chap 1: HẢẢẢ!!!

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

    Vào truyện thôi...
       Tôi là An Khánh Ngọc, hết hè năm nay là tôi lên lớp 12A của trường Lục Đế Mai, để tôi kể cho mn nghe câu chuyện cuộc đời tôi nhé!!!

       Vào 1 ngày,  trời trong xanh, h là 7h30' , An Khánh Ngọc thức dậy rời khỏi giường và làm vscn. Bước qua cánh cửa phòng của tôi, tiếng ầm ầm, cả tiếng loảng xoảng, còn tiếng người mẹ thân yêu của mìk vang lên nghe rất "thân thương" :
       - Nàyyyyyyyyy!!!!!!!!! 😡😡😡 Mấy người bưng cẩn thận vào chứ,  toàn là đồ đắt tiền ko đấy.
       Bước xuống cầu thang, thằng em trai An Gia Phú của tôi đang coi TV,  mà thật là chuyện động trời,  thường thường nó ngủ đến đến 8, 9 h mà hôm nay lại thức trước tôi cơ đấy??!! À mà ko,  ko phải chuyện ấy, chuyện này quan trọng hơn,  tại sao nhà tôi lại lộn xộn, bừa bãi thế kia,  cả nhà tôi ai ai cũng ngăn nắp,  sạch sẽ , (hì hì,  lại nói quá r,  chỉ riêng mìk tôi là ko nhăn nắp cho lắm, nhưng ko phải vì thế mà tôi bẩn,  thật ra người tôi rất thơm mùi sữa tắm đắt tiền) mà còn có những ông chú mặc áo đen đang khuân vác đồ đạc của nhà tôi ik đâu vậy,  chẳng lẽ.... chẳng lẽ........nhà tôi nợ nần nhiều qá nên hôm nay xã hội đen tới lấy tiền trả nợ,  ôi cuộc đời tôi rồi sẽ ik về đâu nếu ko có tiền!!!!!!  Ấy mà khoan đã,  chẳng phải ba tôi đang làm Phó Chủ tịch của công ty lớn nhất Châu Á sao, tại sao nhỉ???      Đang suy nghĩ mông lung thì chợt có cái j đó va vào người tôi,  đang quay lại thì mặt của cái ông mặc áo đen đó nhăn lại như đang lo lắng và nói:
       - Thật thành xin lỗi An tiểu thư,  tôi ko cố ý đâu ạ!!
       - Ồ! Ko sao nhẹ mà!    Tôi đáp.
       Nhưng tôi lại nhanh chóng và nói:
       - Các chú đang khuân đó của con ik đâu vậy ạ?
       - Thưa đến nhà Hàn Gia.
       - Uh, làm việc tiếp ik ạ.
       Tại sao lại tới nhà Hàn Gia nhỉ?? À đúng rồi,  hôm qa.....

       Tối hôm qa,  trong bữa ăn cơm.....
       Ba mẹ tôi thì thầm to nhỏ về một việc j đó sau đó nói lớn một câu "- CÁC CON!! " làm cho hai con nai vàng ngơ ngác đang xem TV giật mìk run hết cả lên.
     - Ta có chuyện muốn nói với 2 đứa,  đó là.....các con bt ta làm trong một công ty lớn nhất Châu Á mà phải ko,  vì Tổng Chủ Tịch,  đồng thời là bạn thơ ấu của ta, muốn đoàn kết,  chung sức bảo vệ công ty bền vững hơn nữa, và cũng là vì vợ của Chủ tịch cũng là bạn mẹ các con, ........ bla bla........!!!!!!!!!
     - Ba ơi,  có chuyện j ba cứ nói thẳng,  ko phải quần co thể đâu ạ !      -Mặt tôi ngơ ngác.
      - Ừ thì......  ba và mẹ đã quyết định sang nhà Hàn Gia ở!
      -  HẢẢẢ!!!!
      - Tại sao.... ba ơi..... mẹ ơi......     -tôi nói.
      - Thôi ko sao vs trăng j cả,  ăn xong r lên phòng ngủ ik mai còn dậy sớm.
   .......
     Khi bước lên cầu thang, tôi cảm thấy buồn khó tả, ngôi nhà thân yêu của tôi, có biệt thự sang trọng như thế này ko ở mà lại chui sang nhà người khác ở, cứ như là kẻ ăn bám vậy, thằg e lại ngược lại, háo hức muốn sag vì nghe mẹ tôi nói có bạn Hàn Minh Nhi(là bạn thân của Phú), ơi dời ơi,  đúng là trẻ con, mới lớp 4 thôi, chưa hiểu yêu đương là j cả,  à mà mẹ còn nói Minh Nhi có anh trai,  hình như là cũng hc lớp 12 trường Lục Đế Mai. Vừa ik vừa suy nghĩ ko bt mìk tới phòng lúc nào, bao h khi lên tới phòng mìk, tôi cũg mỏi chân vì là phòng cao nhất và xa nhất, mai phải xa nó rồi!!! Tôi nằm trên giường ngủ lúc nào ko hay.

     Trông tôi có vẻ thất thần mẹ tôi nói:
       - Khánh Ngọc, con làm j đứng đó vậy, màu thay quần áo rồi mà ik sang nhà Hàn Gia.

     

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net