Chúc Tết

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

- Tư Truy, hay là... ngươi vào trước đi.

- Thế này... không hay lắm.

- Hừ, ngươi mà không vào, ta cũng sẽ không vào.

Kim Lăng đứng đối diện với Lam Tư Truy. Hai người cãi nhau đứng đâu không đứng, lại đứng ngay trước cửa phòng của Giang tông chủ.

---------------------------------

Chẳng là tối hôm qua, Tư Truy và Kim Lăng quyết định bàn bạc xem nên đến chúc Tết ai vào ngày đầu tiên của năm mới.

- Đi thăm Ngụy tiền bối đi. ta thấy hai người họ cũng hiếm khi ở nhà, đây là dịp tốt.

- Nhưng ta không thích hắn. Này, hay là thăm cữu cữu của ta trước?

Lam Tư Truy nghe đến hai chữ "cữu cữu" đã sợ điếng người. Đừng nói là đi thăm, bây giờ cho cậu cái gan đứng gần Giang Trừng, chắc cậu cũng không có. Tư Truy giọng bình thản, hay đúng hơn là làm ra vẻ bình thản, đáp lại:

- Vậy... Vậy... ta nên làm thế nào?

- Làm thế nào nữa! Thì cứ đến thăm chứ sao!

- Chúng ta... có thể đổi người khác được không?

- A Nguyệnnnnnnn, ngươi không được như thế. Đừng nói ngươi không muốn đi đấy nhá! Cữu cữu ta độc mồm độc miệng vậy thôi chứ thực ra hắn không nỡ đánh ta đâu, ngươi đừng sợ, nghe ta, đi Liên Hoa Ổ. Ta bảo vệ ngươi.

Kim Lăng mỉm cười, còn nháy mắt với người đối diện nhưng Tư Truy nhìn sang thì cười không nổi. Tu vi của hắn không tồi, sử dụng kiếm cũng tốt. Nhưng cứ nghĩ đến cảnh tượng bản thân mình ngự kiếm bay không kịp so với tốc độ di chuyển của Tử Điện trong không trung là mặt cậu thoạt trắng lại đen, không khỏi rùng mình. Tư Truy sợ rằng bản thân sẽ trở thành chàng rể đầu tiên ở tu chân giới bị bố vợ quật chết ngay trong năm kết hôn đầu tiên.

Thật là quá đáng sợ, quá tàn nhẫn.

Đang nghĩ xem ngày mồng một Tết đầu tiên có nên sáng sớm dậy bỏ Kim Lăng mà ngự kiếm một mạch bay về Vân Thâm Bất Tri Xứ rồi chịu phạt sau hay không thì đột nhiên Kim Lăng nhào vào lòng hắn, dụi dụi vào ngực hắn, giọng nũng nịu:

- A Nguyện, Tư Truy, c... ca ca tốt của ta! Ngươi không đi, ta biết làm sao nói với cữu cữu? Ta hứa với hắn rồi, ngày đầu tiên của năm mới sẽ đến thăm hắn đầu tiên.

Tim Tư Truy như ngừng đập trước cách xưng hô nghìn-năm-có-một của người trong lòng hắn. Từ ngạc nhiên, hắn chuyển sang vui vẻ và mãn nguyện. Nhưng Tư Truy nào có thỏa mãn sớm như thế. Hắn thấp người xuống, lấy hai tay áp vào má Kim Lăng, miệng thì thầm vào tai Kim Lăng, phả ra hơi ấm đến mê người.

- Ngươi gọi một tiếng nữa, ta liền đi chuẩn bị quà.

- Ngươi... Ngươi... Đồ lưu manh xấu xa!

- Chỉ lưu manh với ngươi (^-^)

Vừa nói, Tư Truy vừa ngoạm lấy vành tai đang đỏ ửng lên của Kim Lăng. 

- Ưm~

Kim Lăng ôm chặt hai tay sau gáy Tư Truy, mặt cũng đã phiếm hồng. Tư Truy thấy biểu hiện của ái nhân liền mỉm cười nham hiểm rồi đặt môi mình lên môi người ấy, còn cái tay thì bắt đầu không an phận mà lần vào trong lớp y phục của Kim Lăng.

- A, A Nguyện~ đừng, để đến đêm đi.

- Nhưng ta đói rồi ~ Không thể đợi được nữa. 

- Ngươi... nên nhẹ nhàng chút.

- Được, nương tử~ 

---------------------------------

- Gi... Giang tông chủ. Chúc mừng năm mới, ta đem chút quà đến...

- Không cần đâu, ngươi tự mình đem về đi, không tiễn.

- Nhưng... Kim Lăng, hắn đang đợi ở ngoài.

"Rầm", tiếng mở cửa làm Lam Tư Truy giật mình, suýt làm rơi gói quà đang cầm trên tay.

- A, cữu cữu.

- Ngươi còn biết quay về hả? Muốn ta tức chết phải không? 

Rồi hắn quay sang nhìn Lam Tư Truy đang mỉm cười yếu ớt bên cạnh.

Giang Trừng giận tím người, tay nắm thành đấm sắt.

Hắn nhịn. Ngày đầu năm, không thể để cả năm ngày nào cũng phải vất vả tống cổ cái tên củ cải này ra khỏi Lan Lăng Kim thị và gông cổ thằng cháu mình từ Vân Thâm Bất Tri Xứ. Rất nhịn.

- E hèm... Cũng chẳng có gì to tát. Đến thì cũng đến rồi, hai người các ngươi nên ở lại dùng thiện rồi về.

- Không, không... Chúng ta còn phải đi về chuẩn bị yến tiệc. Bên trong quà là thiệp mời. Thỉnh mong Giang tông chủ có thể đến yến tiệc năm mới tối nay. Chúng ta xin cáo từ.

- Vậy các người về đi. Không tiễn.

Giang Trừng lạnh lùng hất vạt áo quay vào trong điện, bỏ lại hai người đứng ngơ ngác nhìn nhau, không nói lên lời.

Lần đi chúc Tết này, quả thật là quá tổn thọ rồi (._.'')

-HẾT-


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net