CHƯƠNG 1: NGÀY ĐẦU TIÊN HỌC CẤP 3
Đây là ngày đầu tiên học cấp 3. mọi học sinh đều vui vẻ. tại lớp 10A1...
Ngọc: nhanh ghê. mới đó mà lớp 10 rồi
Anh: ờ. ê sao hôm nay con Hân vô trễ vậy
Ngọc: chắc vô rồi nhưng đứng ngoải ngắm trai
Hân: ngắm con khỉ
Ngọc: ôi thần linh ơi. bà mịa mày. làm tao hết hồn.
Hân: mày tưởng tao mê trai lắm à
Ngọc: tao biết cái tính mày mà.
Hân: ko kím chỗ cho tao. nhớ mặt mày đó
Ngọc: mày kiếm đi. tao kiếm sợ mày hok chịu.
Hân: tao tự kiếm.
Hân đi tìm chỗ. đi đến chỗ Thanh...
Hân: tôi ngồi kế bên được không
Thanh: a. ở đây có người ngồi rồi.
Hân: à vậy thôi.
Hân đi qua tổ 4. chỗ nào cũng có người ngồi chỉ duy nhất Sơn ngồi 1 mình
Hân: bạn cho tôi ngồi kế bên nha
Sơn: ( không nói gì, lấy tập sách qua chừa chỗ cho Hân ) ngồi đi
Hân: cảm ơn.
Ngọc: ghê ta. ngồi kế trai.
Hân: kệ tao. ngồi nextto hai đứa mày rồi la gì
Ngọc: đừng nhét tiếng anh vô tiếng việt nữa
Hân: thói quen gòi
Anh: thầy vô. thầy vô
Ngọc: mày nhìn sao vậy. cô chứ thầy gì
Anh: ủa. hok biết
Ngọc: mày không phân biệt được nam nữ hả
Anh: ai biết.
cả lớp: dạ!!!
cô Linh đi. cả lớp làm quen nhau. rất ồn. nhưng mấy thầy cô không la vì hôm nay là ngày đầu.
Hân: ê Ngọc. làm quen ai chưa
Ngọc: biết ai đâu mà quen
Anh: haizz chán. hok làm quen ai hết
Hân: tui đi làm quen đây( quay qua Sơn) à. ukm. bạn tên gì
Sơn: Hoàng Sơn
Hân: ukm lúc trước bạn học trườg gì
Sơn: Trần Hưng Đạo
Hân( nghĩ ) : người gì lạnh ngắt vậy trời. chán.
Ngọc: Hân quen được ai chưa
Hân: nè. ( chỉ vào Sơn)
Ngọc: 1 người.
Hân: ừ. ê. Sơn lạnh ngắt luôn bà. hỏi gì trả lời đó. ko hỏi gì hết
Ngọc: ổng là người sao ta
Đạt: tui biết nè
Hân: kể nghe đi
Đạt: ổng học thêm chung. mẹ ổng kể tui nghe. ổng từ nhỏ đến lớn là người không cảm xúc. hok cười dù chỉ 1 lần. mẹ ổng nhờ tui làm ổng cười. 1 lần thôi ba mẹ ổng cũng vui lắm. nhưng thử hết mọi cách cũng có 1 cái mặt duy nhất. lạnh như băng.
Anh: ghê vậy. hok cười luôn
Ngọc: không biết có hok đi tiểu với đi ị hok nữa
Hân: điên. vậy sao sống tới giờ
Ngọc: ờ hen.
Hân: tồ lô ghê
Ngọc: là gì.
Hân: tào lao đó má
Ngọc: hic... hic. về méc mẹ nè.
Anh: con nít hả. hở ra gì là về méc mẹ
Ngọc: ....
Hoàng: ê. ra chơi xuống căn tin đi. tao bao tụi mày
Huy: hứa nha
Hân: hok đi được
Huy: sao ậy
Hân: làm đề cương cô tiếng anh giao
Anh: vậy làm đi. bữa nào kêu Hoàng bao bù
Hoàng: làm đi. bữa nào bao nữa cho.
Hân: cảm ơn
Hân ngồi làm đề cương. có 1 chữ Hân không biết đọc. Hân lấy từ điển dò cũng không có. Hân quay qua hỏi Sơn
Hân: chữ này đọc sao Sơn
Sơn: ( nhìn chữ đó ) .......... đọc là--- ( bỏ nha. tại lớp 10 hok biết dùng chữ gì cho phù hợp )
Hân: biết nghĩa hok
Sơn: biết. nghĩa là luôn ở bên bạn
Hân: ờ. a. rơi cây thước rồi. qua lụm
Sơn: ngồi im đi. lụm cho
Hân: ơ... cảm ơn Sơn
Sơn cuối xuống lụm cây thước cho Hân.
Sơn: nè
Hân: cảm ơn
Sơn: ( không nói gì, bấm điện thoại tiếp )
Vào giờ...
Anh: làm được chưa Hân
Hân: xong gòi
Ngọc: gì nhanh dạy
Hân: có người giúp
Anh: ai
Hân: Sơn
Sơn: chỉ có 1 chữ thôi
Hân: 1 chữ là hết bài
Sơn: ( mặt hơi vui, xém cười )
Đạt: xém cười kìa
Hân: xém cười à. tưởng cười luôn rồi chứ
Huy: Hân. cố lên. làm cho nó cười đi
Hân: chừng nào nghĩ ra chiêu gì đi đã
Ngọc: làm quen tiếp
Hân: khỏi
Anh: sao ạy
Hân: hồi nãy ở trong lớp quen hết rồi
Hoàng: gì. hay dạy
Hân: tao mà
Ngọc: chỉ tao với
Hân: đi
Hân với Ngọc đi
Đạt: Ngọc vẫn thế.
Hoàng: làm gì nhìn nó thế
Đạt: thích thì nhìn
Hoàng: thích???
Đạt: cũng có thể
Hoàng: ukm. thích luôn đi rồi nói cho nó biết. nó cũng thích mày đó
Đạt: không đâu. làm gì có chuyện đó. nó chỉ coi tui như bạn bè thôi.
Huy: chưa chắc à nha.
Đạt: thiệt hả
Huy: ukm. nó nói cho con Hân nghe rồi con Hân nó tám cho tui nghe
Đạt: công ngận nó dễ thương ghê
Hoàng, Huy: 😨😨😨😱😱😱gớm quá mày ơi
----------------- HẾT CHƯƠNG 1 ---------------
Đón xem chương 2 nha mọi người
Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net