nhà giàu đã bao nuôi cậu đúng không? Cậu vì tiền cho nên mới ở cùng anh ta, nhìn qua thì biết anh ta chính là loại công tử chỉ biết ăn chơi, không phải là cậu đã nhìn trúng tiền của anh ta rồi sao?" Lô Thanh Vân lòng dạ hẹp hòi, lập tức dùng những lời nói ác ý hỏi, "Tớ còn tưởng rằng cậu là một nữ sinh tốt, là tớ bị mù rồi, loại người như cậu, cũng chỉ xứng làm đồ chơi cho những loại công tử thế này thôi."

Bùi Dực híp mắt lại, đáy mắt mang theo mũi nhọn áp bức, "Cậu nói cái gì?"

"Sao thế, chẳng lẽ tôi nói sai rồi sao! Không phải là anh có chút tiền sao?" Lô Thanh Vân rất sợ ánh mắt của Bùi Dực, nhưng mà lại sợ mất mặt, không dám sợ hãi, cố gắng trấn định.

Đào Thi Tình cùng Trần Viên đi đến bên cạnh Lô Thanh Vân, Trần Viên lập tức tự an ủi người trong lòng của mình, "Lớp trưởng không hề nói sai, Tô Tử Bảo dám làm mà còn không dám để người khác nói sao? Chỉ vì tiền mà bò lên giường của đàn ông, đúng là loại kỹ nữ cao cấp!"

"Vị bạn học này, chúng ta không hề vu oan cho cậu ta, chúng tôi đã tận mắt thấy cậu ta lên xe sang cùng người đàn ông khác, cậu ta không chỉ ở cùng với một mình cậu, cậu không cần phải ra mặt vì cậu ta." Đào Thi Tình tỏ vẻ tốt bụng, "Nhân lúc cậu không biết, thì không biết cô ta còn ở với ai."

Một người đàn ông đẹp trai như vậy ra mặt vì Tô Tử Bảo, Đào Thi Tình ghen tỵ đến đỏ cả mắt.

"Đúng đấy, bị người ta bao nuôi còn chảnh như vậy! Ai mà thèm chứ!"

Bùi Dực liếc nhìn mấy người này, cười nhạo, "Ai nói tôi bao dưỡng Tô Tử Bảo? Rõ ràng là Tô Tử Bảo bao dưỡng tôi."

Tô Tử Bảo sững sờ, Lê Hàn thổi phù một tiếng cười cười run rẩy hết cả người.

"Là ai tiêu tiền của ai, tôi sẽ nói lại một lần nữa, cậu không đẹp trai như tôi, không cường tráng như tôi, cũng không sống tốt như tôi, Bảo Bảo đương nhiên sẽ bao dưỡng tôi, sẽ không cần cậu. Bảo Bảo nhà tôi không chịu bao dưỡng cậu, cậu cũng không cần phải ở đây khóc lóc ăn vạ." Bùi Dực liếc mắt nhìn cậu ta lạnh lùng nói, nhìn qua Tô Tử Bảo hàng lông mày dài khẽ chớp, "Vợ, bọn họ nói em bao dưỡng một tên tiểu bạch kiểm khác."

Tô Tử Bảo suýt nữa thì cười đến tắc cả thở, nhăn mặt nói, "Không có. Em chỉ bao một mình anh thôi."

"Đi, về nhà." Bùi Dực nắm chặt lấy tay của Tô Tử Bảo, bỏ qua một đám vẫn còn đang ngơ ngác, hai người đi ra ngoài.

Trần Viên mãi vẫn chưa định thần lại được, "Vừa rồi... Là có ý gì? Tô Tử Bảo bao nuôi tiểu bạch kiểm?"

"Làm sao có thể. Trên người cậu ta không hề có một món đồ hiệu, nhìn không ra là thiên kim nhà giàu, ngược lại người đàn ông kia, một thân thần khí quý phái." Đào Thi Tình không cam lòng nói.

Lô Thanh Vân mặt sắc mặt xanh mét, Tô Tử Bảo, cậu dám vũ nhục tôi như vậy, tôi sẽ không bỏ qua cho cậu đâu.

Quần áo của Tô Tử Bảo đều là hàng thủ công được đặt theo yêu cầu, hàng hiệu đúng thật là tương đối ít.

Chờ đến lúc sau khi ra khỏi cổng trường và tạm biệt Lê Hàn, Tô Tử Bảo cùng với Bùi Dực cùng đến nhà hàng đã đặt chỗ trước. Mới vừa đi đến cửa, đã nhìn thấy Diêu Liên Y cùng một người đàn ông đội mũ lưỡi trai và đeo kính râm bước vào. Dựa vào kinh nghiệm lăn lộn trong giới giải trí 8 năm liền của Tô Tử, liền có thể nhìn ra ảnh đế đang rất nổi tiếng ở trong nước kia- Sở Phi Mặc.

"Giải trí Vân Đình sau khi biết em đưa Thẩm Hề đi, liền ký hợp đồng cùng Sở Phi Mặc với giá cao, xem ra nam chính trong bộ phim mới của Vân Đình chính là Sở Phi Mặc." Bùi Dực nhìn Tô Tử Bảo liền biết cô đang nghĩ gì, nói.

Tô Tử Bảo nắm chặt nắm đấm. Lúc cô đang nỗ lực, đối phương cũng không hề dừng bước lại. Càng ngày càng có cảm giác gấp gáp.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net