Mấy bản sao đơn độc

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng
lúng búng và người lính thốt ra một tiếng rên dài, thấp và sau đó bắn phừn phựt vào miệng tôi. Tinh tương đàn ông nóng hỏi, đã lâu lắm rồi tôi không được nếm, trừ ngoài mấy thằng bạn ở trường, nên tôi cố hết sức bú mạnh hơn và nuốt từng dòng từng dòng khí vào họng!

Rồi người lính bên phải cũng bắn khí vào tôi (Tôi đã từ bỏ việc cố gắng phân biệt họ, những người lính nhân bản đã đúng, họ rất giống nhau, giống có một anh người yêu ở những nơi khác nhau, ở cùng một lúc.
Một phút sau, người lính thứ hai tự nhấp trên tôi cũng phủ khí lên khắp người tôi (anh này ra nahnh vãi) và tôi đã nhân cơ hội hai người này rời đi, tôi đứng dậy và quỳ xuống, banh mông của mình ra trước mấy anh trai nứng cặc này và chả cần làm gì nữa.
Một tiếng nhổ và rồi con cặc của một chàng lính đang thúc vào lố đít tôi. Một người lính khác đã ở bên dưới tôi và nói, "Thôi nào, Haval, đụ anh đi. Anh thèm có một con cặc khác trong đít mình quá!"

"J8A2 luôn muốn được đụ." Một người lính khác nói. "Anh ấy vui tính theo cách đó." Nhưng có một giọng điệu ghen tị trong lời nói của anh ta, J8A2 ít nhất cũng có nhiều cá tính hơn họ. Người lính vừa nói đang xếp hàng chờ tôi bú.

"Em sẽ làm tốt nhất có thể cho anh ấy. Anh cũng vậy." Tôi vừa nói vừa nắm lấy con cặc của anh ta và đút nó vào miệng.
A2 đã làm cho tôi ngạc nhiên, anh quằn quại và rên rỉ vì cảm kích khi tôi đâm vào mông anh. Tôi đã có con cặc lính trong lỗ đụ của mình, và anh ta hơi khựng lại trước tiết tấu của tôi rồi cũng quen với nó, điều đó càng làm chúng tôi di chuyển dễ hơn. Anh ấy cũng bắt đầu rên rỉ.

"Ôi, Chúa ơi, nhóc này đụ giỏi hơn cả đám chúng mày nhé!" A2 kêu lên giữa những tiếng rên rỉ. "Đụ mẹ tụi mày phải để con cặc này đụ mới sướng!"
Nhưng A2 nhấp cặc như một bậc thầ, tôi rên rỉ và bắn ra dòng khí đầu tiên trong đêm ấy ngay vào đít anh. A2 cảm thấy khí tôi trong đít mình và đôi mắt anh ta mở to, miệng phát ra một tiếng gầm và bắn tinh văng khắp người mình.
Tôi có thể tiếp tục nói về đêm đó, nhưng nó đã bị rối tung lên. Tôi lại đụ một lần nữa ngay khi cặc có thể cứng lên, trong khi đó, đít tôi bị mấy chục khúc buồi trám vào, miệng tôi cũng bú cả chục khúc dồi, tay thì sục cặc không ngừng nghỉ. Có bốn mươi người lính trong chuồng ngựa và đến khi chúng tôi xong chuyện, mỗi người trong số họ đã rời khỏi tôi bằng cách này hay cách khác và tôi được bao phủ bởi tinh trùng nóng bỏng của mấy anh lính trên khắp cơ thể. Những người lính đã xong chuyện, sướng cặc sướng đít thì nằm xung quanh tán chuyện, nhìn đồng đội của mình hùng hục trên người tôi.
Họ thật tốt bụng khi mang ra một bát nước rửa với một miếng giẻ và lau sạch đám khí trên người tôi. Tôi đã tiếp tục bú khoảng tám người trong số họ và lại bị mười hai con cặc lính khác nắc trong lúc được lâu người nên bên trong tôi vẫn ngập ngụa khí.

Xong xuôi, tôi nằm vật ra và rên rỉ. Nhưng chẳng mấy chốc tôi lại bị họ hỏi hết câu này tới câu khác, bắt tôi phải kể về những kỉ niệm trong quá khứ.
Tôi đã sẵn sàng cho điều này, nên tôi vui vẻ và kể lại những câu chuyện về Giáng sinh vừa qua, những món quà và những ngày tôi nhớ nhất và cứ thế. Tất cả họ đều vui vẻ nghe mỗi khoảnh khắc trong cuộc đời tôi. Tôi chưa bao giờ cảm thấy được yêu quý và thèm muốn và có giá trị như thế trong cuộc đời tôi! Tôi nói chuyện trong hơn một giờ cho đến khi tôi bị khàn tiếng.

Những người lính không muốn cho tôi quay lại nhưng họ thấy tôi đã mệt mỏi. Tôi đã phải hứa với họ rằng tôi sẽ trở lại vào đêm hôm sau và sau đó họ đã cho tôi một số gói thực phẩm đặc biệt mà họ đã nhặt nhạnh từ đâu đó. Tôi không đặt câu hỏi, tôi chỉ nói cảm ơn và đưa tất cả lại cho mẹ tôi.
Mẹ ngây ngất khi nhìn qua những món ấy. "Có tất cả mọi thứ ở đây để có một bữa tiệc giống như chúng ta đã có khi mẹ còn là một đứa trẻ!" bà kêu lên.

"Họ nói rằng họ có thể có được những thứ khác cho chúng ta." Tôi nói. "Chỉ cần cho con biết và họ sẽ tìm nó cho mẹ. Nếu mẹ không phiền là họ sẽ lấy nó ra khỏi các cửa hàng xung quanh thị trấn mà không trả tiền."
Mẹ nhìn tôi và tôi biết mẹ chẳng quan tâm gì cả. "Mẹ sẽ đi nói với các chị em của con và lập một danh sách. Con có nghĩ rằng họ cũng có thể lấy được đồ trang sức không? Có một chiếc vòng cổ kim cương ở Jorvem's Jeweler's mà mẹ muốn có lắm luôn ấy."

"Viết tất cả xuống và con sẽ hỏi những gì họ có thể làm." Tôi đồng ý.
Những người lính nhân bản đã ở trong thị trấn của chúng tôi trong bốn tháng và trong thời gian đó, họ đã dọn nó sạch sẽ. Tôi biết được rằng họ sẽ chuyển đi một vài ngày trước đó và thấy thật bất mãn. Những người đàn ông này đã trở thành một phần trong cuộc sống của tôi và tôi trở thành một phần lớn trong cuộc đời họ.

Vì vậy, vào ngày họ lên những chiếc tàu vận chuyển trên sân bowling của chúng tôi và cất cánh, có bốn mươi mốt người trên tàu. Tôi đã không nhập ngũ hoặc đăng ký gì cả. Chắc có thể gọi tôi là một linh vật của đoàn đi.
Mấy chàng lính nói với tôi rằng họ sẽ phải chia sẻ tôi với phần còn lại của trung đoàn khi chúng tôi đến nơi mới nhưng tôi không bận tâm. Họ hứa sẽ đụ tôi theo lịch xoay vòng để giữ cho tôi không bị kiệt sức và khi bạn ở tuổi của tôi, đụ nhau tập thể mỗi đêm không khác gì là thiên đường. Những người lính này rất muốn học những điều mới và tôi có thể dạy họ mọi thứ cần thiết để biến tôi thành người đàn ông hạnh phúc nhất trên Trái đất.
Trong khi đó, tôi sẽ cố gắng viết một cuốn sách về chủ đề này. Những người lính nhân bản này cũng là con người như bạn và tôi. Ai đó phải bắt đầu lên tiếng cho họ. Không ai xứng đáng để cô đơn. Thậm chí dù họ có là một tập thể đi nữa.

Ai đó phải yêu họ. Ai đó như tôi.

THE END

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net