CHƯƠNG 4: CẮM TRẠI VÀ MẤT TÍCH

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

    Ngày 25 tháng 5 năm không biết. tại trường THPT ... gì đó. trường tổ chức đi cắm trại 3 ngày 3 đêm. đến ngày 30 mới về ( ngày 26 đi )
TTPT: ( phát loa ) thông báo. ngày mai là thứ 7. chúng ta sẽ đi cắm trại. địa điểm là một khu rừng dài vô tận. tên gì thì thầy không biết nhưng sẽ rất vui. ban ngày ta chia nhóm ra để tìm đồ thầy và các cô chú hỗ trợ đã giấu. ban đêm thì dựng lều ở chỗ trống để ngủ. các em nhớ mang theo đồ đạc đầy đủ. và phải mang theo điện thoại di động. để khi nào lạc còn gọi nhau được. các em chỉ cần mang điện thoại còn thầy thì mang cục sóng mini cho các em. mai 3h AM xuất phát. các em hãy đến trước 2h 30 để thầy điểm danh. xin nhắc lại... ( giống ở" chên" í )
Ngọc: cắm trại hỉ
Hân: được mang điện thoại.
Anh: tìm đồ. vui dữ bây
Hân: mai mấy giờ đi?
Anh: 3h
Ngọc: có mặt lúc 2h 30
Hân: ò.
Ngày 26 tháng 5 năm không biết. 2h
cảm đám chat với nhau
    Nội dung: ( theo điện thoại Anh )
---------------------------------------------------------

Ngọc: ê đem theo cái gì
                                Anh: tui đem quần
                            áo. khăn và very bánh
                            kẹo.
Hân: mày mê ăn thế nhở
Ngọc: nó mà      
Hoàng: được đem điện thoại hả
Long: được
Huy: mai mấy giờ đi
                          Anh: 2h 30 có mặt. 3h đi
Hân: ê vô trường buổi
tối thấy sao sao í.
Huy: sao là sao
Hân: 1 chụy áo chắng
tóc dài bai que say hế lu tụi mình
Ngọc: bà nội mì. lớp 10
rồi mà nhắn sai chính tả.
tao đọc đéo hiểu.
                          Anh: Nhi đâu òi
Nhi: đây. tui đang gom đồ
Long: đừng nói là bà
mang theo nguyên cái
nhà nhá
Nhi: điên sao. cái nhà
sao tui vác nỗi
Long: để anh đây khiêng
giùm nhóa
Hân: ù ù ù. xưng anh luôn nhỉ
Ngọc: ái chà. tình củm VL luôn
                             Anh: đi lẹ. 2h 13 rồi
                        kìa
Ngọc: rồi rồi
---------------------------------------------------------
Cả đám đến trường vừa lúc thầy chuẩn bị điểm danh. 3h. nguyên trường chia ra thành 6 cái xe. Nguyên đám nhắn tin hồi nãy với Sơn sẽ lên xe số 3. lên xe cô phân nhóm ra sẵn. 1 cặp 4 người. Hân, Ngọc, Anh, Nhi chung 1 nhóm . Sơn, Đạt, Hoàng, Long chung 1 nhóm. Huy chung nhóm với 3 đứa con gái
( Lisoo: Huy là cú có gai. ahihi ^_^ )
Hân: ngồi chung sao vừa
Ngọc: điên. 2 đứa kia ngồi bên kia. mình ngồi bên đây. có 2 cái ghế mà nhét đến 4 đứa
Anh: tui với Nhi ngồi bên kia nha
Hân: ukm
TTPT:  ổn định chưa
cả xe: dạ rồi
TTPT: chúng ta sẽ đi chung với hai giáo viên. thầy và cô Linh
cả xe: dạ...
    Xe xuất phát. khoảng 7h sáng đến nơi cắm trại. cả đám làm theo lời thầy. chia thành nhóm đi tham quan và đương nhiên ai cũng cầm 1 cái điện thoại. Hân, Ngọc, Anh, Nhi đi vào rừng.
Hân: đẹp ghê luôn
Ngọc: không khí trong lành
Anh: dễ chịu quá
Nhi: ê ê. con gì lạ lắm kìa
Hân: đâu
Nhi: đó. nó đó
Ngọc: con gì dài thế
Anh: dài thiệt
Con vật đó từ từ tiến về phía 4 người. càng gần càng to ra và cái bụng có màu hơi trắng
( Lisoo: đừng nghĩ đó là tin chùng nha)
con vật từ từ nhô đầu lên. lè lưỡi
Anh: con rắn hổ mang. chạy đi
Hân: what
Ngọc: chạy đi hok nó cắn 1 cái là vô bịnh diện liền ó
cả đám chạy. vì chỉ biết chạy thoát thân chứ không quan tâm đến mình đi hướng nào. cả đám bị lạc với trường.
Anh: chết mẹ. đường nào dẫn lối ra
Ngọc: hồi nãy lo chạy mà đéo đứa nào nhìn đường
Nhi: giờ sao đây
Hân: thấy mịa chưa. rớt điện thoại rồi
Ngọc: rớt ở đâu
Hân: khúc nào đó ai biết đâu
Ngọc: tròi oi. hên là tao... ( lục lọi tìm vật đang định nói ) ủa hok lẽ
Anh: dụ dì
Ngọc: má nó. để điện thoại trên xe rồi
Anh: trời tao có đem nè ( Anh móc điện thoại từ túi áo ra ) chết mị. hết pin rồi
Nhi: hả. tui xài điện thoại mẹ và mẹ cũng không cho tui đem.
Hân: chết thiệt rồi
Ngọc: bực thiệt chứ. giờ sao đây trời
Hân: bây giờ chỉ có cái đồng hồ này thôi
Ngọc: của ai dạ
Hân: Sơn. lúc nãy đi Sơn nói là cho dù thế nào cũng không được gở ra. rồi đeo vô.
Anh: chắc là bùa hộ thân thôi
Ngọc: cũng như không
Ở ngoài. mọi người cũng phát hiện rằng 1 nhóm đã mất tích.
TTPT: để thầy gọi điện
Hoàng: vô ích thôi thầy
TTPT: sao vậy
Hoàng: điện thoại Anh hết pin. lúc nãy kiểm tra thấy còn có 5% à
Sơn: điện thoại Hân rớt lại rồi. em lụm được
Long: em thừa biết Nhi không có điện thoại. chỉ xài của mẹ. và chắc chắn mẹ nhi không cho mang đâu
Đạt: điện thoại Ngọc rớt trên xe rồi thầy
TTPT: trời ơi. bây giờ làm sao
Sơn: con chíp
Đạt: con chíp gì
Sơn: con chíp tui gắn vào đồng hồ của tui rồi đeo cho Hân. nó gắn với bản đồ điện thoại tui
Đạt: lấy ra coi
Sơn: ukm. để coi
Điện thoại: thông báo. sóng quá yếu không thể tìm con chíp
TTPT: hợp sóng mini
ĐT: chúng tôi không thể kết hợp với sóng mini
Đạt: ôi trời. vô dụng rồi
Sơn: chết tiệt
---------------- HẾT CHƯƠNG 4 ---------------
liệu họ có thể tìm ra nhau không. đón xem phần tiếp theo.
CHƯƠNG 5: Ở LẠI CĂN NHÀ BÍ ẨN
mong các bạn đọc vui
CHÚC VUI VẺ!!!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net