Chương 28

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Anh nói gì?" Giang Nam Vu nhướng mày, giống như không thể hiểu được người ở đầu bên kia đang nói gì.

"Làm sao vậy?", Thẩm Xương Mân mang tạp dề, trên tay cầm cái xẻng, nhìn người đang nói chuyện điện thoại, không hiểu được biểu tình quỷ dị trên mặt cô nàng là từ đâu mà đến.

Giơ tay làm động tác "im lặng" với Thẩm Xương Mân, Giang Nam Vu nghe người ở đầu bên kia không ngừng chửi rủa, dần dần cũng hiểu chuyện gì đang xảy ra.

"Chuyện đó rất bình thường, dù sao anh và Trịnh Duẫn Hạo cũng phải chịu sự sắp đặt của số phận, như vậy là vừa vặn." Nói xong liền cúp máy, hoàn toàn mặc kệ người bên kia vẫn đang hò hét bắt cô đi bắt yêu quái.

"Thiếu gia phát sinh chuyện gì?" Thẩm Xương Mân mẫn cảm bắt được lời nói của Giang Nam Vu, có chút khẩn trương đặt câu hỏi.

"Hai người họ bắt đầu có chút phát triển..." Giang Nam Vu cười hai tiếng đầy quỷ dị, sau đó cau mày, hít hít gì đó trong không khí, rồi thảnh thơi đã mở miệng: "Đồ ăn cháy rồi."

Chỉ thấy một đại nam nhân mang tạp dề đầu tiên là sửng sốt, sau đó mới đột nhiên chạy vào phòng bếp, Giang Nam Vu chỉ có thể cười thầm.

Giờ nên làm gì đây...?

Trò hay lên sân khấu cô phải nghĩ biện pháp thêm mắm thêm muối mới được...

Trừng mắt nhìn điện thoại đã bị ngắt, Kim Tại Trung quả thật không thể tin được, nữ nhân này cứ như vậy kết thúc cuộc gọi của cậu...?!

"Một đám...mất trí..." Kim Tại Trung nghiến răng, quả thật muốn tăng huyết áp.

Không nên hỏi cậu vì sao, hãy hỏi cái người đang từ trong phòng đi ra kia kìa!

"Sao vậy? Có vấn đề sao?" Trên tay cầm một tờ giấy, Trịnh Duẫn Hạo cười khẽ đi tới.

"Vấn đề lớn nhất chính là anh!" Kim Tại Trung chỉ vào Trịnh Duẫn Hạo, theo bản năng cách xa ba bước.

"Phải không?" Tâm tình Trịnh Duẫn Hạo có vẻ rất tốt, như có như không lắc lắc cái đuôi chó, vừa lòng thấy Kim Tại Trung bị trạng thái "động dục" của hắn dọa sợ, sau đó thảnh thơi ngồi xuống, nhẹ nhàng đem tờ giấy đặt lên bàn.

"Đó là cái gì vậy?"

"Giấy."

"Vô nghĩa!"

"Vậy cậu hỏi mấy cái vô nghĩa vậy làm gì?"

Nhìn người không ngừng chặn họng cậu, Kim Tại Trung quả thật muốn đấm hắn hai phát...

Bất quá cái đuôi kia lại nhắc nhở cậu về trạng thái của Trịnh Duẫn Hạo...

Tốt nhất cậu vẫn nên tránh xa hắn.

"Nhanh lên.!" Trịnh Duẫn Hạo đặt hiệp ước trước mặt trước mặt Kim Tại Trung, thoải mái gõ gõ mặt bàn: "Vì tương lai của hai chúng ta, cậu nên xem xét cho kỹ đi."

Kim Tại Trung sửng sốt một chút, muốn cự tuyệt, lại phát hiện Trịnh Duẫn Hạo lại đang vuốt ve cái đuôi chết tiệt của hắn, cậu chỉ có thể mắng vài câu, cẩn thận kéo tờ giấy kia qua xem.

Nhưng mà, cậu chỉ có thể nói, ước gì cậu không xem.

"Dưới đây là nội dung liên quan đến các bên: Trịnh Duẫn Hạo (sau đây gọi là bên A) và Kim Tại Trung (sau đây gọi là bên B). Hai người vì nghiệt duyên mà không thể tách ra, nên lập hợp đồng này để điều phối các vấn đề trong tương lai:

1. Bên A và Bên B cùng sống chung dưới một mái nhà, để nắm bắt tình hình của người sống chung, Bên B đi đâu, cùng ai, đều phải báo cáo với Bên A.

2. Để tránh gặp báo ứng biến thành chó, hai bên A và B từ giờ trở đi phải thử tiếp nhận đối phương, không thể có ý niệm hay hành động vứt bỏ đối phương.

3. Bên A về phương diện xã giao bên ngoài được châm chước, nhưng Bên B tuyệt đối không thể cùng nam nhân hoặc nữ nhân khác, đặc biệt người nước ngoài, có bất cứ hành vi ái muội nào.

4. Nếu thật sự là hai người không thể thoát khỏi đối phương, kể từ bây giờ, Bên B phải cố gắng hết sức tuân theo theo sự sắp xếp của Bên A.

5. Bên B có quyền yêu cầu Bên A thực hiện nghĩa vụ của người sống chung.

Những nội dung trên, vì được soạn thảo tạm thời, vẫn còn thô sơ. Nếu trong tương lai có bất đồng, sẽ dựa vào tình huống để thảo luận thêm."

Cười lạnh, Kim Tại Trung không ngừng cười lạnh...

Cái gì... Chơi cái trò chó má gì đây?!

"Nếu đồng ý thì ký tên ngay bên dưới." Trịnh Duẫn Hạo chỉ chỉ vào chỗ hắn đã ký tên.

Hỏi hắn vì sao đổi tính?

Rất đơn giản.

Lần này lúc biến thành chó sau đó biến trở về, hắn suy nghĩ rất nhiều...

Nếu hắn thật sự bởi vì Kim Tại Trung mà biến thành chó, vậy thì cũng chẳng cần suy nghĩ nhiều làm gì.

Dù sao đến bây giờ cũng chưa xuất hiện đối tượng khiến hắn thật sự thích, huống hồ nhìn kỹ thì Kim Tại Trung cũng không tệ tí nào...

Ít nhất trước mắt, cậu có thể khơi mào ý chí chiến đấu rất lớn của hắn...

Hắn muốn chiến thắng ý chí chiến đấu của tiểu tử nóng nảy này.

Nhận ra tâm lý của bản thân đã thay đổi, Trịnh Duẫn Hạo rất hào phóng lựa chọn tiếp nhận.

"Hiệp ước này hoàn toàn không bình đẳng, đừng có mơ tôi sẽ ký!" Nhìn bên B đại biểu cho mình hoàn toàn không chiếm được một chút ưu thế nào, Kim Tại Trung mới không ngu ngốc như vậy.

"Cậu cũng có quyền lợi, điều thứ 5 không phải viết rất rõ ràng sao?" Trịnh Duẫn Hạo nhún nhún vai, đưa ra mực đóng dấu: "Không ký tên thì đóng dấu cũng được."

"Nghĩa vụ người ở chung là cái quỷ gì!!" Kim Tại Trung căn bản không hiểu được cái câu điên khùng này đại biểu cậu có được quyền lợi gì!

"Rất đơn giản, tôi có thể làm mẫu cho cậu xem." Nở nụ cười mê người mà từ trước đến nay Trịnh Duẫn Hạo tuyệt đối sẽ không thể hiện với cậu, tiếp theo thừa dịp Kim Tại Trung còn đang ngây ngốc, lấy tốc độ sét đánh không kịp bưng tai tiến lên hôn cậu...

Kim Tại Trung kinh ngạc mở to mắt, hoàn toàn không có phản ứng, mặc kệ tay Trịnh Duẫn Hạo nhẹ nhàng nắm lấy tay cậu...

Đợi chút...

Hình như có gì đó sai sai...?

Đầu lưỡi ẩm ướt của Trịnh Duẫn Hạo lúc rời khỏi còn liếm liếm lên môi dưới của cậu, tiếp theo, lộ ra nụ cười vô hại.

"Nếu cậu đã đồng ý, vậy chúng ta chính thức trở thành "người sống chung" nha." Cầm tờ giấy đã có dấu vân tay Kim Tại Trung trên đó, Trịnh Duẫn Hạo cười cực kỳ thành khẩn.

Nhìn ngón tay của bản thân không biết khi nào bị dính mực đỏ, lại nhìn nhìn dấu vân tay quả thật là của chính mình...

Việc này cứ như vậy quyết định ...?

"Anh con mẹ nó ──"

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net