có ai hay?(1)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ta là 1 tên kiếm sĩ đc người đời công nhận, ai ai cx phải nể phục tài sài kiếm của ta...nhưng có ai hay?...ta...là 1 người chơi hệ bê đê ko?...chắc ko ai hay bt chuyện đó vì ta luôn cất đi những bí mật...

Người ta luôn muốn đc ở bên, muốn đc cùng người ấy sống đến hết đời, muốn chiếm lấy trái tim bé nhỏ của bên ấy nhưng ôg trời thật biết đùa trên cảm xúc của con người.

Ta luôn lén nhìn người ta yêu từ xa, luôn bảo vệ chàng trai ấy trong bóng tối, ta nguyện 1 đời có thể bảo vệ chàng...nhưng...trái tim của ta đã rất đau khi biết đc chàng đã lên xe hoa với người chàng thật sự yêu...

Ta biết...ta biết mà...ta vốn ko xứng với chàng. Một người cao quý như chàng làm sao xứng với 1 tên chỉ biết dùng tài kiếm đạo để đi đánh thuê chứ...dường như ngọn lửa hy vọng của ta đã bị dập tắt...

"Võ Thịnh Phong, ngươi từ nay hãy làm thị vệ riêng cho ta"

Lời đề nghị đột ngột làm ta rất bất ngờ và nó cũng là thắp lại ngọn lửa hy vọng của ta.

Không chần chừ ta liền đồng ý, rồi từ đó ta đc chàng quân tâm đến.

Có ai hỏi ta vui ko? thì chắc chắn nó rất vui nhưng nó lại làm ta muốn chiếm đc chàng, muốn làm những điều mà trc kia rất muốn làm với cơ thể của chàng. Rồi lại lương tâm ta lại ko cho, chàng còn có những việc chàng cần tới danh dự, còn có vợ và đứa con gái 9 tuổi, nghĩ tới những chuyện đó khiến lương tâm ta cắn rứt.

Rồi ngày cứ trôi cứ trôi.

"hửm? Thịnh Phong, người hình như đang ko tập trung nghe ta nói nhỉ, muốn bị ta phạt ko?"

"a! thần xin đc ngài tha cho phút giây này ạ"

"à mà này Thịnh Phong"

"vâng ngài gọi thần"

"sao ta thấy ngươi cx đẹp mã mà sao lại ko có cô gái nào làm cho ngươi rung động vây?"

"dạ thần ko có hứng thú vợi họ, thưa ngài"

"ý ngươi là... ngươi ko thik phụ nữ?"

"v-vâng ko như ngài nghĩ đâu ạ, thần cx thik phụ nữ nhưng mà gu của thần hơi cao nên chẳng ai lm thần hài lòng đc ạ"

Miệng thì nói vậy thôi chứ tôi cực cực muốn nói t đã thik ngài từ lâu rồi.

"oh, vậy sao, hahah, ta đã bắt đầu nghĩ tới kiểu người mà ngươi thik rồi hahahaha"

"u-um... trí tưởng tượng của ngài thật phong phú"

Những câu truyện chàng kể t nghe mỗi lúc chàng tập kiếm cùng ta, ta đều nghe hết, nhớ hết

Cảm giác hạnh phúc biết bao...ta cứ nghĩ là thế cho đến khi...

*rầm tiếng đập bàn

"VÕ THỊNH PHONG!!!"

Ta quỳ gối trc người ta yêu, cảm giác đau nhói và tội lỗi này... ta sai rồi... ta sai rồi...ta biết lúc đó t ko nên nhưng ta ko thể để mặc như thế đc thưa người ta yêu! 

*2 tiếng trc==================================

"Thịnh Phong, cho ngươi cái này nè"

"tiểu thư à~~ cái này là kẹo của tiểu thư nên thần ko thể ăn đc"

"ưm...nhưng ta thấy ngươi làm việc vất vả nên ta muốn cho ngươi ăn để lấy lại sức thôi"

"nhiệm vụ của thần là làm người bảo vệ cho tiểu thư với làm thị vệ riêng cho cha của tiểu thư, nên là ta thấy hân hạnh hơn mệt mỏi đấy ạ"

Ta và tiểu thư đang trò truyện thì bỗng nhiên có mấy tên ko bt từ đâu đến lại dám bắt tiểu thư đi, ta đã nhanh chóng đuổi theo. Thật may ta đã cứu đc tiểu thư nhưng tình trạng sức khỏe của tiểu thư lại ko may cho lắm...và đó là lý do chàng nổi dận với ta...

Ta bt mik ko bảo vệ tốt cho người con gái chàng...ta sai rồi...đừng vứt bỏ ta...ta xin chàng....ta ko muốn mất chàng thêm 1 lần nữa.

*quay lại hiện thực=========================== 

"haizzzzzzzz..."

Chàng chỉ để lại 1 tiếng thở dài và rời đi...ta có cảm giác ko lành...và cảm giác đó đã đúng, kể từ hôm đó chàng ko để tâm đến ta nữa...ta buồn lắm...nhưng ta ko dám lại bắt chuyện như mọi khi nữa.

*tua tới 6 tháng sau===============



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#tuyhung
Ẩn QC