Chương 39

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trằn trọc khó ngủ, tim đập như sấm, hô hấp không thuận, tâm tình phiền chán, dục hỏa… đốt người?!
Kim Tại Trung từ trên giường ngồi dậy, biểu tình như gặp quỷ trừng mắt nhìn về phía trước.
Rốt cuộc tại sao có thể như vậy…
Cậu thật muốn hét lên.
Tối nay, trong cơn thịnh nộ của mình, cậu đã xé rách quần áo của Trịnh Duẫn Hạo như muốn cưỡng chế hắn.
Sau đó, cậu nhìn thấy những đường nét rõ ràng, làn da màu đồng quyến rũ, vẻ đẹp nam tính đáng ghen tị, cùng với, một cái đuôi chó chết tiệt.
Trái tim giận dữ của cậu lập tức bị động tác nuốt nước miếng của bản thân đả bại…
Mẹ nó… Ngay từ đầu thấy Trịnh Duẫn Hạo không phải cậu đã nói… Hắn chính là mẫu người lý tưởng của cậu…
Nói như vậy không phải ý là cậu là đồng tính luyến ái, mà là, Trịnh Duẫn Hạo có dáng người và ngũ quan mà đàn ông đều ngưỡng mộ…
Người như vậy trần truồng đứng trước mặt mấy người, không nhìn chằm chằm mới là lạ!
Cuối cùng sự ngu ngốc của cậu chỉ dừng lại khi nhìn thấy nụ cười ẩn nhẫn của Trịnh Duẫn Hạo.
Cậu, quả thật hận chết bản thân không định lực…
Rõ ràng đã biết ngoài cái mã ngoài đẹp đẽ tên kia có bao nhiêu xấu tính, bao nhiêu bá đạo, bao nhiêu tự cho là đúng…
Kim Tại Trung lại lần nữa ngã xuống giường, kêu rên vài tiếng.
“Kim Tại Trung a! Mày động dục cũng phải nhìn đối tượng chứ…”

Vừa mới hét xong, trong đầu Kim Tại Trung lại hiện lên hình ảnh bản thân cắn răng cứng rắn giúp tên kia tắm rửa.
Từng giọt từng giọt nước lướt qua bộ ngực tinh tráng kia, lướt qua vùng bụng bằng phẳng rắn chắc, xuống chút nữa lướt qua…
“Trịnh Duẫn Hạo anh con mẹ nó đồ chó chết tiệt…”
Nghe từ phòng kế bên truyền đến tiếng quỷ khóc sói tru, Trịnh Duẫn Hạo kéo kéo khóe miệng.
Mà cái đuôi chó phía sau lại phe phẩy.
Cái này gọi là gì?
Muốn tìm bất mãn nhưng tâm tình thật tốt đi.
Hắc hắc… Hắc…
Lúc này, di động trên bàn lại vang lên, liếc nhìn màn hình, tâm tình Trịnh Duẫn Hạo vẫn không bị ảnh hưởng.
“Alo?” Chờ đợi người bên kia lên tiếng, Trịnh Duẫn Hạo đã có thể đoán ra là ai.
“Là tôi.” Giọng nói vô cùng vui sướng của Giang Nam Vu từ đầu bên kia truyền đến, còn kèm theo những lời lo lắng của Thẩm Xương Mân đứng bên cạnh.
“Cô đưa điện thoại cho tôi.”, “Thiếu gia! Ngài có khỏe không?! Thiếu gia!”
“Là cô làm sao?!” Trịnh Duẫn Hạo cười như không cười, trong mắt hiện lên một tia sáng tỏ.
Dưới sự giám sát của hắn và Tra Khắc, loại tai nạn không nên xuất hiện trên sân khấu làm sao có thể phát sinh?
Nhưng mà, trước mắt có một khả năng rất lớn…
“Không cần cảm ơn tôi, tôi đã nói loại chuyện này tôi nhất định sẽ cố gắng thêm… Ý tôi là, hi sinh to lớn!” Không nhìn đến Thẩm Xương Mân đang lo lắng muốn nói chuyện với Trịnh Duẫn Hạo, Giang Nam Vu vui vẻ nói: “Tôi nói cho anh biết, tôi làm như vậy, liền đại biểu đang giúp anh, tôi giúp anh, liền đại biểu ông trời đang giúp anh.” Giang Nam Vu chưa bao giờ khiêm tốn về năng lực tính toán tài tình của bản thân, nóng lòng tranh công mở miệng.
Nói cho mấy người biết, trong mắt cô, Trịnh Duẫn Hạo là người nếu có thể không đắc tội sẽ không đắc tội, có thể nịnh bợ sẽ liều chết mà nịnh bợ!
“Cô có biết buổi biểu diễn này đối với tôi và Tra Khắc quan trọng thế nào không?” Tuy là nói như vậy, nhưng Trịnh Duẫn Hạo không hề có chút tức giận.
Được lắm, Giang Nam Vu này càng ngày càng biết cách làm người khác hài lòng.
Hừ hừ…
“Bình tĩnh, bình tĩnh!” Giang Nam Vu hoàn toàn không để ý đến điều nhỏ nhặt này: “Tôi nói cho anh biết, các người là nhân họa đắc phúc (trong lúc gặp họa lại có được may mắn) đó! Hiểu không?” Phát ra tiếng cười quỷ dị, Giang Nam Vu đẩy Thẩm Xương Mân ra.
“Hy vọng là như vậy, nếu không cô cứ chờ đi.” Trịnh Duẫn Hạo mỉm cười, tâm tình thật sự là tốt đến không thể tốt hơn.
Hắn cúp điện thoại, ra khỏi phòng, mở tivi, xem chương trình phát sóng hôm nay.
Tuy nói như vậy, nhưng muốn hắn hoàn toàn không để ý là không có khả năng.
Dù sao, đó là hợp đồng bản thân mất rất nhiều tâm sức mới ký được, lại là buổi biểu diễn hắn đã nỗ lực rất nhiều để tổ chức…
Màn hình tivi thay đổi liên tục, cuối cùng dừng lại ở một kênh.
Nội dung chính là tai nạn ngoài ý muốn trong buổi biểu diễn ngày hôm nay.
Nhìn vào bình luận viên tự cho là đúng, tự cho là chuyên nghiệp, chân mày Trịnh Duẫn Hạo càng khóa càng chặt…
“Đây vốn là một buổi biểu diễn đỉnh cao, kết quả lại phụ lòng mong đợi của mọi người. Tôi chỉ có thể nói chất lượng của S-Body càng ngày càng đáng hoài nghi. Người mới được nâng đỡ kia, thái độ chính là không thèm để sân khấu vào mắt, chỉ nhờ vào gương mặt mà sống, có lẽ S-Body hủ bại đến mức dựa vào quan hệ, có thể để những người vớ vẩn bước lên sân khấu…”
Nhìn gương mặt có chút quen thuộc kia, ánh mắt Trịnh Duẫn Hạo liền lạnh xuống.
Người này…
“Gã?!” Một tiếng hét kinh hãi truyền đến từ phía sau, Trịnh Duẫn Hạo quay đầu lại, chỉ thấy Kim Tại Trung đang trừng mắt nhìn tivi: “Cái tên biến thái kia…”
Đem ánh mắt hướng trở về tivi, đáy mắt Trịnh Duẫn Hạo toàn là khinh thường.
Trách không được hắn cảm thấy quen mặt…
Đây chẳng phải là gã sờ mông Kim Tại Trung ở quán café hôm trước sao.
“Gã đang nói gì…?” Kim Tại Trung nghiến răng, quả thật muốn tiến lên cấu véo gã nam nhân trên tivi. Nhưng cậu mới nói được một nửa, gã kia lại tiếp tục bình luận.
“Theo tôi thấy, chuyện phát sinh ngoài ý muốn lần này trong buổi biểu diễn, thật sự là đả kích không nhỏ đối với S-Body..” Gã bày ra vẻ mặt ngưng trọng mở miệng.
“Sao ông lại nói vậy? Bất quá chỉ là người mẫu chính gây ra một tai nạn nhỏ thôi mà…” Người chủ trì nghi hoặc hỏi, không biết gã kia căn cứ vào đâu mà đưa ra kết luận như vậy.
“Phải biết rằng, S-Body cũng không phải công ty nhỏ bình thường, đó là công ty có các tiêu chuẩn quốc tế, hơn nữa lần này còn hợp tác với nhà sản xuất nước ngoài, vậy mà lại xảy ra chuyện ngoài ý muốn như thế này, thử hỏi, chẳng lẽ mọi người sẽ không đặt ra câu hỏi về sự khắt khe và tính chuyên nghiệp của S-Body? Càng nổi tiếng, càng phải cẩn thận, không phải sao?”
Nghe gã giải thích rõ ràng, Trịnh Duẫn Hạo chỉ mím môi, không phản ứng, nhưng Kim Tại Trung đang đứng sau lại càng cảm thấy áy náy.
Cậu không biết bản thân lại mang đến cho công ty của Trịnh Duẫn Hạo loại ảnh hưởng như vậy.
Trước không nói sự tình rốt cuộc có khoa trương như vậy hay không, nhưng tên biến thái này nói rất đúng, cậu là người đại diện cho S-Body, vậy mà lại phân tâm trên sân khấu…
Ngay khi Kim Tại Trung bắt đầu tự trách, Trịnh Duẫn Hạo lại tắt tivi, đứng lên, lãnh đạm bỏ lại một câu: “Loại lời vô nghĩa như rắm chó này mà cũng có thể lên tivi, tôi thấy chất lượng đài truyền hình này mới càng ngày càng hủ bại.”
Hắn là đang an ủi cậu sao?
Có chút kinh ngạc nghe những lời của Trịnh Duẫn Hạo, nhìn bóng dáng của hắn, Kim Tại Trung thật sự là có xúc động muốn xin lỗi hắn…
Bất quá, sao cậu không biết tên biến thái kia vậy mà có bản lĩnh lên cả tivi?
Chậc! Có lẽ chất lượng đài truyền hình thật sự càng ngày càng tệ…
“Ai thèm quan tâm đến tên biến thái này…” Kim Tại Trung nhìn tivi rống một tiếng, đã quên mất ban đầu cậu đi ra là muốn mắng Trịnh Duẫn Hạo một chút, giận dữ giậm chân trở về phòng.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net