Chap 2: Đến trễ thôi mà!

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


   Nữ hài rất nhiều lần đều muốn tránh, nhưng căn bản là không chỗ để trốn,

Tô Hà hoảng loạn sợ hãi trốn trốn tránh tránh lại chờ mong cái gì.
Nam nhân tiếng nói trầm nặng bên tai,

“ Ngoan, ta đảm bảo đem ngươi làm đến dễ bảo ”

………………
   Ngày hôm sau,
Tô Hà mệt mỏi mở hai mắt.
Phát hiện chính mình ở một căn phòng xa lạ,
Mà nơi này trang hoàng, rõ ràng là khách sạn.
Nàng mệt mỏi kêu rên, từ trên giường ngồi dậy, liền thấy bên hông mình một cánh tay đang ghì !

Tô Hà lập tức liền sửng sốt.
Nam nhân!
Nàng đột nhiên quay người lại, nam nhân còn chưa có tỉnh, khuôn mặt tuấn mỹ không có biểu tình, cứ như vậy, chân chân thật thật ngủ bên người nàng,
Đầu óc liên tục chỗ trống,
Ký ức toàn bộ giống thủy triều cùng nhau dũng mãnh vào Tô Hà ——
Đan chéo những âm thanh hoan ái, nhấm nháp …
Hình ảnh nhiệt huyết sôi sục, Tô Hà trong phút chốc đỏ bừng mặt!

Quần áo tối hôm qua khi động tình bị ném đầy đất,
Thảm thượng, trên sô pha, trên tủ đầu giường …
Nữ hài bay nhanh tới nhặt, thật vất vả đem toàn bộ quần áo, lại bởi vì đi được quá cấp, không cẩn thận bùm một tiếng, đèn bàn bị rơi xuống đất sõng xoài——

Ai u ——
Lần này động tĩnh không nhẹ.
Tô Hà chịu đựng đau nhức nhéo eo lên, rón ra rón rén quay đầu nhìn lại, nam nhân vẫn là ý tứ không có tỉnh.

Tô Hà thở dài nhẹ nhõm một hơi,
Miễn cưỡng đứng dậy, cứ hướng ra phía ngoài mà chạy ——
Trước khi đi, bỗng nhiên nhớ tới thứ gì,

Nàng gật gật đầu, ngay sau đó cầm một xấp màu đỏ trăm vạn tiền giá trị lớn đặt xuống đầu giường nam nhân nọ.
Rồi mới, nàng cũng không quay đầu lại, nhanh như chớp mà chạy đi ra ngoài ——
……

   Trong phòng, trên giường lớn.
Nữ hài nháy mắt đã chạy đi, nam nhân giờ chậm rãi lười biếng mà mở bừng mắt.

Kỳ thật Thương Cảnh Mặc cũng không có ngủ. Từ lúc nàng mặc quần áo, đến té ngã, cuối cùng lúc nàng đặt một chồng không biết là cái quỷ gì đặt ở đầu giường —— hắn đều biết.
Cho nên,
Tối hôm qua nhiệt tình như vậy, hiện tại là sợ là sao?

A.
Di động ở ngay lúc này vang lên.
“ Uy ...”
Nam nhân một bên thong thả ung dung trong áo tắm dài, một bên ngồi dậy.

Điện thoại kia đầu là Quốc Nội Mỗ, là một hiệu trưởng đại học nổi danh, trong điện thoại đối với hắn nói chuyện ngữ khí rất là cung kính,

“Thương tổng, xe chuyên dùng của trường đã chuẩn bị ổn thỏa ở cửa khách sạn . Ta là đại biểu đại học Thượng Thành, đối với chúng ta nền giáo dục ở trường học được duy trì thật cảm tạ vô cùng !”

Nam nhân mặt vô biểu tình mà từ mép giường đứng lên,
“ Không có gì. ”
…...

     Nữ hài hoang mang rối loạn chạy ra khách sạn liền hối hận!
Tô Hà cảm thấy trời xanh muốn sụp xuống ——

Nàng đây là xảy ra chuyện gì?
Qua đêm ?
Hơn nữa……
Hình như chú ấy không mang ??? (baconsâu)
Nhỡ chú đó có bệnh thì làm phải sao bây giờ!

Tô Hà tưởng tượng, phát hiện chính mình tuy rằng là lần đầu tiên, nhưng là cảm thấy toàn thân, cũng không có cảm giác gì đó bị xé rách đau đớn.

Nhưng mà liền lúc nàng xuất thần, di động bỗng nhiên vang lên
“Uy ” Tô Hà tiếp lên,
Đối diện thanh âm thực sốt ruột,

“ Tiểu Hà, đêm qua ngươi không về ngủ, rốt cuộc đã đi đâu hả! ”

Bạn cùng phòng Hách Tây là bằng hữu tốt nhất của Tô Hà, cũng là học sinh đại học Thượng Thành, thiệt tình đối với nàng là người tốt.

Tô Hà thở dài, “Ta tối hôm qua uống nhiều quá, ngủ ở khách sạn.”

“ Không có việc gì chứ ?”

“ Không có việc gì.”

Hách Tây gật gật đầu, “Không có việc gì liền chạy nhanh trở về đi! Còn có hai mươi phút là vào học, nghe nói giáo viên hôm nay dạy khóa tài chính học là thầy giáo mới nha! Siêu cấp nghiêm khắc!”

“Đã biết.”

“Đã biết liền nhanh chân lên, thầy giáo mới nghe nói là người rất đẹp trai, ngươi nhất định phải lưu cái ấn tượng tốt đó !”

Tô Hà, “……”
Treo điện thoại, Tô Hà liền dùng tốc độ ánh sáng đánh xe chạy đến trường học .
……

Đại học Thượng Thành.
Hôm nay là khóa tài chính học, thầy giáo mới là tới ngày đầu tiên, nghe nói thầy giáo mới cực kì nghiêm khắc, Tô Hà không nghĩ ngày đầu tiên đã bị tân lão sư nhằm vào.
Nhưng mà, nữ hài hoàn toàn không nghĩ tới chính là...

....

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net