Chương 5

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương này ngắn nên mình đăng lun một thể k cắt nha. Enjoyyyyyy!



"Ê, cậu coi chưa? A ha, XX ở trường quay bị OO làm tới không rời giường nổi, lỡ cả lịch diễn."

"Mịa, ông đây phải khi nào mới có thể bị quấy rầy kiểu này..."

~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~~

Người đại diện của Tại Hiền bị Tại Hiền không nể mặt ngay trước mặt vài người, xấu hổ, nói xong công việc, đưa Tại Hiền đến nhà liền rời đi.

Trợ lý Tại Hiền có hơi bất bình thay cho người đại diện, nhưng lại cũng không dám nói thêm, nghĩ một hồi, liền thăm dò hướng khác, lúc thu dọn hành lý giùm Tại Hiền bèn đề nghị, "Anh... Anh cứ dứt khoát đáp ứng Đình Hựu được rồi."

Tại Hiền đang thay quần áo, quay đầu, "Đáp ứng gì?"

"Thì là chuyện giao dịch hồi trước cậu ta nói muốn làm đó, bị anh từ chối." Trợ lý vẫn cảm thấy không đáng thay cho Tại Hiền, nghĩ là bị Đình Hựu lợi dụng quá mức, càng nghĩ, lại không kiềm được mà xúi giục, "Chính cậu ta nói mà, dùng một tháng gì gì đó để đổi lấy việc anh tham gia chương trình thực tế, anh đồng ý luôn đi."

Không nói gì khác, gương mặt đó của Đình Hựu đúng thật là đẹp, ngủ cậu ta một tháng, miễn cưỡng coi như không lỗ.

Tưởng tượng cảnh Đình Hựu vì muốn leo lên đầu đề, phải ép tặng mình cho Tại Hiền, trợ lý thấy cực kì hả giận, không nhịn được nóng lòng nhìn Tại Hiền.

Tại Hiền nhìn trợ lý của mình, môi mỏng khẽ mím.

"Dù sao... Dù sao đi nữa loại chuyện này cậu ta sớm đã quen rồi." Trợ lý bị Tại Hiền nhìn đến chột dạ, dè dặt nói, "Chính cậu ta còn không coi là gì, anh còn phải lấn cấn làm chi? Chị Phùng không phải đã nói rồi sao? Cậu ta từ nhỏ đã ăn chơi đàng điếm... Có gì đáng để yêu chứ? Cứ dứt khoát thừa dịp quay chương trình này, coi ngày rồi làm luôn cho rồi! Chính cậu ta trước đây tự đề cập, chắc chắn mười mươi không dám phản kháng..."

"Tôi có làm cậu ấy hay không, có quan hệ gì tới việc cậu ta ăn chơi đàng điếm?" Giọng nói Tại Hiền đầy lạnh nhạt, hỏi vặn lại, "Người ta hàng đêm sênh ca, thì đáng bị mặc sức mà làm?"

"Không phải." Trợ lý bị nghẹn, "Em chỉ cảm thấy không đáng cho anh..."

"Tôi không thích lặp lại lời đã nói, trên xe đã nói với chị Phùng, hiện tại lại nói cho cậu biết một lần cuối cùng, đừng bôi nhọ cậu ấy."Tại Hiền nhíu mày liếc nhìn trợ lý, "Hơn nữa, đừng lại nói đến chuyện 'Làm hay không làm' nữa, cái mà cậu nói không phải là 'làm', mà gọi là 'cưỡng gian'.

Trợ lý nhìn ra Tại Hiền tức giận, rụt rè gật đầu, không dám nhiều lời nữa.

...

"Ê, cậu coi chưa? A ha, XX ở trường quay bị OO làm tới không rời giường nổi, lỡ cả lịch diễn."

Tại nhà Đình Hựu, Đình Hựu tựa vào sô pha, cặp chân dài gác lên bàn trà, vừa nhìn tin tức giải trí vừa cầm bật lửa gạt tách tách, lẩm bẩm, "Mịa, ông đây phải khi nào mới có thể bị quấy rầy kiểu này..."

Kim Đông Anh nghiêng đầu, hết từ diễn tả mà nhìn Đình Hựu, "Cậu chừa lại chút mặt mũi cho mình được không hả?"

"Cũng đâu có ai khác ở đây." Gần đây tâm tình Đình Hựu không tệ, bị Kim Đông Anh mắng cũng không tức giận, lười biếng nói, "Ông tới chi đây? Tui lại gây chuyện gì à?"

"Tới để cảnh cáo cậu, cố mà giữ vững trạng thái bây giờ, đừng có phát khùng." Kim Đông Anh mở túi của mình, lấy máy tính bảng ra, "Lần trước hai cậu quay 《Nắm chặt tay người 》, phiên bản cắt ghép hậu kì có rồi đây, bên đó vừa gửi cho tôi, cậu có muốn..."

"Muốn muốn muốn, đưa đưa đưa đây tui xem coi." Hai mắt Đình Hựu sáng lên, tắt ti vi ngay tắp lự, tóm lấy máy tính bảng, "Ông coi chưa? Cắt ghép được không?"

Kim Đông Anh ba phải, "Còn tạm đi... Tôi nói bọn họ thêm câu từ chú thích và phối âm hơi có tính dẫn dắt ám chỉ chút, nhất định là tốt hơn kì trước, còn chưa nói tới... Lần này hai cậu còn có cảnh thân thiết."

Tai Đình Hựu đỏ lên, nóng ruột giục, "Đừng nói nhảm, cảnh hôn được bao nhiêu phút?!"

Kim Đông Anh cười nhạo, cầm lấy máy tính bảng kéo thẳng tới khúc hôn nhau.

Đình Hựu đoạt máy lại, cúi đầu nhìn kĩ.

Hai tai Đình Hựu từ từ, từng chút... Đỏ hết lên.

Đây không biết có phải là phiên bản đăng trên mạng không, mà cảnh hôn gần như không cắt, chỉ cắt bớt vài góc quay, cố hết sức tập trung vào phần máy quay góc độ Tại Hiền kiểm tra vết thương trên tay Đình Hựu, khán giả chẳng biết chuyện bên trong, sẽ lầm nghĩ rằng Tại Hiền thấy hai tay Đình Hựu cọ nổi bọng nước, đau lòng không kiềm nổi.

Đình Hựu coi đi coi lại hai phút này thật nhiều lần, cái đuôi phía sau đã sắp vẫy nhanh bằng quạt điện, trước mặt Kim Đông Anh cậu lại không tiện bấn loạn quá, nhịn cười, nhận xét, "Còn... tạm được."

"Tạm được?" Kim Đông Anh cười lạnh, "Trước tôi đã nói với cậu thế nào? Cậu đã đáp ứng tôi thế nào hả? Tại Hiền hiếm lắm mới chủ động được một lần! Cậu đáp lại đâu hả?! Tự cậu nhìn cái bộ dạng thảm hại của cậu kìa! Nhìn cmn cứ y như bị cưỡng X! Cậu có thể tỏ ra thân mật không hả? Có thể hay không? Có thể không?"

"Không! Ông đây làm được vậy là không tệ rồi!" Mặt Đình Hựu đỏ bừng, to tiếng rống lại, "Ông biết Tại Hiền lúc đó làm gì sao?! Ảnh, ảnh..."

Kim Đông Anh sửng sốt, nhìn Đình Hựu chất vấn, "Tại Hiền cậu ta làm gì?"

Cậu ta không lẽ lén lút sờ mó Đình Hựu chỗ nào rồi? Hay lợi dụng góc chết máy quay mà chiếm tiện nghi Đình Hựu gì đó? Không thể nào đi...

Đình Hựu có hơi cảm thấy ngượng, cấp tốc nói, "Hôn môi! Hôn môi ông hiểu không hả?"

Kim Đông Anh, "..."

Kim Đông Anh lạnh lùng nhìn Đình Hựu, hít sâu một hơi, vẫn giữ vững tố chất và sự bình tĩnh của một người đại diện, "Cậu ta hôn lưỡi cậu? Tách môi cậu ra? Đùa giỡn đầu lưỡi cậu?"

Cả cái cổ Đình Hựu lập tức cũng đỏ luôn, tựa như Kim Đông Anh vừa nói gì đó khiến người ta căm phẫn lắm, Đình Hựu ghét bỏ nhìn Kim Đông Anh, "Ông cmn cả ngày trong đầu toàn nghĩ ba chuyện đen tối gì đâu không!"

Kim Đông Anh, "..."

Kim Đông Anh cười thảm, hắn biết ngay mà, dừng ngay đó là hết chuyện để nói rồi...

Đình Hựu chán ghét ôm máy tính bảng nhích ra xa Kim Đông Anh một chút, hấp tấp tua lại xem nữa, căm tức, "Có giỏi thì chính ông bị ảnh hôn thử một lần đi! Ông đây xém nữa bị ảnh hôn tới mang thai luôn, còn đáp lại cái gì... Ông nói coi có phải ông điên rồi không?"

"Tôi sao lại... đào tạo ra kiểu như cậu vậy trời..." Kim Đông Anh bị cơn tức của Đình Hựu khiến hắn hết hơi, chỉ đành ngồi xuống, "Tôi cảnh cáo cậu, một lần cuối cùng... Đây là một lần cuối cùng, lần sau cậu phải chủ động cho tôi! Lấy lòng một cách đơn phương không thể nào khiến khán giả cảm thấy ngọt ngào! Đây chỉ là tạm thời gỡ bỏ khốn cảnh của cậu, cậu phải khiến mọi người cảm thấy hai người các cậu yêu nhau, có qua có lại, cậu hiểu không?"

"Ừ." Đình Hựu kéo video về đoạn đầu, chuẩn bị coi kĩ từ đầu tới đuôi một lần, không kiên nhẫn qua loa, "Biết rồi, lần sau đi."

Kim Đông Anh thấy Đình Hựu không để tâm, nghĩ một chốc, lại nói, "Thân là bạn học cũ của Tại Hiền, tôi có lòng nhắc nhở cậu, Tại Hiền chẳng phải dạng người sẽ chủ động, cậu nếu muốn chờ cậu ta tự dán đến gần... Cậu có mà chờ đến kiếp sau."

Đình Hựu nháy mắt mấy cái, quả thật, Tại Hiền lúc đó chỉ là tội nghiệp mình, muốn giải vây cho mình mà thôi.

Đình Hựu ngẩng đầu, nhíu mày hỏi, "Ảnh thích kiểu phóng túng một chút? Trước đây bạn trai của ảnh đều vậy sao?"

"Hẳn, hẳn là vậy."

Kim Đông Anh thật ra cũng không biết, hắn căn bản là chưa từng thấy Tại Hiền trước đây giao du với ai, lấy gì mà so sánh, hắn chẳng qua là muốn Đình Hựu tán tỉnh Tại Hiền nhiều một tí, để cảnh thân thiết của hai người này trong màn ảnh thật nhiều.

Kim Đông Anh ậm ừ, "Đàn ông... không phải đều thế sao, chính cậu không thích phóng túng?"

"Tui thích kiểu gì ông còn không biết?" Đình Hựu cào cào tóc, bực bội nói, "Biết rồi, sắp lại vào đoàn phim quay nữa đây... Tui sẽ chú ý."

"Tốt nhất là vậy." Kim Đông Anh nghĩ một chút, giọng lại trầm xuống, "Ngày mai không phải là lại vào quay rồi sao? Diễn cũng phải diễn cho thắm thiết! Trước đây nhiều người trào phúng cậu bị Tại Hiền ghét bỏ như vậy, cậu không nhớ sao? Cậu càng dốc sức lẳng lơ với cậu ta, cậu ta càng thân thiết với cậu hơn, đám antifan này lại càng tức giận! Hiểu không hả?"

Đình Hựu thầm nghĩ antifan tức giận hay không đâu có dính dáng gì tới tui, gật đầu có lệ, "Biết rồi, đừng có dọa nữa."


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net