CHƯƠNG 23: ÁNH MẮT CỦA NỮ NHÂN XUNG QUANH.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trans + Edit: Cam Duyên.

.


Nhẫn mang ở ngón áp út, có ý nghĩa đính hôn hoặc là kết hôn.


Tình Không nhìn chiếc nhẫn đầu rồng trên tay mình, khóc không ra nước mắt.


"Mục Thần Hạo, tôi thực xin lỗi anh, các cô gái nhà bình thường kết hôn, thế nào cũng có chiếc nhẫn kim cương, tại sao anh lại cho tôi thứ này a."


Nhìn chiếc nhẫn đầu rồng đen thui, nhìn thế nào Tình Không cũng thấy ghét bỏ.


Lông mày Mục Thần Hạo run lên, biểu cảm trên mặt hắn cũng có chút run rẩy, tựa hồ muốn cười nhưng cố nén lại.


"Trong tình huống khẩn cấp thứ này có thể giúp cô giữ được mạng sống, cô cứ mang theo, những thứ cô gái bình thường có, tôi sẽ cho cô, những thứ cô gái bình thường không có, tôi cũng sẽ cho cô."


Tình Không mấp máy miệng nhỏ, nhìn thoáng qua chiếc nhẫn trên tay, nếu Mục Thần Hạo nói như vậy, nàng còn có thể nói gì, đành gật gật đầu, "Vậy được rồi! Tốt xấu gì cũng là lần đầu tiên tôi kết hôn, cũng là lần đầu gả cho anh, anh không thể bạc đãi tôi."


Một đám quạ đen bay ngang qua đầu Mục Thần Hạo ...


"Tốt, thời gian không còn sớm, chúng ta đi thôi, đợi một chút tôi sẽ cho cô xem kịch hay, phu nhân của tôi." Mục Thần Hạo tà mị cười.


Kịch gì, Tình Không cũng vô dụng, bởi vì nàng biết Mục Thần Hạo sẽ không nói cho nàng.


Tình Không đứng lên, bây giờ nàng cũng mang một đôi giày cao gót thủy tinh 10cm.


Đi đứng vẫn có chút khó khăn.


Nhưng mà lần trước trên đường cao tốc đã luyện được, hiện tại Hạ Tình Không có thể đứng vững trên giày cao gót, so với trước kia tốt hơn rất nhiều.


Tất cả đều nhờ ơn Mục Thần Hạo ban tặng, nghĩ đến đây, Hạ Tình Không nghiến răng nghiến lợi, hung hắn muốn cắn Mục Thần Hạo một cái.


Nàng chỉ mới đi được mấy bước, liền giẫm lên góc váy, nàng bị mất trọng tâm, lần này phải chụp ếch một phen rồi.


May mắn thay Mục Thần Hạo nhanh tay lẹ mắt, đón lấy eo nhỏ của Tình Không, ôm vào lòng ngực hắn.


Tình Không cảm nhận được bản thân kề sát người hắn, mang theo hơi ấm áp, gương mặt tuấn tú cả người phát ra vẻ nam tính quyến rũ, làm Tình Không đỏ bừng mặt.


Bốn mắt nhìn nhau, Tình Không nhìn rõ trong ánh mắt Mục Thần Hạo có một tia cảm xúc không thể gọi tên.


Tình Không giật mình, có chút gượng gạo, "Cảm ơn."


Mục Thần Hạo đỡ Tình Không đứng thẳng lúc sau mới buông nàng ra, rồi giơ cánh tay hắn lên, ý bảo Tình Không choàng tay hắn.


Tình Không do dự một chút, muốn cự tuyệt hắn.


Nhưng suy nghĩ nàng đang mang giày cao gót, đi đường sẽ rất mệt, nếu có Mục Thần Hạo đi bên cạnh, hẳn là sẽ thoải mái hơn, cuối cùng đành phải ôm lấy cánh tay Mục Thần Hạo.


Mục Thần Hạo lắc đầu, "Ầy, kỳ thực tôi rất sợ phiền toái, nhưng tại sao lại gặp vị hôn thê như thế này?"


Tình Không nghe những lời này, tim đập loạn nửa nhịp, trong chốc lát không biết nói gì, đành ngoan ngoãn ôm cánh tay Mục Thần Hạo, đi ra ô tô.


Bánh Bao cùng A Chính theo sau họ, nhìn bóng dáng hai người, nhịn không được, khẽ thì thầm.


"Tôi nói này, thiếu phu nhân cùng tiểu thiếu gia thật xứng đôi."


"Đúng vậy, lần đầu tôi thấy thiếu gia quan tâm đến nữ nhân như vậy."


*


Sau khi ngồi vào ô tô, Tình Không cảm giác rất kỳ lạ, tuy rằng vẫn là chiếc S600, nhưng tài xế lại không phải A Chính mà là một người lạ, A Chính cùng Bánh Bao ngồi ở sau xe.


Tình Không tò mò hỏi, "Bánh Bao cùng A Chính sẽ đi theo chúng ta sao?"


Mục Thần Hạo gật gật đầu, "Ừm, Bánh Bao phụ trách bảo vệ an toàn cho cô, A Chính sẽ bảo vệ tôi."


Nghe vậy, Tình Không bật cười, "Tay chân Bánh Bao còn gầy hơn cả tôi, làm sao bảo vệ tôi chứ? Phải nói là tôi bảo vệ cô ấy mới đúng."


Mục Thần Hạo liếc nhìn Hạ Tình Không, cũng chẳng thèm giải thích, Bánh Bao ở nữ tử võ cảnh bộ đội đặc chủng huấn luyện bảy năm, thành tích xuất ngũ xuất sắc.


Những kẻ xem thường Bánh Bao đều phải trả giá rất đắt.


Có Bánh Bao bên cạnh Tình Không, Mục Thần Hạo có thể yên tâm rằng Hạ Tình Không sẽ không phải chịu bất cứ tổn thương nào.


Hơn nữa, buổi tiệc tối nay còn có một vở kịch hay đang chờ bọn họ, cũng xem như hắn cho Tình Không một chút lễ vật.


Mục Thần Hạo dáng vẻ bận rộn, vừa lên xe đã mở laptop xử lý sự vụ, không có né tránh Tình Không, nàng cũng liếc xem nội dung trong laptop, đều là tỉ giá tài chính cổ phiếu, nàng xem không hiểu lắm.


* Trans + Edit: Cam Duyên.


Lúc này đây, yến hội sinh nhật Hạ Chính Hoa được tổ chức ở một khách sạn cao cấp của thành phố SH.


Một ngày sau khi Tình Không theo Mục Thần Hạo trở về Mục gia, Hạ gia đã được Mục gia ký kết một khoản tài chính kết xù, hòa hoãn sự nghiệp khốn khó của Hạ gia, giống như chết đi sống lại.


Vì thế yến hội sinh nhật của Hạ Chính Hoa mời rất nhiều ông chủ lớn và người thân của họ, những nhân viên chính phủ quan trọng của thành phố SH.


Ông ta muốn mượn danh yến hội sinh nhật này nhằm thông báo Hạ gia đã vượt qua giai đoạn khó khăn.


Ô tô vững vàng chạy, một giờ sau đã đến khách sạn cao cấp.


"Thiếu gia, thiếu phu nhân, đã đến nơi." Tài xế cung kính nói.


Mục Thần Hạo ừ một tiếng, sau đó ngăn cản hành động muốn mở cửa xe của anh ta, "Để tôi."


Mục Thần Hạo đẩy cửa xuống xe, khiến mọi người xung quanh chú ý, lúc này ở cổng chính khách sạn kia, rất nhiều danh môn vọng tộc của thành phố SH đều có mặt.


Nếu không vì Hạ gia, cũng phải nể mặt Mục gia.


Ai không biết con trai trưởng Mục gia cùng Đại tiểu thư Hạ gia có hôn ước.


Không ít người đồn đại rằng Đại tiểu thư Hạ gia từ nhỏ thất lạc, sau lại từ "dân gian" mau chóng tìm về.


Từ xưa đến nay bên cạnh Mục Thần Hạo không có xuất hiện nữ nhân nào, có thể thấy được nữ nhân của hắn có yêu cầu rất cao.


Nhiều danh viện tre già măng mọc, muốn tìm cách bò lên giường cũng chưa thành công...


Đừng nói đến nữ nhân "dân gian", Đại thiểu thư con của chánh thất phu nhân tìm trở về.


Không ít người nhìn thấy Mục Thần Hạo có chút ngoài ý muốn, nhưng cũng không dám đi đến chào hỏi.


Sau khi Mục Thần Hạo xuống xe liền nhanh chóng vòng sang bên kia, mở cửa xe, duỗi một bàn tay cùng ánh mắt ôn nhu đến cực hạn, "Tình Không, đã đến nơi, xuống xe thôi."


Tình Không biết Mục Thần Hạo đang diễn kịch, nhưng cảm nhận được ánh mắt giết người của danh viện cùng thiên kim tiểu thư chung quanh.


"Cẩn thận một chút, đừng để bị ngã." Mục Thần Hạo ngữ khí vẫn ôn nhu, đỡ Hạ Tình Không xuống xe, động tác mềm nhẹ, như là che chở bảo vật.


Sau đó hắn vươn cánh tay vững chắc để Tình Không nắm lấy.


"Này Mục Thần Hạo, anh chê tôi sống lâu quá rồi phải không, anh xem ánh mắt những cô gái xung quanh kia kìa, hận không thể lột da tôi." Tình Không kéo cánh tay Mục Thần Hạo, nhẹ nhàng nói bên tai.


Mục Thần Hạo nháy mắt, cùng nàng tiến đến nơi đầu sóng ngọn gió.


.

Trans + Edit: Cam Duyên.  

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net