( Joe x Graf) Chương 6:

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trans: Lư Trì Canh Rin

Chương 6:

Điều này khiến Graf ngay lập tức đẩy đầu Joe ra khỏi lòng vì sốc.

"Oa!" Joe đã khóc khi đầu đập xuống đất, nhưng không mạnh lắm.

"Tao... tao không cố ý." Graf nói ngay. Joe ngồi dậy và xoa đầu mình.

"Chết tiệt ... tại sao bọn mày lại xen vào? Tao đang có tâm trạng tồi tệ." Joe quay sang những người bạn của mình.

"Đây là sân bóng rổ. Mày đang làm gì vậy? Tao ghen tị với mày quá." bạn của Joe bức xúc nói.

"Tao đi đây." Graf nói với giọng trầm trước khi đi về phía lối ra. Joe quay lại và chỉ vào những người bạn của mình trước khi chạy theo Graf.

"Graf, đợi đã." Joe chạy đến nắm lấy tay Graf. Điều này khiến Graf dừng lại và quay lại nhìn bàn tay đang nắm lấy mình.

"Ồ...xin lỗi." Joe cười khan rồi thả Graf ra.

"Sao?" Graf hỏi.

" Ừm...tao thay mặt bạn tao xin lỗi. Cậu ấy có cái mồm hôi, cậu ấy thích trêu chọc như vậy đấy." Joe nói vì anh nghĩ Graf không vui khi bị làm phiền.

"Được rồi, tao và mày đang hẹn hò. Chúng ta sẽ bị trêu chọc. Còn gì nữa không? Tao chuẩn bị đi tập buổi chiều rồi." Graf nói một cách thờ ơ.

"Đợi đã, nếu tao hoàn thành trước, tao sẽ đến gặp mày. Và nếu mày hoàn thành trước..." Joe định nói.

"Ừm... nếu tao hoàn thành trước, tao sẽ đến gặp mày." Graf bất lực nói khiến Joe cười toe toét.

"Mày điên à? Tại sao mày lại cười?" Graf hỏi khi nhìn thấy nụ cười của Joe.

"'Chà, tao rất vui vì mày là người đã nói điều đó, tao thường là người hỏi." Joe đáp lại. Graf lắc đầu.

"Tao đang lo lắng, tao sẽ đi." Graf nói sau khi bước ra ngoài. Joe đã trở lại phòng tập thể dục.

"Hừ....Joe là một thằng khốn nạn." Graf lẩm bẩm với giọng chế giễu, khi cậu nhớ lại khuôn mặt của Joe khi cậu nói với anh rằng cậu sẽ gặp anh.

" Graf, mày đã nói chuyện với Joe chưa?" Biu hỏi khi thấy Graf đi về phía nhóm của mình.

"Hừm." Graf nói khi ngồi xuống cạnh Biu.

" Chiều nay giáo sư có kế hoạch luyện tập gì?" Graf hỏi.

"Không biết thầy ấy có định chia nhóm không. Tao nghĩ huấn luyện viên sẽ xem từng người như thế nào. Nếu có điều gì cần cải thiện, thầy ấy sẽ đến nói với chúng ta." Biu nói . Các cầu thủ ngồi nói chuyện một lúc. Huấn luyện viên đến để chia họ thành các nhóm  để luyện tập, khi họ đến với đội của mình, họ trở nên nghiêm túc, như thể đó là một trận đấu thực sự.

Bốp!

Graf đang chạy về phía quả bóng thì bị va chạm mạnh đến nỗi ngã lăn ra. Nhưng Graf có xu hướng rất bình tĩnh.

"Xin lỗi." In nói, hơi giở một tay lên để xin lỗi Graf vì đã nhìn thấy cậu bị đá phải.

"Được rồi." Graf nói và quay lại chạy theo quả bóng.

"Có chuyện gì vậy?" Biu. người cùng đội với Graf đến gần hỏi thăm nhưng mắt cứ nhìn về hướng  bóng bay.

"Không có gì, Ai'In đang chạy và cậu ấy không thể dừng lại, vì vậy cậu ấy đã đá phải tao." Graf nói một cách thờ ơ, bởi vì điều đó rất phổ biến trong bóng đá.

"Ok." Biu nói. Cả hai đội thay phiên nhau tấn công đối phương nhưng không bên nào ghi được bàn thắng.

Đột nhiên!

"Ối!" Graf hét lên khi lăn lộn trên mặt đất. Huấn luyện viên thổi còi. Những người bạn đồng hành của Graf đã đến gặp cậu.

"Mày có ổn không Graf?"' Biu liền hỏi.

"Tại em đang chayi quá nhanh, hãy cẩn thận hơn." huấn luyện viên nói.

"Ừ... Graf sao rồi? Tao không cố ý." In nói khi bước đến chỗ Graf lúc này đang ngồi dậy và run rẩy.

"Tao không sao, cánh tay của tao hơi đau. Nhưng nếu không như vậy, tao đã bị đập vào mắt cá chân rồi." Graf nói rồi quay lại nhìn vào cánh tay của mình.

"Cái quái gì vậy? Mày đang chảy máu. Ai'In, mày chơi thô bạo quá. Chúng ta chỉ đang tập luyện mà thôi." Biu nói.

"Mày không cần phải nói bất cứ điều gì khác, đó không phải là cố ý." Graf nói với Biu, cậu không muốn đồng đội của mình đánh nhau.

"Chà, nếu mày nói rằng mày ổn ... Không sao cả." In bình tĩnh nói rồi bước đi.

"Ra ngoài và đi rửa vết thương để tiếp tục vào sân đi Graf. Hãy đến gặp giáo viên Kusuma dưới tòa nhà đa năng. Khi em sẵn sàng, hãy trở lại tập luyện." huấn luyện viên nói. Graf gật đầu.

"Được ạ." Graf trả lời sau khi đứng dậy.

" Mày có muốn tao đi cùng mày không?" Biu hỏi.

"Tao ổn, hãy tiếp tục tập luyện. Đó không phải là vấn đề lớn." Graf nói rồi bước ra khỏi sân để mọi người trở lại tập luyện.

"Điều gì đã xảy ra với cánh tay của mày vậy, Graf?" giọng nói của một cầu thủ bóng rổ chào đón cậu. Những người bạn đồng hành của Joe lặp lại khi họ đi về phía Graf.

"Tao chơi nửa sàn của sân bóng, tao muốn biết nó rộng bao nhiêu." Graf trả lời đùa.

"Mày chảy máu rồi, đi chữa vết thương đi." một người chơi khác nói rồi đi về hướng ngược lại.

"Joe, bitch." khi cậu đi về phía đồng đội của Joe, họ hét lên với bóng dáng cao lớn.

"Tại sao mày lại gọi tao như vậy khi tao đang luyện tập hả? Mày có biết tao đã lén gọi cho bạn trai của tao không?" Joe nói với đồng đội của mình, nhưng anh không nghiêm túc, hoh chỉ làm phiền anh vì họ và anh thân thiết với nhau.

“Tao chỉ muốn nói với mày rằng tao vừa nhìn thấy Graf và cậu ấy bị một vết cắt trên cánh tay." bạn của Joe nói. Khiến Joe dừng tay, người đang định gọi cho Graf.

"Mày nói gì! Chuyện gì đã xảy ra với Graf?" Joe ngay lập tức hỏi người bạn của mình.

" Tao không biết, cậu ấy nói rằng cậu ấy đang đo chiều rộng của cánh đồng hahaha, tay cậu ấy dính máu.” bạn của Joe nói đùa về Graf. Nhưng Joe không thích nghe nó. Bóng người cao lớn chạy về phía giáo viên phụ trách.

"Ba, con cần đi vệ sinh." Joe nói.

"Vâng, nhanh lên và đi." Thầy Ong trả lời. Joe ngay lập tức chạy đến tòa nhà đa năng. Biết rằng trạm sơ cứu ở đó. Khi đến đó, anh thấy Graf dùng nước để rửa sạch bụi bẩn trên cánh tay.

"Graf, chuyện gì xảy ra vậy?" Joe chạy điên cuồng khiến Graf ngạc nhiên.

''Chết tiệt, tao muốn chạy một chút và tao đã bị sốc." Graf nói lại.

"Vậy đó là gì? Hãy để tao xem giúp mày." Joe ngay lập tức kiểm tra Graf.

" Ối... nhẹ thôi, Joe. Tao sắp chết vì mày mất." Graf hét lên.

"Xin lỗi." Joe trả lời.

"Graf, em rửa vết thương xong chưa?? A, Joe, em làm gì ở đây vậy?" người đứng đầu đơn vị sơ cứu hỏi.

'' Ừm... em đến gặp Graf." Joe trả lời, trước khi Graf đến gần giáo viên, Joe đã đi theo bước chân của anh.

"Hừm... Đợi đã, chúng ta rửa vết thương bằng cồn đi. Thầy sẽ bôi ít thuốc lên đó và băng bó vết thương. Chỉ là một vết xước, không phải vấn đề lớn hết." Thầy giáo phụ trách dẫn Graf ngồi xuống ghế.

"Thưa thầy, một cầu thủ bóng chuyền bị ngất." Một giáo viên khác chạy vào.

“À, vậy, Graf, đợi một chút.” thầy Kusuma nói.

" Ừm, thầy. Em có thể rửa vết thương cho Graf được không ạ? Em biết cách." Joe nói.

"À làm ơn... Vậy thì, thầy sẽ để em ấy cho em." giáo viên nói, trước khi lấy một túi dụng cụ và chạy đến sân bóng chuyền.

"Mày không có tập, phải không?" Graf hỏi.

"Có, tak có." Joe trả lời, khi anh với tay rửa sạch vết thương cho Graf.

"À, vậy thì đi tập đi. Tao sẽ đợi giáo viên." Graf nói.

"Bình tĩnh, ngồi yên nếu không mày sẽ làm tổn thương chính mình." Joe nói nghiêm khắc.

"Mày đang làm cái quái gì vậy? Huấn luyện viên của mày sẽ khiển trách mày đấy." Graf nói, không muốn Joe lãng phí thời gian luyện tập. Joe cau mày với Graf.

"Mày như vậy sao tao có thể đi tập được? Mày không cảm thấy tao đang lo lắng cho mày sao?" Joe nói. Điều này khiến Graf, người đang định mở miệng tranh luận, sững người khi nhìn thấy vẻ mặt nghiêm túc của Joe.

"Tao biết mày không muốn tao bỏ lỡ buổi tập nhưng tao không thể tập trung vào buổi tập này nếu tao biết mày đang đau dù chỉ một chút." Joe nói.

"Được rồi, mày muốn làm gì thì làm, tao không còn gì để nói nữa. Chỉ cần thế này thôi là đủ để khiến mày trở nên hung dữ rồi." Graf phàn nàn nhưng Joe hơi nhếch mép.

"Mày thật bướng bỉnh." Joe nói trước khi nhúng một miếng bông gòn vào cồn.

"Này này!" Graf vội vàng hét lên.

"Sao vậy?" Joe hỏi lại.

"Dùng nước muối đi, cồn sẽ làm tao đau, không, không, không, mang dung dịch tới." Graf với bàn tay không bị thương của mình lấy một lọ dung dịch nước muối để rửa vết thương và đặt nó bên cạnh Joe.

"Cồn tốt hơn. Nó sẽ giết chết vi trùng.
Mày có một vết thương trộn lẫn bụi và sẽ bị nhiễm trùng không?" Joe nói.

"Ồ, không sao, đó chỉ là một vết thương thôi, thứ này sẽ không giết được tao đâu." Graf cãi lại.

''Chúa ơi, mày cứng đầu quá. Chỉ là còn thôi mà, ổn mà." Joe trả lời.

" Joe, nếu mày không dùng nước muối để rửa vết thương cho tao thì mày không cần phải nói chuyện với tao nữa." Graf đe dọa khiến Joe hơi lạnh cóng.

"Mày chơi như vậy có sao đâu, mày còn trẻ con à. Sợ chút cồn dính vào vết thương của mày chắc." Joe nói đùa trước khi đổi một cục bông gòn mới.

"Tao không sợ, tao chỉ là không thích." Graf tiếp tục tranh cãi vì sợ mất mặt khiến Joe thầm cười thầm. Joe nhẹ nhàng nắm lấy cánh tay Graf. Nhúng một miếng bông gòn vào dung dịch nước muối và nhẹ nhàng lau xung quanh vết trầy xước, điều này khiến Graf không ngờ Joe lại nhạy cảm như vậy. Joe nhìn vết thương trên cánh tay của Graf và lau chùi nó rất cẩn thận. Điều này khiến Graf không thể nhìn vào mặt người trước mặt mình. Joe ân cần và là một người đàn ông đẹp trai. Anh cao như một cầu thủ bóng rổ và rất bắt mắt trong số các học sinh nam và nữ. Graf không thể không nghĩ, tại sao anh lại chú ý đến cậu.

"Mày đang làm gì vậy? Tại sao mày lại tự làm mình bị thương? " Giọng Joe hỏi khiến Graf tỉnh lại.

"Tao đã nhảy lên để né Ai'In... Chúng tao đang thi đấu theo đội. Tao đã chạy để chặn bóng. Vì vậy, tao đã nhảy và né, nhưng tao đã tiếp đất sai vị trí. Tao làm vậy để đo sân..." Graf nói đùa nhưng điều đó khiến Joe hơi đơ người khi nghe đến tên In.

"Tên ngốc đá phải mày sao?" Joe hỏi, mắt vẫn dán vào cánh tay bị thương của Graf.

"Ừm..." Graf trả lời không do dự. Joe cau mày. Trước khi ngồi xuống và tiếp tục điều trị vết thương cho Graf trong im lặng.

“Xong rồi.” Joe nói, sau khi băng bó xong Graf.

"Nó cũng ổn đấy... " Graf nói khi thấy những gì Joe đã làm.

"Ngay cả khi nó chỉ là một vết bầm tím, khi mày tắm nó cũng sẽ rất đau. Mày nên uống một ít thuốc kháng sinh trước." Joe nói trước khi bước tới để xem những viên thuốc mà giáo viên đã đưa cho anh.

"Mày biết y thuật sao?" Graf hỏi.

" Chà, anh họ tao là bác sĩ. Tao từng giúp anh ấy giao thuốc cho khách hàng tại phòng khám." Joe trả lời trước khi đưa thuốc và nước cho Graf.

"Cảm ơn." Graf trả lời trước khi uống viên thuốc và uống nước.

"Mày có thể về tập ngay bây giờ. Tao cũng sẽ sớm quay lại tập." Graf nói.

''Chà, chúng ta hãy đi bộ cùng nhau đi." Joe nói trước khi cả hai cùng nhau bước ra ngoài.

"Tao sẽ đi trước."Graf nói với Joe khi cậu phải đi theo một hướng khác.

"Ừm... Dù sao đi nữa, hãy cẩn thận. Tao không muốn thấy mày bị thương như vậy." Joe nói trước khi đưa tay ra và xoa đầu Graf từ bên này sang bên kia.

"Joe chết tiệt, mày đang làm tao khó chịu, chóng mặt quá." Graf phàn nàn. Joe khẽ cười khúc khích trước khi tạm biệt Graf và đi về phía phòng tập thể dục. Graf nhìn vào lưng Joe với ánh mắt bối rối trước khi quay người và bước về phía sân bóng. Một bàn tay mảnh khảnh đưa lên vuốt ve đầu cậu. Vẫn còn một chút nhiệt.

"Sao vậy? Chỉ chảy chút máu thôi. Sao tim đập nhanh thế?" Graf tự nói với bản thân khi cảm thấy tim mình đập nhanh, Graf cố gắng không chú ý trước khi quay lại tập luyện với bạn bè.
.

.
.

"Được rồi, thế là đủ cho ngày hôm nay rồi." tiếng huýt sáo vang lên. Trước khi giáo viên Ong bảo các cầu thủ bóng rổ ngừng tập luyện trong ngày hôm naym

“Joe, mày đi đầu mà vội thế?” Bạn của Joe hỏi khi thấy Joe chạy lấy cặp để rời khỏi phòng tập.

“Tao sẽ đi gặp Graf." Joe nói trước khi chạy đi, khi anh đến sân bóng, các cầu thủ vẫn đang tập luyện trên sân. Joe đến ngồi trên ghế. Anh thấy Graf đuổi theo quả bóng. Băng trắng mà Joe làm giờ đã chuyển sang màu nâu.

' Mày đi đâu vậy, anh bạn?' Joe nghĩ. Sau đó, anh nhìn qua Graf, người đang đi đi lại lại trên sân không dừng lại trước khi đôi mắt của Joe dừng lại ở một người khác đang đứng nhìn Joe. Ngay cả sau khi đuổi theo quả bóng, phía bên kia sẽ luôn quay mặt về phía Joe. Joe thở phào nhẹ nhõm trước khi giả vờ không quan tâm và chỉ nhìn Graf. Một lúc sau, giáo viên thổi còi cho mọi người ngừng tập. Giáo viên tụ tập nói chuyện một lúc rồi mới cho mọi người nghỉ ngơi. Biu huých Graf để cho cậu biết Joe đang đợi. Vì vậy, Graf đã đi đến chỗ Joe.

"Sao một cầu thủ bóng rổ lại đến đây sớm thế?" Bíu hỏi.

"Hôm nay, bọn tao chỉ khởi động một chút. Bọn tao không phải là những người quá vất vả để bắt đầu đâu." Joe trêu chọc trước khi đưa cho Graf một chiếc khăn lạnh mà anh chấp nhận để lau mặt.

"Sao mày không đi tắm trước đi? Mày đã luyện tập nhiều rồi mà." Graf nói, giờ cậu có thể nói chuyện bình thường với Joe mà không thấy bực bội.

" Chà, tao đang đợi mày. Tao sẽ đi tắm sau khi rửa vết thương cho mày, Graf. Hãy nhìn băng của mày đi, chúng đều bẩn rồi." Joe nói, nhìn vào cánh tay của cậu.

"Ồ, đúng rồi, tao quên mất mình có một vết thương." Graf nói, khi Joe lắc đầu từ bên này sang bên kia, cười toe toét.

"Hôm nay Ai'In bị sao vậy? Chạy thế này mà còn tranh giành với mày như một đứa trẻ con, lại còn bạo lực như vậy. Nếu là thi đấu thật, tao nghĩ chúng ta đã đánh nhau rồi." Biu nói.

"Thôi nào, chỉ là luyện tập thôi mà." Graf bất cẩn nói. Nhưng Joe đã ngồi xuống và nghĩ ra một điều gì đó.

“Chúng ta nên đi tắm cho sạch sẽ trước thì hơn." Biu nói trước khi Joe và Graf đứng dậy đi theo. Về đến phòng, Joe và Graf chuẩn bị đồ để đi tắm. Nhưng vì có nhiều người tắm trong phòng tắm nên họ phải xếp hàng.

“Đi tắm trước đi." Joe nói với Graf. Sau khi phòng tắm Joe đã chống.

"Và mày... Chà, mày là người đang đợi trong hàng đó và mày đã đến đó trước mà." Graf nói.

"Vậy chúng ta tắm chung được không?" Joe mỉm cười hỏi.

"Chết tiệt." Graf nói nhưng Joe chỉ cười.

"Đi tắm trước đi, chậm thôi và vi khuẩn sẽ xâm nhập vào vết thương của mày đấy." Joe nói, và Graf đồng ý tắm trước. Trong khi đợi Graf, Joe quay sang thấy In vừa tắm xong.

"Ai'In, tao muốn nói chuyện với mày." Joe bước về phía In. In hơi bối rối trước khi nhìn Joe.

"Sao vậy?" In quay lại hỏi. In thấy rằng không ai quan tâm nhiều những gì đã xảy ra ở đó.

"Mày đang cố làm gì vậy?" Joe lo lắng hỏi.

"Tao làm sao chứ?" In hỏi ngắn gọn.

"Hôm nay, mày đã gây thương tích cho Graf. Hơn nữa tao cũng biết, trong buổi diễn tập, mày đã rất nhiều lần cản phá Graf. Mày định làm gì?" Joe hỏi trong khi nhìn In với đôi mắt buồn.

"Mày có thực sự yêu Graf không? Mày rất lo lắng cho cậu ấy." In nói.

"Mày có thích cậu ấy nhiều đến mức mày nghĩ rằng tao sẽ làm điều gì đó tồi tệ với cậu ấy không? Tao chỉ tập luyện như bình thường mà thôi." In nói, Joe giơ tay lên trong sự thất vọng.

"Nếu mày không nghĩ về việc làm bất cứ điều gì, thì tốt thôi. Tao chỉ đến để hỏi. Nhưng tao đã nói với mày trước rồi... Tuyệt đối đừng làm gì cả. Nếu không, tao và mày chắc chắn sẽ không gặp lại nhau." Joe kết luận trước khi quay trở lại để chờ lần tắm tiếp theo. In nhìn Joe với ánh mắt đau khổ và uất hận.

"Chúng ta hãy quay trở lại phòng đi." Graf nói với Joe khi rời khỏi phòng tắm.

"Hừm... tao sẽ theo mày sau." Joe trả lời, vì vậy Graf trở về phòng để thu dọn đồ đạc.

"Chào." Graf gật đầu với In khi cậu bước vào phòng và thấy In đang đứng trên giường.

" Graf, tao muốn nói chuyện chút." In nói.

"Mày muốn gì?" Graf hỏi.

"Tao đổi giường với mày được không? Buổi tối tao thường đi vệ sinh, tao không muốn lên xuống làm phiền mày." In nói. Graf hơi cau mày.

" Được rồi, tao sẽ thu dọn đồ đạc của mình trước." Graf trả lời trước khi thu dọn đồ đạc và đổi giường với In. Để In ngủ ở giường dưới. Graf đi ngủ trên. Graf ngồi và sắp xếp đồ đạc của mình một lúc thì Joe bước vào.

" Graf, mày đang làm gì trên đó vậy?" Joe hỏi.

" Ồ, tao vừa đổi chỗ cho Ai'In”? Graf trả lời, ngay lập tức nhìn vào khuôn mặt của In, người đang sắp xếp các món đồ một cách bình tĩnh.

"Vậy..." Joe nói, nhưng cậu im lặng.

''Chà, kể từ khi mày ở bên nhau cậu ấy, mày đã chăm sóc cậu ấy rất tốt, Joe." bạn của Joe nói đùa.

"Ở đây ồn quá." Joe nói đùa trước khi liếc nhìn Graf khi cậu trèo xuống khỏi giường tầng trên.

"Xong rồi." Graf trả lời trước khi quay sang nhìn In.

"Mày sẽ đi với tao chứ? Tao sẽ thay băng gạc và sau đó chúng ta sẽ đi ăn gì đó." Graf đề nghị. Joe nhìn trong bất động. Không muốn người khác đồng ý với anh và Graf.

“ Ừm, đi thôi nào.” In trả lời khiến Joe nghiến răng.

"Nào Joe, sao mày còn đứng yên thế? Mau lo cho tao đi, tao đói rồi." Graf nói, thế là Joe quay lại và gật đầu với Graf. Trước khi bước đến ôm cổ cậu, Graf ban đầu đẩy tay Joe ra nhưng cậu nhận ra mình đã đồng ý với Joe về việc đóng vai bạn trai của anh nên cậu đã để Joe ôm cổ như vậy. Graf cảm thấy nóng lạ thường. Nhưng cậu không nói gì cả.

Sau đó họ đến phòng sơ cứu, khi họ đến thì giáo viên đã lo việc chữa trị, còn Joe và In chỉ việc ngồi chờ.

"Mày có thể đi ăn trước, Ai'In." Joe khẽ nói với In.

"Được rồi, tao có thể đợi." In trả lời khiến Joe cảm thấy bực mình, tuy nhiên, không quá khó chịu.

------------------

Bình chọn, bình luận để ủng hộ và tạo động lực cho Rin nha. Mọi người có thể liên hệ Rin qua IG: aada_ritthiya hoặc fb: Momo Haiki nè (⁠◕⁠ᴗ⁠◕⁠✿⁠)


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net