Chương 1:

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trans: Lư Trì Canh Rin

Chương 1:

"Phi Jim đang nói dối! Jump không tin điều đó!" Một thanh niên với vẻ ngoài xinh đẹp hét lên khi nghe câu nói của người anh vừa từ Thái Lan trở về, sau bữa tiệc cùng bạn cấp ba.

Rin: Jim vừa trở về từ bữa tiệc gặp mặt với những người bạn thời trung học của Day và Kim xuất hiện và gặp Kamol nè.

"Jump, im đi. Tai tao sắp nổ tung rồi."  Những lời càu nhàu của Jim dành cho chàng trai có khuôn mặt thanh tú và nước da vô cùng trắng trẻo.

Jump ngay lập tức nhảy lên chiếc ghế sofa bên cạnh anh trai mình, trong khi đung đưa cánh tay của anh trai mình qua lại.

"P'Jim, anh nói với Jump rằng P'Jim đang nói dối đi. P'Day chưa có vợ phải không? P'Jim đang đùa với Jump phải không?!" Cậu bé giở giọng cầu xin.

"Xin lỗi nhưng Day có vợ rồi. Vợ nó là con trai, tên là It. Mày có muốn xem ảnh không?" Jim nói lại, trước khi nhấc điện thoại lên và mở bức ảnh anh đã chụp cho em trai mình xem.

Jumper nhanh chóng cầm nó lên và mở ra để xem từng bức ảnh.

"Có phải người này không?" Jumper chỉ vào bức ảnh It đứng bên cạnh Day, Day ôm eo cậu rất thân mật.

"À, là người này." Jim nói lại.

Jumper mím chặt môi lại.

"Không đúng, Jump đẹp hơn nhiều." Chàng trai trẻ nói, cảm giác ghen tị với It vô cùng.

"Mày đẹp hơn á? Dù sao thì Day cũng đã chọn được vợ rồi. Nó cũng không yêu mày. Ngay cả Kim đẹp hơn It cũng không thể khiến Day xiêu lòng cơ mà. Đừng ảo tưởng nữa, Jump. Mày nên biết rằng Day chỉ yêu quý mày như em trai thôi." Jim nói chuyện với đứa em trai đang phát cuồng vì bạn mình, nhưng Jim đã có thể nhận ra rằng Jumper không thực sự yêu Day. Nó giống như những người bị quyến rũ và mê hoặc bởi vẻ ngoài mà thôi.

"Jump không đồng ý. Jump phải khiến P'Day chú ý đến Jump. Ngoài ra, Jump vẫn không tin 100% rằng P'Day thực sự yêu người này. Kì nghỉ học kỳ này, P'Jim phải đưa Jump về gặp P'Day ở Thái Lan. Jump muốn tận mắt chứng kiến." Chàng thanh niên nói với vẻ bướng bỉnh.

"Tao chỉ muốn nhấn mạnh lại rằng Day đã có vợ rồi thôi." Jim trêu em trai.

Jumper thì ủ rũ ngồi cạnh.

"Lo học đi. Đừng có nghĩ đến việc làm gì ngu ngốc đấy." Jim đẩy nhẹ đầu em mình.

Vì vậy, Jumper đứng dậy, lấy chiếc ba lô của mình và chạy đến tạm biệt mẹ trong bếp với một nụ hôn lên má rồi chạy đi tìm người hàng xóm cũng là bạn thân của cậu từ năm 6 tuổi.

Jumper là một cậu bé 17 tuổi và hiện đang học trung học.

"Daniel!" Jumper hét lên với bạn mình trước cửa nhà.

"Tao cứ nghĩ mày đi học rồi cơ." Câu trả lời của Daniel hoặc Danny -  một cậu bé gốc Thái, Hàn và Anh và là bạn của Jumper.

"Tao đang nói chuyện với P'Jim nên mới đến muộn. Tao cũng tưởng mày đã đi học rồi chứ." Jumper nói và mỉm cười.

"P'Jim từ Thái về rồi à?" Daniel liền hỏi.

"Ừ, hôm qua mới về. Úi, mày nhớ anh trai tao rồi à? Vậy tối nay nhớ qua nhà tao đấy." Jumper trêu cậu bạn làm Daniel đỏ cả mặt.

"Thì P'Jim đã ở Thái Lan nhiều ngày rồi. Anh ấy về nên tao hỏi thăm thôi." Daniel nói với giọng nghèn nghẹn.

"Đi nhanh lên. Bọn nó đang đợi kìa." Jumper chuyển chủ đề, biết chắc chắn rằng 3 người bạn của mình đang đợi ở sân trường.

Jumper và Daniel nhanh chóng đi bộ đến một ngôi trường cách nhà của họ không xa.

Khi đến nơi, họ thấy rằng ba người bạn khác đang ngồi đợi.

"Ây, hai bọn mày." Catherine - cô gái xinh đẹp trong nhóm lên tiếng.

"Đừng phàn nàn gì, Cat." Jumper đáp lại bằng một nụ cười, trước khi chào hai người bạn khác của mình, Brian và Benny, một cặp song sinh.

"Chúng ta vào lớp học thôi." Benny thuyết phục cả 4 người đi bộ vào lớp và ngồi đợi giáo viên.

Jumper chỉ biết lắc đầu trước sự bướng bỉnh của hội bạn mình.

Tiếng la hét từ bên hông tòa nhà vang lên, khiến Jumper tò mò nhìn ra ngoài cửa sổ lớp học.

"Tại sao họ la hét thế?" Jumper hỏi.

Catherine bước tới và nhìn ra, trước khi mỉm cười thật tươi.

"Họ đang hú hét ầm ĩ vì nhóm của Senior Smith học IB. Hôm nay họ cũng có tiết học nên mới có nhiều nữ sinh tụ tập ở đó như vậy." Catherine nói.

*IB, hay Tú tài Quốc tế, là một bằng tốt nghiệp trung học phổ thông rộng hơn và khó hơn với nhiều môn học hơn so với hệ truyền thống.

"Thế mày thì sao hả Cat?" Brian giả vờ hỏi cô bạn của mình.

"Tất nhiên là tao sẽ xem xét. Nhóm của Smith toàn người đẹp." Catherine nói như xuất thần.

Điều này khiến Jumper tò mò nên cậu nghiêng người để nhìn nhóm học sinh cuối cấp trẻ tuổi mà Catherine đã nói. Họ đang đứng cạnh tòa nhà của trường nói chuyện với nhau.

"Hừ, tao không thấy ai có thể so được với P'Day cả."

Jumper lầm bầm với chính mình, trước khi phát hiện ra một thanh niên đang dựa vào một cái cây hút thuốc gần đó.

"Người đó là người Thái à?" Jumper hỏi Catherine, vì cậu thấy nét mặt anh ta khác hẳn những bạn khác toàn người nước ngoài kia.

" Ừ, người đó tên là Disc. Có lẽ là người đáng sợ nhất trong nhóm vì anh ấy rất ít nói nhưng vẫn có thể khiến các cô gái chết mê chết mệt vì anh ấy." Catherine lại lên tiếng.

'Khá giống với P'Day. Anh ấy lúc nào cũng im lặng." Jumper nghĩ.

"Mày nên học để trở thành một nhà báo đi. Hầu như cái gì mày cũng biết hết." Benny nói đùa với cô bạn.

"Đương nhiên rồi. Mọi thứ về những người đẹp thì tao đều biết cả." Catherine mỉm cười nói, trước khi chạy đến ngồi vào ghế khi giáo viên bước vào phòng.

Jumper ngồi trên ghế cạnh cửa sổ, vẫn nhìn xuống, cho đến khi ánh mắt của một tên Disc ngước lên bắt gặp ánh mắt của Jumper.

"Khiếp, giật cả mình." Jumper nói nhỏ trước khi quay sang tập trung vào tiết học.

.
.

"Cảm ơn, Danny." Jumper quay sang cảm ơn người bạn thân đã mua sữa và bánh mì cho mình.

Nhóm của Jumper thích ngồi trên bãi cỏ dưới những tán cây trong giờ nghỉ giải lao vào những ngày trời dịu mát, không có tuyết rơi như thế này.

"Hôm nay mày sao vậy? Nhìn có vẻ căng thẳng." Benny hỏi.

"Ừ, tao đang khá căng thẳng." Jumper đáp.

"Mày căng thẳng cái gì vậy?" Daniel lo lắng hỏi.

"Mày có nhớ P'Day không? Người đưa chúng ta đến trường khi chúng ta học lớp 5 ấy. Người có khuôn mặt điềm tĩnh và đôi mắt hung dữ. Người mà bọn mày bảo là người yêu của tao ấy." Jumper nói với bốn người bạn.

"Còn nhớ, cái người mày bảo là mối tình đầu của mày á?" Catherine lên tiếng.

Jumper gật đầu trước khi hai hàng lông mày nhíu lại.

"Chính là anh ấy. Sáng nay, P'Jim nói với tao rằng anh ấy đã có vợ rồi và còn là đàn ông nữa chứ." Jumper tiếp tục trò chuyện với bạn bè của cậu.

"À, vậy thì này nên nói lời tạm biệt với mối tình đầu đi." Brian nói, cậu ấy biết Jumper là gay, nhưng họ sống ở một đất nước mà điều này là bình thường.

"Không, tao vẫn chưa bỏ cuộc." Jumper vội cãi.

"Làm thế nào mày có thể chưa bỏ cuộc vậy? Anh ấy có vợ rồi." Benny bối rối hỏi.

"Tap sẽ lấy P'Day. Tap tin rằng P'Day thực sự không yêu người đàn ông đó. Tap sẽ khiến P'Day thích tao." Jumper tự tin nói.

"Mày sẽ làm gì? Màu sẽ chinh phục anh ấy như thế nào?" Catherine hỏi lại.

"P'Day là người rất nghiêm túc, sẽ khó mà chinh phục được anh ấy. Với cả, không được cướp tình yêu của người khác, Jump." Daniel lên tiếng.

"Tao không cướp, mà người đó đã cướp P'Day của tập thì có. Tao sẽ chỉ lấy lại anh ấy mà thôi. Tao phải khiến một người điềm tĩnh như P'Day yêu thương và quan tâm đến tao." Jumper tiếp tục khẳng định mình.

"Vậy nhân lúc chưa gặp anh ấy mày phải luyện tập trước đã. Để đảm bảo P'Day của mày sẽ chú ý đến mày thay vì anh chàng đó." Catherine phát biểu.

"Nó nên làm gì?" Brian hỏi ngược lại.

"Cho tao xin một đêm để suy nghĩ. Tao sẽ tìm cách cho nó." Catherine cười nói.

Daniel chỉ có thể lắc đầu khi nghĩ đến việc bạn bè thúc giục Jumper giành lấy trái tim của Day và giành lấy nó từ tay một người đàn ông khác.

"Tao sẽ đi rửa tay." Jumper nói với những người bạn của mình trước khi đứng dậy và đi về phía sau tòa nhà của trường.

Chàng trai trẻ đi qua khu vườn bên cạnh trường học, trước khi dừng lại khi nghe thấy một số tiếng động.

"Ah... ah... ahh..." Tiếng rên rỉ của một cô gái vang lên, điều này khiến Jumper tò mò và đi theo âm thanh đó.

Bóng người nhỏ bé nhìn xuyên qua bụi cây trước khi sững người vì sao nhìn thấy một người phụ nữ có thân hình thấp hơn, tóc vàng óng đang đung đưa trên đùi một người đàn ông.

Đột nhiên...

Jumper nao núng khi thấy rằng người phía sau bụi cây đó là Disc và anh ta đang nhìn về phía cậu. Jumper ngay lập tức lùi lại và rời đi.

"Chắc anh ya không thấy mình đâu! Anh ta đang làm gì giữa thanh thiên bạch nhật ở một nơi như thế này vậy chứ?" Jumper rùng mình lẩm bẩm, trước khi chạy đi rửa tay và đi vòng qua dãy trường bên kia để về với nhóm bạn, vì cậu không dám quay lại con đường cũ nữa.

.
.
.

"Ghé qua nhà hàng của mẹ tao trước đi, Danny." Jumper mời bạn của mình sau giờ học buổi chiều trên đường về nhà.

"Uh... Tốt hơn là..." Daniel lắp bắp nhưng đã bị Jumper kéo đi đổi đường đi bộ đến nhà hàng của gia đình cậu.

"Tao sẽ bảo mẹ tao gọi điện thoại và nói với mẹ mày rằng mày đã đến nhà hàng rồi." Jumper cười nói.

Bước đến nhà hàng Jumper, cậu mở cửa bước vào. Bây giờ nhiều khách hàng đang đến để ăn cơm vào giờ này.

"Còn chào mẹ." Jumper chào mẹ trước khi hôn lên má bà.

"Ồ, Danny cũng đi cùng con à. Con đói bụng không? Mẹ bảo đầu bếp nấu cho các con nmón gì đó để ăn nhé. Còn muốn ăn gì?"  Mẹ của Jumper chào người bạn thân nhất của con trai bà.

Như một lời chào, Daniel cũng đến và ôm mẹ của Jumper.

"Ừm con nghĩ..."  Daniel định từ chối.

"Sao cũng được mẹ ạ. Cả hai bọn con có thể ăn bất cứ thứ gì. P'Jim đâu rồi ạ?" Jumper đưa ra quyết định cho người bạn thân nhất của mình và ngay lập tức hỏi về anh trai mình.

"Mẹ thấy nó ra sau nhà hàng hút thuốc rồi." Mẹ nói.

"Cảm ơn mẹ ạ. Mẹ gọi cho mẹ của Danny bảo là cậu ấy đến nhà hàng giúp con nha." Jumper lại nói với mẹ.

"Được rồi, vào phòng đợi đi. Đồ ăn làm xong sẽ có người mang đến cho các con." Mẹ nói với một nụ cười.

Daniel cảm ơn bà trước khi vội vã chạy theo sự kéo giật của Jumper. Daniel không bao giờ mắng mỏ hay phàn nàn về Jumper, người thường quyết định làm điều này điều kia mà không hỏi ý kiến của cậu ấy, hoặc lôi kéo câuh ấy theo cách đó, bởi vì Jumper rất tự tin và mạnh mẽ.

"Jump, tao nghĩ tốt hơn là tao nên đợi trong phòng trước. Mày có thể đi tìm P'Jim."  Daniel nói, biết rằng Jumper đang kéo cậu đến gặp Jim ở phía sau nhà hàng.

"Chúng ta sẽ lên phòng cùng nhau, nhưng trước tiên đi tìm P'Jim đã." Jumper mỉm cười nói trước khi chào hỏi những nhân viên của nhà hàng mình một cách thân thiện.

Jumper dẫn Daniel đến cửa sau của nhà hàng, đồng thời mở cửa.

Đột nhiên...

Mặt Daniel đỏ bừng khi nhìn thấy Jim đang đứng hôn một người phụ nữ trong ngõ. Điều đó khiến Daniel nhanh chóng nhìn đi chỗ khác.

Dù ở một đất nước rất tự do về mặt tình dục nhưng Daniel không quen với hình ảnh nóng bỏng này.

"Anh ra ngoài hút thuốc hay để hút linh hồn ra khỏi đó hả P'JIM?!!!" Jumper hét lên khiến người phụ nữ và Jim giật mình tách ra.

"Ôi Jump. Mày làm tao sợ đấy." Jim nói với em trai mình trước khi quay sang nói nhỏ với người phụ nữ trẻ.

Người phụ nữ gật đầu trước khi vội vã bỏ đi theo một hướng khác.

Jumper có vẻ không hài lòng với khuôn mặt của cô gái, trước khi quay sang nhìn anh trai mình với ánh mắt giận dữ.

"Anh qua lại với lung tung với phụ nữ. Chờ đấy, em sẽ mách mẹ." Jumper mắng mỏ.

"Chỉ cho vui thôi. Aishhh... hôm nay em lại đi với nó à,  Danny?" Jim chào người bạn của em trai mình.

"Ờ... Vâng." Daniel nhẹ nhàng cúi đầu đáp.

"Vậy tại sao khuôn mặt của lại đỏ lên thế?" Jim hỏi lại khi nhìn thấy khuôn mặt của Daniel, trước khi mỉm cười nhẹ.

"Đừng nói với tao là mày đang xấu hổ khi nhìn thấy tao và cô gái đó hôn nhau đấy?" Jim hỏi đùa.

"Danny không trơ trẽn như P'Jim đâu." Jumper lập tức lên tiếng thay bạn mình.

Jim cười khúc khích trước khi đưa tay xoa đầu Daniel.

"Bây giờ mày cũng là một người lớn rồi, Danny. Tại sao mày lại phải xấu hổ? Nhìn Jump đi, nó không hề xấu hổ chút nào kìa." Jim không bỏ lỡ cơ hội chọc tức em trai mình. Do đó, anh đã bị Jumper huých cho khiến Jim phải chạy vào trong.

Daniel đưa tay lên chạm vào mái tóc ở đúng vị trí mà Jim đã xoa lúc trước, trước khi chạy theo anh em nhà họ.

.
.

"Danny, mẹ đã gọi cho mẹ con bảo rằng con sẽ về với mẹ khi nhà hàng đóng cửa rồi." Mẹ Jumper bước vào và nói với cậu ở phòng trong.

"Con cảm ơn ạ." Daniel mỉm cười đáp lại, trước khi chuyển sự chú ý sang món ăn trước mặt mà mẹ Jumper đã gọi cho đầu bếp bê lên.

"P'Jim không ăn à?" Daniel hỏi khi thấy Jim đứng bên cạnh.

"Tao nghĩ mình cũng nên ăn một chút." Jim nói đùa trước khi bước đến ngồi vào chiếc ghế cạnh Daniel.

"Đáng nhẽ nên ra ngoài ăn mới đúng, chết tiệt." Jumper hơi càu nhàu.

"Bớt giận đi, Jump. Tao đã nói là tao chỉ vui thô." Jim phàn nàn với em trai mình, người đã khiến anh phải đuổi cô gái sau cửa hàng ra về, "Đúng rồi, Jumper không thích con chó cái đầu vàng đó."

"Jump hy vọng cô ấy không trở thành chị dâu của mình." Jumper nói với giọng nghiêm túc, trong khi ngồi vào bàn ăn thức ăn.

Daniel chỉ ngồi ăn trong im lặng.

"Thế mày muốn loại chị dâu như thế nào? Sao không thử nói với tôi đi? Tao sẽ cố tìm ai đó để hài lòng mày." Jim giả vờ thương lượng với em trai mình.

Jumper làm vẻ mặt trầm ngâm trước khi đối mặt với người bạn đang ăn trong im lặng của mình.

"Như Danny này." Jumper nói với giọng nghiêm túc, "Em muốn nó."

Câu nói của Jumper ngay lập tức khiến Daniel bị sặc nước ngay khi vừa nâng lên để uống.

Jim nhanh chóng lấy khăn ăn và đưa cho Daniel.

"Mày đang nói cái quái gì vậy, Jump? Mày làm bạn mình sặc rồi kìa." Jim nói, trong khi Jumper đang cười.

"Khị... cảm ơn P'Jim." Daniel cảm ơn Jim vì đã đưa khăn ăn cho cậu, mặt cậu đỏ bừng.

"Jump, mày đang nói cái gì vậy?" Daniel nói với bạn mình, giọng không còn nhiều sức lực.

"Tao nói thật thôi, có vấn đề gì à?" Jumper làm mặt ngây thơ.

"Kệ trò đùa của nó, em cứ ăn đi." Jim chuyển chủ đề bằng cách quay sang nhìn người thanh niên ngồi bên cạnh với khuôn mặt đỏ bừng nhưng không nói gì.

.
.

"P'Jim đưa Danny về." Jumper nói sau khi đóng cửa nhà hàng, vì mẹ cậu đã về trước còn Jumper và Daniel thì đang trên đường về nhà.

"Tại sao mày không đưa nó về?" Jim hỏi ngược lại.

"Ơ... Anh không cần đưa em về đâu. Em có thể quay lại một mình." Daniel xấu hổ nói.

"Không, P'Jim phải đưa Danny về nếu không Jump sẽ bảo mẹ việc sau quán khi nãy." Jumper đe dọa.

"Tốt thôi tốt thôi." Jim nói, anh không hiểu tại sao mình lại phải tranh cãi với đứa em kém mình 10 tuổi.

Jumper vẫy tay chào người bạn trước khi chạy vào nhà.

.
.

Sáng hôm sau...

Hôm nay Jumper dậy sớm, vì cậu phải vội vàng đến trường và nghe lời khuyên của Catherine.

Hôm qua, sau khi Jim đưa Danny về nhà, Jumper đi thẳng vào phòng riêng. Vì vậy, cậu đã không nói chuyện nhiều với Jim.

"P'Jim chưa dậy à?" Jumper hỏi về anh trai mình.

"Tối qua nó về muộn. Sau khi đưa Danny trở về nhà, nó lại đi cùng những người bạn của nó rồi." Mẹ nói.

Jumper gật đầu.

"Jump đi trước đây mẹ." Jumper nói, hôn má mẹ như thường lệ, xách ba lô lên và ra khỏi nhà.

Jumper tìm Daniel nhưng không thấy nên gọi điện trước khi nhận ra rằng Daniel đã đi học trước rồi.

.
.

"Tại sao mày không đợi tao, Danny?" Jumper khóc ngay khi nhìn thấy người bạn thân nhất của mình.

"À, ờ... Mẹ tao chở tao đi. Tao định ghé đón mày, nhưng nghĩ mày chưa tỉnh nên không dám gọi." Daniel lên tiếng và Jumper gật đầu.

Lúc đầu, cậu định hỏi chuyện tối qua. Nhưng khi nhìn thấy khuôn mặt của Catherine, Jumper quên hết mọi thứ và vội nắm lấy cánh tay của bạn mình để nói ngay.

"Sao rồi Cat, mày nghĩ ra chưa?" Jumper hỏi trong khi bạn bè cũng ngồi nghe.

"Mày muốn rèn luyện sức quyến rũ đúng không?" Catherine hỏi.

"Có." Jumper trả lời.

"Vậy mày phải cố gắng giành được trái tim của một người tương tự như P'Day của mày trước. Mày phải thử tất cả các thủ thuật để kiểm tra xem mày có cơ hội giành được trái tim của P'Day không." Catherine cười nói, trong khi các bạn cô bối rối.

"Vậy Jumper nên làm gì?" Benny tò mò hỏi.

"Benny, tao đang nói với nó. Nó phải giành được trái tim của một người tương tự như P'Day. Học cách quyến rũ và thử sức quyến rũ của nó với ai đó." Catherine lại lên tiếng.

"Tao chỉ có thể hình dung ra một người. Chỉ có một người trong trường của chúng tôi trông giống như P'Day thôi." Catherine nói.

"Ai?" Jumper hỏi.

"Disc, người hôm qua mày hỏi đấy." Catherine đáp lại khiến Jumper sững người vì hình ảnh ngày hôm qua lại hiện về trong đầu cậu.

"Mày sẽ không gửi Jump đến chỗ chết đấy chứ? Mọi người đều nói P'Disc này lạnh lùng như đá. Hơn nữa miệng anh ta còn hỗn nữa chứ." Benny lo lắng nói.

"Ai nói với mày?" Catherine hỏi ngược lại.

"Haha, tao cũng nghiên cứu về người đẹp đấy." Benny cười nhẹ đáp lại.

"Và đó sẽ là ai?" Jumper hỏi.

"Đừng mạo hiểm, Jump." Daniel lo lắng nói, trong khi Jumper ngồi mím môi làm vẻ mặt trầm ngâm.

"Nếu tao có thể khiến anh ấy yêu tao bằng sự quyến rũ của mình, điều đó có nghĩa là tao cũng có thể khiến P'Day yêu tao, phải không?" Jumper hỏi lại cho chắc ăn.

"Đúng." Catherine tự tin nói.

...
...

"Được rồi, tao sẽ làm. Nó sẽ khó đến mức nào chứ?" Jumper nói ngay sau khi đưa ra quyết định của mình.

...
...

Jumper bây giờ đi qua bụi rậm tại bên cạnh tòa nhà của trường. Nơi cậu thấy cảnh Disc làm tình với cô gái nào đó vào ngày hôm qua. Đó cũng là nơi Catherine nói rằng Disco thích bí mật ngồi hút thuốc một mình.

Đến nơi, cậu thấy Disc đang ngủ trên bãi cỏ. Jumper cố nhìn kỹ từng chi tiết trên khuôn mặt của Disc.

'Nhìn gần thì đẹp đấy. Nhưng anh ta không thể so với P'Day của mình được.' Jumper thầm nghĩ.

'Chiến đấu thôi, Jumper. Mày phải làm cho người đó say mê mày. Mày sẽ có đủ tự tin để cưa đổ P'Day!" Jumper cổ vũ trái tim mình.

.
.

"Định lén lút nhìn trộm người ta đấy à, nhóc?"

.
.

Rin: Chương đầu tiên của Disc & Jump. Cp này hay lắm đấy, Disc nhìn vậy thôi chứ cũng cưng Jump lắm í 5555

------------------

Bình chọn, bình luận để ủng hộ và tạo động lực cho Rin nha. Mọi người có thể liên hệ Rin qua IG: aada_ritthiya hoặc fb: Momo Haiki & Fb: Lư Trì Canh Rin (⁠◕⁠ᴗ⁠◕⁠✿⁠)


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net