CHƯƠNG 9: HIỂU LẦM CÓ ĐƯỢC HÓA GIẢI?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Một ngày đẹp trời và đầy mây đen
( Lisoo: mây đen là đẹp đó nha )
Ngọc, Anh và nói chung là nguyên đám 4 đứa nữ mới vô học thì mưa xuống. 4 đứa chạy vào trong dãy hành lang đối diện trú mưa thì tình cờ gặp 4 thằng kia.
Hân: ố. Trùng hợp VL
Ngọc: hello. lâu rồi không gặp
Hoàng: con điên mới hôm qua
Long: mày làm như xa tụi tao hàng nghìn giây vậy mạy
Hân: thằng này khùng
Ngọc: mầy hok biết tính hả mại
Long: ahihi
Anh: Ngọc, Hân, đừng nói chuyện với mấy người đó
Hoàng: ...
Hân: sao vậy?
Nhi: không nhớ tụi tui kể gì cho bà nghe à
Hân: đương nhiên là nhớ
Anh: giờ còn nói chuyện à
Ngọc: nhưng...
Hoàng: bà còn giận sao? Anh
Anh: tôi không biết
Hoàng: . . .
Long: còn bà thì... ( Nhi ngắt lời )
Nhi: không biết
Long: ơ...
Anh: tôi thà tắm mưa còn hơn đứng đây nhìn mặt ông

Nhi: cho tôi đi với
Hai đứa đi ra ngoài, vì mưa lớn nên mới vừa bước ra đã ướt áo rồi. bất chợt, có 2 người lấy áo khoác che cho họ
Anh: a... Hiếu
Hiếu: ngốc thế. bệnh thì sao
Anh: cảm ơn. tôi không sợ bệnh đâu
~~ tua ~~
Nhi: Khôi
Khôi: ướt hết rồi, sốt cho coi nè
Nhi: không sao đâu
Khôi: không sao cái gì? tôi lo lắm biết không
~~ tua ~~
Hoàng: má... hai thằng đó đâu ra vậy
Long: đậu má nó
Hoàng: đi ra
Yên: Hoàng... bạn đi đâu vậy. nhỡ ướt thì sao
Hoàng: kệ tôi
Yên: con nhỏ đó quan trọng lắm sao
Hoàng: đúng. nó là bạn... và cũng là... người tôi yêu!
Yên: ơ
nói rồi, Hoàng chạy ra, Yên đứng lặng người nhìn Hoàng. Yên nhăn mặt liếc nhìn Anh
Yên: ( cười nửa miệng ) mày chờ đó. Anh à
~~tua~~
Long: chờ tao Hoàng
Trinh: Long, ướt đó. mưa lớn lắm
Long: không sao. tôi chịu được
Trinh: bệnh đó
Long: đã nói không sao mà
Trinh: nhưng...
Long : ( quát lớn ) tôi đã nói không sao. bà thik lo chuyện bao đồng thế hả. làm sao tôi có thể để người tôi yêu rơi vào tay người khác chứ
Long đi ra ngoài, Trinh giật mình khi nghe Long quát lớn. trong lòng đau xót vô cùng. Trinh nhìn Nhi với ánh mắt căm thù, sự tức giận và hứa sẽ trả thù.
~~tua~~
Hoàng đi ra nắm lấy tay Anh kéo ra dãy hành lang lớp 10A7. Anh rút tay ra khỏi tay Hoàng
Anh: ông làm gì vậy
Hoàng: tôi chỉ muốn bà tránh xa tên kia thôi
Anh: này. bằng tuổi nhá. đừng kêu tên kia tên nọ
Hoàng: bà còn giận sao
Anh: mắc gì tôi giận chứ
Anh quay đi thì Hoàng nắm tay Anh lại và kéo Anh lại mình. Hoàng đang ôm Anh. vì quá nhanh nên Anh không kịp phản ứng gì. Hoàng ôm chặt lấy Anh.
Hoàng: xin lỗi bà. tôi không nên như thế
Anh: ông có gì mà xin lỗi chứ
Hoàng: tôi yêu bà
Anh: ơ... ( đỏ mặt )
Hoàng buông Anh ra, hôn lên má Anh làm Anh đỏ mặt. Anh ngượng và chạy lên lớp ( vì lớp 10A1 và 10A7 chung 1 lầu ) Hoàng nhìn Anh đỏ mặt, Hoàng nở 1 nụ cười. hai con mắm " mỏ làng " chứng kiến tất cả. hai đứa ngồi cười nham hiểm.
Hân: hôn má chưa hôn môi
Ngọc: vậy cũng đủ để bà Anh có bầu gòi
Hân: điên. hôn má mà có bầu
Ngọc: đó là sự suy đoán của bác sĩ tâm thần Ổn Hòn Ngọt
Hân: bác sĩ tâm thần quan tâm đến chủ đề " hôn má có bầu "
Ngọc&Hân: hên là Hoàng chưa ....... Anh
( Lisoo: mời bạn điền từ vào chỗ trống. ai có đầu óc đen tối sẽ điền được )
Hân: đi qua chỗ Long
Ngọc: ờ
~~tua~~
Long nắm tay Nhi lôi vào hành lang lớp 12A3. đến hành lang, tay Long vẫn nắm chặt tay Nhi không buông. Nhi hất tay Long ra.
Long: Nhi...
Nhi: chuyện gì
Long: tôi xin lỗi
( Lisoo: anh em giống nhau VL)
Nhi: ông xin lỗi về việc đó à. tôi quên lâu rồi.
Long: vậy là bà không ghen sao
Nhi: ông là gì của tui mà tui phải ghen
chứ.
Long: bà là My girlfriend. I LOVE YOU.
Nhi: ơ...
Nhi chưa kịp phản ứng thì Long đã kéo Nhi lại và trao cho Nhi nụ hôn đầu đời của mình. Nhi mở to mắt vì ngượng. Long ôm chặt Nhi, đôi môi vẫn không rời môi Nhi. Rồi Long buông Nhi ra. Nhi đỏ mặt, Long cười một nụ cười sung sướng
Long: hết giận rồi nhé
Nhi: kì... kì quá đi
Nhi chạy đi, Long cười rồi chạy theo Nhi
Hân: đậu má, cướp nụ hôn đầu đời của nhỏ hà
Ngọc: đậu má. không cướp trinh nó
Hân: con điên
Ngọc: ahihi
Hân: mà cũng chúc mừng cho tụi nó. hòa rồi
Ngọc: ukm chúc mừng
---------------------------------------------------------
Hết chương 9. đón đọc chương 10 nha mấy bạn. chương này Lisoo viết hơi ít và tua nhiều đoạn nữa. sorry. ahihi


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net