chap 7

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chị đánh bằng roi đau lắm,tôi khóc và luôn miệng xin chị đừng đánh nữa,nhung vô ích thôi,biết chị đang rất tức giận về chuyện buổi sang
“ huhuhu,chị …………..chị ơi, em xin lỗi,đừng đánh nữa,đau quá,em biết lỗi thật rồi,kg dám nữa đâu”
“ Im ngay,la um sùm là đánh cho tét mông.Muốn hàng xóm họ biết em bị ăn đòn thì la lớn vào “
Chị khong những không ngừng mà còn đánh mạnh tay hơn lúc đầu,tôi cố sức gượng dậy nhưng vô ích,chị dung tay trái ấn tôi nằm sát lên bàn làm việc.Mà cũng lạ,độ cao của bàn lại vừa đúng với chiều cao của tôi khi than trên nằm sát bàn,mông cũng vừa ngay tầm tay chị đánh …………………………….
‘Vụt ……….chát ‘ ……………..
“ Nhẹ chút chị ơi, ….đau lắm,hixhix .tha em đi,em hứa sẽ không dám nua dau,từ nay về sau em sẽ ngoan ngoãn nghe lời , kg dám quậy phá gi nua dau.em xin lỗi chị …huhuhu đau lắm,đừng đánh nữa.”
“ Im ngay “
‘Vụt……..chát !!!’
Dứt lời chị quất 1 roi thật mạnh vào đùi đau chịu không nổi ,tôi không dám rên rỉ xin xỏ như ban đầu,chỉ bít câm lặng chịu đòn
‘Vụt chát…………………vụt chat……………….vụt chat……………..’
“ Chi~~~ đau quá,tha em đi “ lấy tay phải che mông,quay qua nhìn chị với ánh mắt van xin
“Bỏ tay ra! “
‘ vụt chat…………………………’
“ Trong mắt em còn cô chủ nhiệm này không ? Chuyện gì cũng dám làm rồi phải không ? Càng ngày càng to gan mà,chị thấy em lên làm giáo viên chủ nhiêm dc rôi đó”
‘vụt chat………………..’ vừa dứt lời chị lại phát them vài roi
“ Huhu,em xin lỗi,không dám nua dau….”
“ Với chị em cũng dám nói dối rồi phải kg Nhi,chị thất vọng về em vô cùng”
Tôi cúi mặt xuống,không dám trả lời, khóc thúc thích kg dứt
“Đứng yên ở đây,lấy tập ra chép từ vựng,1 từ 3 dòng,học tới đâu chép hết tới đó,chép không xong đứng tới khi nào chép xong thôi “
“Dạ….” tôi bắt đầu lấy giấy ra chép ,vừa định kéo quần lên thì bị chị nạt lại
“ Không được kéo quần!để yên đó,biết xấu hổ mà nhớ dai chút,không thôi lần sau lại phạm lỗi “
Tuy biết vậy rất xấu hổ,nhưng kg dám cãi,chép từ vựng đỡ hơn là bị ăn đòn.
“ quỳ lên đây mà chép! “ Chị kéo cái ghế gỗ bên góc phòng qua và chỉ
Lần đầu tiên tôi bị phạt nặng như vậy,tu nhien thấy tủi thân mình.Hồi đó o nhà,mẹ thương và chiều tất cả,haiz~~~~~~~~~~~~~~~cưng như trứng,vậy mà giờ ………………………….

Thật sự trong lòng có đôi chút giận,thấy chị An phạt hơi đáng quá..Dù gì tôi cung lop 10 rồi, bắt phạt quỳ gối hở mông mà chep từ vựng.

Đôi lúc tôi lại nhìn xem chị đang làm gì thì thấy chị ngồi bên kia bàn soạn giáo án,có 1 lần bắt gặp được chị nhìn tôi,lại vôi vã cúi xuống chép.
C

ũng hên là khai giảng chỉ mới vài tháng,nen tu vung kg nhieu lam,chép dc khoảng 2 tiếng là xong,lúc này tôi cảm thấy đôi chân như không còn là của mình nữa,tê không nhúc nhích được,mà mông thì đau rát,xém té xuống đất,chị thấy vậy liền chạy qua đỡ vào phòng.

2 kon mắt chị đỏ,rươm rướm nước mắt khi thấy tôi thê thảm như vậy.Tôi rất hối hận,hối hận tại sao mình cứ khiến chị bùn và lo lắng.Tôi sà vào long chị,2 tay ôm that chặt lấy chị
“ Chị ơi,em xin lỗi,em có lỗi với chị nhiều lắm~~chị tha lỗi cho em nha” Tôi lại khóc òa lên như 1 đứa kon nít
“ Em gái ngoan của chị,đừng khóc nữa,chị xót.Biết lỗi là phải sửa nghe chưa,em mà còn lần sau chị phạt nặng hơn nữa “
“Không dám nữa đâu,không có lần sau đâu”
“ Nằm sấp lên giường đi,chị thoa thuốc cho,không thôi tối nay đau khỏi ngủ “
Chị dùng chai thuốc phun mới mua vài bữa trước.Nhớ tối hôm đó tôi thăc mắc không biết chị mua để làm gì ,hỏi thì chị bảo rồi em se biet no de lam gi,haizz,thi ra la mua cho mình xài đó mà……………thiệt la toi nghiệp

Đêm đó,tôi nhõng nhẽo đòi ngủ với chị.Trên giường ,2 chị em tâm sự nhiều chuyện,chị nói tôi biết chị ghét nhất là ai nói dối với chị,chị không thể nào chấp nhận được người em mà chị thương yêu nhất lại là người tổn thương chị với những lời nói không trung thực.nên toi mới bị phạt nặng như vậy đây…Hixhix
“ Chị ơi,chị còn thương em không?”
“ Uhm,thương chứ,chị thương em gái của chị nhất ”
“Vậy sao chị lại nỡ đánh em đau vậy,chị đánh em sắp chết rùi đây này.Ui da,đau wa a “
“ Thương cho roi cho đòn mà em gái cưng,phải vậy em mới nhớ ,đánh em chị xót lắm em biết không? Đau mông em nhưng lòng chị cũng không dễ chịu gì đâu” Chị cười nói
“Vậy đừng đánh em nữa,lần sau chị sẽ không nỡ đánh em nữa đâu phải kg chị? “
“ Uhm,chị không nỡ nhưng cô An nỡ,Em không ngoan là cô An đánh em tét mông ráng chịu “
“ Chị không nỡ đánh ,cô An nỡ,chị sẽ khuyên cô An đừng làm vậy mà đúng kg nè “ tôi vừa nói vừa làm nũng
“ Hahaha,mơ đi,trước khi làm gì nhớ suy nghĩ kĩ nhé,suy nghi xem về nhà còn mông de ngồi kg. bạn ’ roi mây ‘ của cô An có thể khiến em nát mông đấy.”
“ huxhux,chỉ giỏi hù dọa người ta thôi,không nói nữa,đi ngủ “
Đêm đó,Chị An xoa mông cho tôi đến rất khuya mới ngủ.Và trong mơ,tôi thấy chị cười

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net