Quyền được ...... Hồng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Mùa Hè đến, Mẹ bảo tôi mua xăng-đan mới cho Tèo. Dép cũ của nó đã chật rồi, mà cũng không thể xỏ vào những đôi giày mùa Đông kín mít bí rì được nữa. Tôi bận, cứ lần lữa mãi chưa đi mua được làm Mẹ cáu vì Mẹ cũng bận.
Tôi lại quay ra kêu khóc với Kính, Kính khoát tay nhận sẽ đưa Tèo đi mua luôn cho nó thích gì thì chọn và khỏi mất công đi đổi. ("Ù ôi..." không, bạn không cần kêu "ù ôi" đâu vì đấy là bản chất của Kính rồi, không có gì lạ để mà phải "ù ôi" cả.)
Hai anh em dắt nhau đi cả buổi (tôi đoán là Kính lại cho Tèo lê la ăn kem). Khi về, Tèo gào toáng lên từ ngoài cổng (vì hiệu ứng của đồ mới là một phần, còn bốn phần vì ăn quá liều carbonhydrate - vẫn là tôi đoán thế):
- Chị hây xem đâyyy!
Nó cứ thế nguyên giày dép phi thẳng vào sao nhà, rướn chân giơ lên tận mặt cho tôi nhìn.Tôi nhìn thấy một đôi giày búp bê. Màu Hồng (vâng, màu-hồng). Họa tiết ngựa vằn.
- Cái gì thế này bạn ơi? - Tôi nhìn Kính bằng ánh mắt "thần công" (hai mắt chỉ mở ra cỡ độ 1/10 so với độ mở bình thường, kiểu lim dim như khi các cao thủ võ lâm đang vận nội công chuẩn bị tung chưởng).
- Tèo sẽ nói với bạn. - Kính cười toét toe. Nhưng Tèo đâu có nói gì đưọc, vì nó còn bận chạy quanh nhà, rượt con Nhợn trói chết.
- Tèo cưỡi ngựa hây hây hâyyy...
Qua "phiên dịch" của Kính, tôi được biết là Tèo thích đôi này vì xỏ nó rất là nhanh ("chạy luôn được không đứa nào đuổi kịp"), và khi đi giày này Tèo thấy giống như mình đang cưỡi ngựa vằn.
- Mỗi tội chú ta màu hồng Tèo không thích lắm nhưng chú vẫn là chú ngựa vằn châu Phi! - Là Tèo giảng giải cho Kính như thế.
Tôi đưa tay ôm đầu.
- Lý do thật là...
- Ờ thì, cũng như khi bạn đóng facebook... - Kính lại toe toét.
Thôi được tôi chấp nhận chuyện Tèo có thể đi giày búp bê màu hồng, không sao cả. Cũng như chuyện tôi đóng facebook chả vấn đề gì cả.

Tôi chỉ nghĩ tiếp theo sẽ phải nói với Bố mẹ sao đây?****

P/S: Thông điệp từ mèo Nhợn:
E hèm. Tại sao chị Kem giới thiệu tôi ở đầu mà rồi chẳng cho tôi nói câu nào suốt từ đấy đến giờ? Mấy cái người đó có thể giao tiếp bằng mắt tại sao lại không thể hiểu ngôn ngữ Mèo của tôi? Thôi được. Mấy người đó có quyền đóng mở cái gì đó và đi cái đôi giầy con ngựa kinh khủng đó. Thì tôi cũng nói luôn là tôi có quyền giựt các thứ tôi không thích ra khỏi "người" tôi. Tôi là mèo con trai cơ mà sao lại cứ thắt nơ ruy băng lên đầu tôi???

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#hht