Chương 104:

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 104:

"Seok Hoon, anh thấy em mặc bộ váy này đẹp không?"

"Seok Hoon, chúng ta đi ăn kem đi."

"Seok Hoon, có tiểu thuyết mới ra kìa."

"Seok Hoon..."

Uống hơi nhiều rượu trong bữa tiệc xã giao nên vừa về tới nhà là Seok Hoon ngã người ra sofa, nhắm mắt nghỉ ngơi. Không nghĩ đến những kỉ niệm hạnh phúc bên Anna lại xuất hiện trong giấc mơ của cậu.

Tỉnh giấc, Seok Hoon nở một nụ cười đau khổ. Chỉ mới một năm trôi qua mà cậu cứ nghĩ là mấy chục năm, cậu đã không còn nghe được tiếng cười nói của Anna, không được nhìn thấy khuôn mặt xinh đẹp, hành động đáng yêu của em ấy.

Anna đã rơi vào hôn mê sâu, biến thành người thực vật nhưng vì danh dự gia tộc mà cậu phải ép mình nở nụ cười xuất hiện trước công chúng. Cậu không biết nụ cười gượng gạo này có thể duy trì thêm được bao lâu nữa?

"Tỉnh rồi sao?"

Cửa phòng mở ra, Seok Hoon nở nụ cười khi thấy ba mình đi vào, trên tay ông là bát canh giải rượu, không ngần ngại, anh uống cạn nó.

"Phía thông gia vẫn chưa chịu cho Anna về nước sao?" Sau tai nạn nghiêm trọng kia, Seok Hoon đưa vợ và ba vợ về Mỹ và lưu lại nơi đó để chăm sóc, Ju Dan Tea không thể gặp con nhưng vẫn thường hỏi thăm qua điện thoại.

"Vâng. Bà nội không tin tưởng y học Hàn Quốc với lại mọi người sợ Anna lại xảy ra chuyện gì đó." Seok Hoon thở dài lên tiếng. Sau vụ tai nạn nghiêm trọng đó, Seok Hoon như biến thành tội nhân. Dù bị mọi người trong nhà Anna chửi bới rất nhiều nhưng cậu vẫn không chịu từ bỏ, nhất quyết không hủy hôn, vẫn kiên trì ở bên cạnh chăm sóc.

"Nhà chúng ta không so sánh được với phía bên đó nên cũng không có quyền lên tiếng." Ju Dan Tae an ủi con trai. "Con đừng lo. Dự án sắp tới của chúng ta chính là một cơ hội, ba sẽ toàn lực đầu tư để con có chỗ đứng vững chắc bên nhà thông gia."

"Con cám ơn ba." Seok Hoon nhìn ba nở nụ cười. "Phía cô Seo Jiin thế nào? Cheong Ah có đồng ý bỏ vốn giúp chúng ta một tay không?"

"Con yên tâm. Ba đã thay con giải quyết gần hết nguồn vốn." Ju Dan Tae hỏi thêm. "Con có lấy được thông tin ba yêu cầu từ phía thông gia không?"

Seok Hoon gật đầu. Cậu đứng dậy đi đến bên vali, lấy trong đó ra một tập hồ sơ đưa cho ba mình rồi giải thích:

"Đây là tài liệu mật của nhà xanh về dự án xây dựng khu công nghệ thông minh. Những người trong ban thẩm định đều được nhà họ Lee điều tra, những bí mật phi pháp của họ cũng được tra ra từng chi tiết, chúng ta có thể lợi dụng nó để gây sức ép."

"Tốt lắm." Cầm tập hồ sơ xem qua, Ju Dan Tae thỏa mãn tham vọng với người con trai duy nhất của mình, hắn lên tiếng khen ngợi. "Ba thật không sai khi đồng ý cho con lưu lại nhà họ Lee. Con đã học hỏi kinh nghiệm của họ không ít."

"Quyền lực tối thượng là thứ mà con được nhà họ Lee cho trải nghiệm. Chỉ cần có nó trong tay, dù là ma quỷ cũng có thể sai khiến."

Nhìn vào đôi mắt tham vọng của con trai, Ju Dan Tae vô cùng hài lòng. Con trai hắn phải như vậy. Nó bây giờ đã có tham vọng quyền lực, hắn sẽ từ từ dạy dỗ tiếp để biến mục tiêu của hai ba con trở thành sự thật.

"Tối nay con ngủ lại đây đi. Ngày mai thì dọn xuống tầng 99."

"Sao vậy ba?" Seok Hoon khó hiểu hỏi.

"Con lưu lại đây thì phía thông gia sẽ nghĩ gì. Dọn xuống tầng 99 thì mọi người đều biết tình cảm của con và Anna sâu đậm đến thế nào. Đừng chủ quan. Nhà thông gia nhất định đang giám sát mọi hành động của con." Ju Dan Tae giải thích.

"Con đã hiểu." Seok Hoon gật đầu nghe lời.

****

Thời thế thay đổi khiến con người cũng thay đổi theo, đám học sinh tại trung học Cheon Ah cuối cùng cũng hiểu được câu nói này. Một năm trước, cặp anh em sinh đôi Seok Hoon Seok Kyung làm mưa gió nơi này, mọi người đều phải cuối đầu trước hai người họ. Nhưng chỉ một năm, người khiến họ phải lấy lòng lại biến thành hai kẻ khác.

Ha Eun Byeol, con gái giám đốc âm nhạc Cheon Seo Jiin ít nói, không có nhiều bạn bè kia vì mẹ trở thành tổng giám đốc kiêm người thừa kế duy nhất của tập đoàn Cheon Ah mà tính tình cũng thay đổi hẳn. Cô ta giờ trở nên hoạt bát, kiêu hãnh hơn rất nhiều. Bây giờ, mỗi lần cô ta xuất hiện là có một đám vệ sĩ, thư ký đi theo hộ tống. Cứ nhìn đoàn người đi theo sau cô ta mà rất nhiều người liên tưởng đến hình ảnh tổng thống đi tranh cử, có khi còn không bằng.

Nhưng dù sao Ha Eun Byeol có xuất thân đã cao hơn người khác nên sự thay đổi này cũng không có gì mới lạ.

Điều mọi người không nghĩ đến chính là Bae Ro Na.

Một năm trước, học sinh chuyển trường này xuất hiện và trở thành kẻ dư thừa không một ai chú ý. Bởi lúc đó, Anna Lee đã chiếm hết mọi sự tập trung.

Nhưng bây giờ thì sao? Mẹ cô ta từ một nhân viên quèn thấp kém đã trở thành tổng giám đốc quyền uy của tập đoàn Holking, là nhân vật quyền lực chỉ đứng sau chủ tịch Ju Dan Tae, mà còn có lời đồn rằng chủ tịch Ju Dan Tae nhiều lần còn phải khiêm nhường nữa. Còn Bae Ro Na vốn chỉ là một học sinh vô danh, bây giờ lại trở thành một trong hai giọng ca tiềm năng nhất của trung học Cheon Ah, trở thành người mẫu nổi tiếng trên các trang bìa tạp chí.

Nếu Ha Eun Byeol mỗi lần xuất hiện đều có phái đoàn hộ tống để thể hiện khí thế sang chảnh thì Bae Ro Na lại xuất hiện trong ánh đèn của cánh phóng viên, nhà báo.

Hiện tại, cả hai người họ đều đang có sức mạnh tương đương nhau tại trung học Cheon Ah.

"Họ đến rồi kìa."

Còn chưa đến mười phút nữa là đến giờ vào lớp, và cũng như bao lần khác trong suốt một năm qua, hai chiếc Mercedes một đen, một trắng cùng nhau tiến vào. Hai nữ sinh sang chảnh cùng nhau rời khỏi xe, họ nhìn nhau, nở một nụ cười rồi nắm tay bước vào trường. Hiện tại, ai cũng biết, Bae Ro Na và Ha Eun Byeol là đôi bạn thân thiết, hiểu ý nhau trong mọi chuyện.

"Ro Na, Eun Byeol, hai em có dự định gì trong buổi lễ âm nhạc."

"Bí mật." Ha Eun Byeol mỉm cười lên tiếng khi thấy phóng viên lên tiếng hỏi.

"Không thể bật mí cho người hâm mộ biết chút ít sao?"

"Bí mật mà tiết lộ thì còn gì hay nữa." Bae Ro Na mỉm cười, nháy mắt, tỏ vẻ đáng yêu khi nói chuyện cùng phóng viên.

Ha Eun Byeol, Bae Ro Na trong suốt thời gian qua đã thống nhất một quy tắc khi trả lời phỏng vấn ở trước cổng trường. Họ chỉ trả lời hai câu hỏi rồi dừng lại. Lý do thì vô cùng đơn giản: không muốn gây ảnh hưởng đến việc di chuyển của các bạn học khác.

Vì câu trả lời này mà nhân cách cả hai lại được tăng thêm một bậc với người hâm mộ.

Tạm biệt cánh phóng viên, Ha Eun Byeol Bae Ro Na nắm tay nhau, cười nói vui vẻ đi vào lớp. Không may trên đường, một học sinh nữ bất cẩn làm văng nước trong ly vào áo đồng phục của Ha Eun Byeol. Cô ta tức giận, liếc mắt sang hỏi:

"Nếu đã mù thì đừng có đi học nữa."

"Xin lỗi." Nữ sinh kia hoảng sợ lên tiếng.

"Eun Byeol, đừng lớn tiếng kẻo ảnh hưởng đến giọng, cậu quên là lát nữa chúng ta còn có buổi tập luyện sao?" Bae Ro Na ở bên cạnh mỉm cười nhắc nhở.

"Đúng là xúi quẩy, sao mấy thử rác rưởi này lại ở đây kia chứ?"

"Rác thì vẫn có thể tái sử dụng sau khi rửa sạch mà."

Bae Ro Na mỉm cười lên tiếng. Cô vừa dứt lời thì nhẹ nhàng cầm ly nước của nữ sinh kia, đổ thẳng lên đầu cô ta rồi cười.

"Như vậy là rửa sạch rồi đó."

"Đúng là rửa sạch." Ha Eun Byeol thích thú cười lớn.

**

Tách.

Tách.

Cách trường trung học Cheon Ah ba ngã tư là một tòa cao ốc. Vừa hay, nếu đứng trên sân thượng ở đây, dùng máy chụp hình loại từ chụp ảnh từ xa thì có thể ghi lại toàn bộ hình ảnh khuôn viên trước trường trung học Cheon Ah. Và hiện tại, cảnh Ha Eun Byeol Bae Ro Na bắt nạt bạn học đã được một người đàn ông ở đó chụp được.

"Cậu chủ, tôi đã có được vài tấm hình có giá trị." Hình vừa được chụp lại, người đàn ông liền gọi điện thoại thông báo cho chủ nhân của mình. "Dạ vâng, tôi sẽ theo sát, tôi đã hiểu..."


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#logan