Phần 2

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

  Thầy hơi khựng lại một thoáng. Nhưng, tâm trở lại bình tĩnh, thầy khẽ nhận khăn rồi choàng lại lên cổ nàng. Lập tức, nàng chấp hai bàn tay vào nhau, khuôn mặt nhìn xuống, lưng hơi khom lại tỏ một thái độ cung kính. Thấp thoáng, thầy thấy một khuôn mặt son trẻ, với đôi mắt đen nhánh như mắt con chim câu... Nàng khá đẹp. Nét dịu dàng của dân gốc Á. Mái tóc dài, mướt như một dòng suối. Trông nàng có một nét quen thuộc nào đó, nhưng tuyệt nhiên thầy không nhớ là đã gặp nàng ở chốn nào.
     Năm người đi đón thầy đều là người Việt. Họ vừa líu ríu theo chân thầy vừa kể cho thầy nghe những sinh hoạt ở Mỹ. Ông Đoàn, người trong ban chấp hành của chùa, tường trình ngay :
      Thưa Neten Rinpoche, vì còn một vài trục trặc về giấy tờ, hiện tại chùa chưa thể xin được để thầy có thể thành thường trú dân tại đây.
       Nhưng chúng con xin được visa, thầy có thể ở tại Mỹ 6 tháng. Trong khoảng thời gian này, chúng con sẽ cố gắng xin thẻ xanh cho ngài.
     - Được. Chuyện ở lại còn tùy có đủ nhân duyên hay không. Tôi hy vọng trong thời gian ở đây mọi sự sẽ tốt đẹp...

     Con đường từ phi trường về chùa cũng khá xa, mọi người nói chuyện ríu rít. Nhưng nàng chỉ dõi mắt ra ngoài cửa kính xe, nhìn dòng xe cộ chảy ngược xuôi, tuyệt nhiên nàng chẳng nói lên lời nào. Hình như nàng cũng chẳng chú ý gì tới vị thầy cho lắm.
  Ông ta còn quá trẻ - nàng nghĩ - chẳng biết sự tu chứng của ông tới đâu...
      Những tuần lễ kế tiếp, Neten Rinpoche ban một loạt những buổi lễ quán đỉnh. Tín chúng đi dự rất đông. Vì người thông dịch Anh ngữ sang Việt ngữ đi xa, nên tình cờ nàng lại được bầu làm thông dịch viện tạm thời trong khi trờ đợi.
       Trong việc thông dịch, thầy dành rất nhiều thời gian để giải thích thêm những danh từ Phật học nàng chưa hiểu rõ, nên nàng thường dành một ít giờ trước buổi lễ, hay những buổi giảng lên gặp riêng thầy, tóm tắt ghi chép những dịchthầy muốn giảng. Tuy chưa làm thông dịch viên bao giờ, đôi khi gặp những danh từ chuyên môn làm nàng lúng túng, nhưng vì có được một kiến thức rất khá về Đại thừa, và nhờ sự kiên nhẫn của Neten Rinpoche, cộng với lòng ham học hỏi, trí thông minh, chịu khó của nàng nên cũng hiểu được ít nhiều những gì thầy muốn nói.
         Tình thân giữa thầy và trò ngày càng đậm. Khác với ý niệm đầu tiên nàng gặp Neten Rinpoche tại phi trường. Ngược lại, nàng nhận ra rằng, cái ông thầy này thật đáng nể. Ông có thể đọc được tư tưởng của người đối diện. Hơn thế nữa là Neten có thể thấy được một vài điều ở quá khứ hoặc tương lai. Nhưng chẳng bao giờ ông nói, các nhóm đệ tử biết được đều di sự tình cờ rồi họ kháo nhau thêm, từ một thành mười, từ mười thành trăm, tô điểm vị thầy thêm huyền ảo hơn . .. Nàng bắt đầu tâm phục, khẩu phục vị sư trẻ này. Lối hành xử của nàng cũng tỏ vẻ tôn kính và yêu mến thầy hơn.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC