Yêu là gì?

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tôi là Tiểu Vũ Hân,mọi người thường gọi là Hân Hân.Tôi sinh ra và lớn lên trong một gia đình có lẽ là hạnh phúc,nhưng chỉ là trước kia.Gia đình tôi gồm 5 người:Bố mẹ và 3 chị em tôi.Mẹ tôi là một người vô cùng nghiêm khắc.Bà luôn quản lí cuộc sống của chúng tôi một cách nghiêm ngặt.
Có lẽ trong 3 chị em ,đối với bà trước kia tôi là đứa con ngoan ngoãn và vâng lời nhất,bởi thành tích học tập cao kèm theo tính tình nhút nhát trước kia của tôi.
Vào năm ngoái tôi học lớp 7,haizz ...thật sự tôi không bao giờ nghĩ tới việc gì ngoài việc học hành cả,suốt ngày tôi chỉ học,về nhà thì ngoan ngoãn.Cuộc sống cứ thế từng ngày trôi qua một cách tẻ nhạt.Ở cái tuổi mới khôn đó thì có biết gì là yêu đâu.Tôi thấy những người bạn xung quanh mình bắt đầu yêu đương này nọ thì thấy họ thật trẩu ,tôi tự hứa với mình là lên đại học mới nghĩ tới chuyện yêu đương gì đó.Bởi trong đầu óc tâm trí tôi chỉ toàn là idol Trung,Hàn ,một lòng một dạ muốn cưới họ.Lúc buồn thì lôi ảnh họ ra ngắm lại vui,lâu lâu ngồi xem vd về họ thì cười như người tự kỉ.Nhưng cho đến một ngày ,...chàng trai ấy đã bước vào cuộc sống của tôi,một cách từ từ mà thơ mộng.Thật tuyệt!!!
Bạn có hiểu cảm giác ngày nào cũng có người nhắn tin tâm sự,quan tâm bạn là tuyệt như nào không?Đặc biệt trong cái tuổi mới lớn này bản thân luôn cảm thấy cô đơn nhưng không được quan tâm che chở như trước,buồn tủi nhưng không nói được với ai.Cậu ấy bước vào thế giới như một tia nắng sưởi ấm lòng tôi.Mỗi tối cả hai chúng tôi đều nhắn tin với nhau,nói những câu chuyện vu vơ không hồi kết,tâm sự với nhau những lời tận sâu thẳm trong lòng.Những lời nói mà tôi tưởng rằng sẽ không bao giờ nói với ai bởi đối với tôi lúc đó"Trên thế giới không có sự đồng cảm thật sự".Nhưng lúc đó lại có người quan tâm tôi thật lòng,chúng tôi cứ thế coi nhau là....bạn.
Rồi dần chúng tôi trở thành bạn thân,nhưng điều đặc biệt là ở lớp khi gặp nhau chúng tôi cũng chả nói gì ,có lẽ cũng do khác lớp.Nhưng cứ về nhà ,cầm điện thoại lên,người đầu tiên tôi nghĩ tới là cậu ấy.Nhưng lúc vui thì tìm đến cậu ấy để chia sẻ niềm vui,lúc buồn,tủi lòng thì nghe lời an ui,vỗ về ngọt ngào mà chân thật của cậu.Đến giờ tôi cũng chả biết rõ từ lúc nào người ấy đã trở thành một phần lớn trong cuộc sống của tôi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net