Q2C43-Q3C9

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

      Quyển 2: THÀNH LOUIS

      Chương 43

      Ma pháp ấn ký

      Nguồn: Vip Văn Đàn

      Nội dung thu gọn

                  Con dao phản xạ ánh sáng khiến hai mắt Nepal nhíu lại,

                  vẻ mặt hắn ngưng trọng hỏi:

                  - Đệ muốn làm gì?

                  - Giết bọn chúng

                  Tiếu Ân lạnh lùng nói:

                  - Để tế vong linh của Benson

                  - Tế vong linh?

                  Nepal không hiểu hỏi:

                  - Benson không chết, đệ định nguyền rủa đệ ấy sao?

                  Động tác của Tiếu Ân nhất thời cứng lại, con dao cầm

                  trên tay rơi xuống, mạnh mẽ lao về phía Nepal, ôm lấy

                  Nepal

                  Nepal bị hù dọa, trên mặt hắn mơ hồ xuất hiện màu đen,

                  ánh mắt hắn bất thiện nhìn chằm chằm Tiếu Ân, hỏi:

                  - Đệ làm gì thế?

                  Tiếu Ân run run, ôm lấy Nepal, dồn dập hỏi:

                  - Nepal, huynh vừa nói gì? Benson không có chết?

                  - Đúng thế

                  - Hắn chưa chết?

                  - Đúng

                  Tiếu Ân nhìn chằm chằm vào mặt Nepal, dường như muốn

                  tìm ra manh mối trên mặt của hắn. Sau một lát, cuối

                  cùng Tiếu Ân buông tay, khí lực trong người dường như

                  mất sạch, ngồi bệt xuống dưới đất

                  Vẻ tươi cười trên khuôn mặt hắn còn khó coi hơn khóc,

                  thì thào nói:

                  - Hắn còn sống, hắn còn sống…

                  Trong lòng Nepal vốn đang tức giận Tiếu Ân lập tức tan

                  thành mây khói, giờ phút này Tiếu Ân mới giống một

                  thiếu niên mười năm tuổi

                  Tiếu Ân đột ngột đứng dậy hỏi:

                  - Benson ở đâu?

                  - Ở chỗ cũ

                  - Hắn ở một mình?

                  Sắc mặt Tiếu Ân khẽ biến nói

                  - Đúng, nhưng đệ yên tâm, ta có bày cấm chế, tuyệt đối

                  không có nguy hiểm gì.

                  Tiếu Ân chậm rãi gật đầu, hắn tin thực lực của Nepal,

                  nếu hắn đã nói thế thì khẳng định không có nguy hiểm

                  gì. Nhưng hắn lập tức ngẩng đầu, tức giận kêu lên:

                  - Nếu Benson không chết, sao huynh lại lừa đệ?

                  -Huynh lừa đệ?

                  - Đúng vậy, đệ hỏi huynh tình huống của Benson, huynh

                  lắc đầu mà?

                  Nepal dở khóc dở cười nói:

                  - Đệ rõ là đần, rõ ràng bản thân đệ lỗ mãng, ngay

                  cả lời của ta cũng không nghe rõ đã bỏ đi, hiện tại

                  còn muốn trách ta

                  Tiếu Ân cẩn thận suy nghĩ, dường như mình đã quá kích

                  động.Trong lòng thầm than một tiếng, không thể tưởng

                  tượng mình là một kẻ xuyên việt lại phạm phải sai

                  lầm như vậy, thực không thể tha thứ. Nhưng lúc ấy trong

                  lòng hắn tràn đầy căm phẫn, đau xót, nổi giận, có lẽ

                  đây là bản tính của hắn, khắc sâu vào trong xương, khó

                  có thể thay đổi

                  Cuối cùng ánh mắt hắn nhìn lên hai tên nằm hôn mê trên

                  mặt đất, Tiếu Ân hỏi:

                  - Nepal, hai kẻ này tính sao?

                  Nepal cười khổ một tiếng hỏi:

                  - Bọn chúng có nhìn thấy mặt đệ không?

                  - Không

                  Tiếu Ân do dự một chút nói:

                  - Nhưng bọn họ đã thấy qua điểm đặc biệt trong ma pháp

                  của đệ

                  - Cái gì?

                  Tiếu Ân đem chuyện nguyên tố triệu hoán hệ có thể

                  được chứa đựng trong ma hạch cho Nepal biết, hơn nữa

                  còn nói ra việc hắn sử dụng ma pháp biến dị Chiểu

                  Trạch Thuật

                  Sắc mặt Nepal biến ảo khó lường, sau một lát mới

nói:

                  - Tiếu Ân, không thể lưu bọn chúng lại. Truyện "Dị Giới

                  Chi Quang Não Uy " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc

                  (LuongSonBac.com)

                  Tiếu Ân chậm rãi ngẩng đầu nhìn Nepal, ánh mắt lộ vẻ

                  do dự. Sau khi biết Benson còn sống, oán hận của hắn

                  với những tên này giảm đi nhiều. Nếu như không phải vì

                  báo thù cho Benson, nói thật hắn cũng không muốn động

                  thủ

                  Sắc mặt Nepal nghiêm trọng nói:

                  - Nếu đệ sử dụng ma pháp bình thường thì không có

                  vấn đề gì, nhưng nguyên tố triệu hoán hệ rất đặc

                  biệt. Trừ khi sau này đệ không sử dụng loại ma pháp

                  này nữa, nếu không khẳng định sẽ có một ngày bại lộ

                  chuyện hôm nay

                  Tiếu Ân khẽ gật đầu, hắn cắn chặt răng, trong mắt bắn

                  ra tia sát khí lạnh lẽo. Dưới trận phục kích, hắn đã

                  giết chết mười hai người của đối phương, có thể nói

                  đã kết oán thù không chết không ngừng. Mà thực lực

                  của đối phương hết sức cường đại, chỉ cần có một

                  chút tin tức, phỏng chừng chúng sẽ không bỏ qua cho

                  hắn

                  Nepal thở dài một tiếng, tới bên người Dicara, trên tay

                  cũng xuất hiện một con dao, sau đó đâm thẳng vào cổ

                  họng của hắn

                  Trong trạng thái hôn mê, Dicara không phát ra một âm thanh

                  gì, chết một cách lặng lẽ.

                  Trong lòng Tiếu Ân cả kinh, kéo Nepal lại trầm giọng

                  nói:

                  - Nepal, cảm ơn huynh, nhưng chuyện này do đệ làm, để

                  đệ tử giải quyết.

                  Nepal vỗ vỗ tay hắn, nói:

                  - Đệ cứ để ta….

                  Hắn đột nhiên ngừng lại, bởi hắn nghĩ đến việc Tiếu

                  Ân đã giết chết phần lớn nhân mã của đối phương, thì

                  sao có thể xem là thiếu niên bình thường được

                  Nắm thật chắt tay Nepal, mặt Tiếu Ân biến đổi một

                  chút, nói:

                  - Để đệ!

                  Nepal than nhẹ một tiếng, quay đầu đi chỗ khác

                  Nhặt con dao trên mặt đất, nhìn Ao Bate, trong mặt Tiếu

                  Ân hiện lên một tia sáng kì lạ, cuối cùng một đao đâm

                  xuống

                  Khi con dao cắm vào trong lồng ngực Ao Bate thì trong

                  khoảng khắc đó, dị biến nổi lên, một luồng năng lượng

                  dao động quỷ dị truyền lên con dao

                  Tiếu Ân lanh tay lẹ mắt, phát hiện điều không ổn, hắn

                  quyết định rất nhanh, vứt con dao đi, nhưng luồng năng

                  lượng dao động dường như nhận biết được Tiếu Ân, chợt

                  lao nhanh, bắn trúng cánh tay Tiếu Ân Truyện "Dị Giới Chi

                  Quang Não Uy " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc

                  (LuongSonBac.com) Truyện "Dị Giới Chi Quang Não Uy " được copy

                  từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)

                  Một tiếng động nhỏ vang lên, hễ y phục bị đạo năng

                  lượng đó chạm phải đều bị vỡ tan ra, sau đó đạo năng

                  lượng đó dung nhập vào cánh tay Tiếu Ân tạo nên một

                  ấn ký quỷ dị

                  Nepal ở bên cạnh nhìn đạo năng lượng đó xuất hiện,

                  ánh mắt hắn nhìn màn quỷ dị vừa rồi, nhất thời sắc

                  mặt hắn trở nên trắng bệch không có một tia máu nào

                  - Nepal, đó là thứ gì?

                  Mặc dù trong lòng rất kinh hoảng nhưng Tiếu Ân vẫn

                  tỉnh táo hỏi

                  Dù là kẻ ngốc cũng biết cái ấn ký đó không phải là

                  thứ tốt lành, nhưng nếu bị thứ đó bám vào rồi, dù

                  có sốt ruột cũng vô ích

                  Nepal nhìn Tiếu Ân vẫn trấn tĩnh như trước, trong mắt

                  hắn hiện lên một tia kính nể

                  Hắn cúi xuống lật ống tay áo của Ao Bate lên, nhìn

                  thấy hình xăm kỳ lạ trên tay hắn, một tia hy vọng cuối

                  cùng liền tan biến

                  - Tiếu Ân, chúng ta gây ra họa rồi, tên này là đệ tử

                  trực hệ của gia tộc Leyden.

                  - Sao lại như thế?

                  - Đệ tử thuộc trực hệ của gia tộc Leyden, khi sinh ra

                  sẽ có một hình xăm ma pháp trên cánh tay, hễ ai giết

                  người của bọn chúng, thì hình xăm này chuyển sang

                  người kẻ đó

                  Dừng một chút,hắn thấp giọng nói:

                  - Hơn nữa, người của gia tộc Leyden rất am hiểu thuật

                  truy tìm.



       12.06.2010

            LSB-Sun

            -=[ Lương Sơn Ẩn Sĩ ]=-

            ღ Đại Trưởng Lão QPB ღ Ngày gia nhập: 28.10.2002

            Bài viết: 32661 / Điểm: 10

            Tâm trạng:

      Quyển 2: THÀNH LOUIS

      Chương 44

      Chạy mau

      Nguồn: Vip Văn Đàn

      Nội dung thu gọn

                  Tiếu Ân trầm mặc, hắn hiểu chuyện này rất nghiêm

                  trọng, nhất thời sắc mặt hắn cũng trắng bệch như

Nepal

                  Nepal hít sâu một hơi nói:

                  - Chúng ta chạy thôi

                  - Chạy

                  - Đúng, chúng ta trở về, nhờ sư phụ nghĩ biện pháp

                  Nepal trầm giọng nói:

                  - Sư phụ nhất định có biện pháp giải quyết

                  Tiếu Ân chần chừ chốc lát, cuối cùng nói:

                  - Được

                  Nói xong, hắn lục lọi trên người Ao Bate và Dicara

                  Nepal ngạc nhiên hỏi:

                  - Đệ làm gì vậy?

                  - Nếu hai tên này đã chết, trên người chúng nếu có đồ

                  tốt, đương nhiên đệ sẽ tiện tay thu hồi lấy.

                  Nepal dở khóc dở cười nói:

                  - Đệ không nên lấy đồ trên người bọn chúng , nếu không

                  cẩn thận lấy phải thứ có tín hiệu để truy tìm thì

                  sao?

                  Tiếu Ân ngẩng đầu nhìn Nepal, không nói gì, nhìn cánh

                  tay mình, trên đó có hình xăm ma pháp quỷ dị Truyện "Dị

                  Giới Chi Quang Não Uy " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc

                  (LuongSonBac.com)

                  Nepal thở dài, không khuyên nữa, nếu trên người Tiếu Ân

                  đã có thứ đó, thì dù hắn có lấy thêm thứ gì cũng

                  không quan trọng

                  Sau một lúc, Tiếu Ân đã vơ vét sạch những đồ tốt trên

                  người hai tên đó. Một tên là thập cấp học đồ, một tên

                  xuất thân trong gia đình thế gia, liếc nhìn vòng đeo tay

                  trên người bọn chúng là Tiếu Ân đã biết, đó là đạo

                  cụ ma pháp không gian.

                  Xong xuôi, Tiếu Ân thi triển hỏa cầu thuật, Nepal quay

                  đầu, giả bộ không thấy gì, rời đi trước. Tiếu Ân liếc

                  mắt nhìn lại một chút, sau đó xoay người đuổi theo

                  Nepal, hỏa cầu thuật lúc này mới phát huy uy lực, đốt

                  cháy toàn bộ thi thể hai tên đó Truyện "Dị Giới Chi Quang

                  Não Uy " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)

                  Động tác của Nepal cực nhanh, mặc dù so về độ linh

                  hoạt thì không bằng Tiếu Ân nhưng tốc độ thì không

                  chậm tí nào. Tiếu Ân âm thầm quan sát, nhận thấy sau

                  lưng Nepal có một cỗ năng lượng dao động nhẹ nhàng, liền

                  biết rằng Nepal đang thi triển Phong Tường Thuật

                  Quả nhiên Phong Tường Thuật có thể thi triển tinh tế

                  như thế, có thể vận dụng một cách tự nhiên trong rừng

                  rậm, khó trách Maren lại yên tâm giao cho Nepal dẫn đội

                  lần này. Nepal dám nhận trọng trách dẫn dụ đám người

                  Ao Bate, nguyên là do hắn có tuyệt kỹ này

                  Không lâu sau, bọn họ đi tới chỗ Benson. Tiếu Ân bước

                  tới nhìn, mặc dù Benson chưa tỉnh lại nhưng xem sắc

                  mặt của hắn thì đã tốt hơn rất nhiều. Nhìn vết băng

                  bó trước ngực Benson, trong lòng Tiếu Ân cảm thấy kỳ

                  quái, cái nghề ma pháp sư này quả thực là ghê gớm,

                  dù là những bác sĩ ở thế kỷ 21 cũng không thể tạo

                  ra kỳ tích như thế này

                  Song khiến Tiếu Ân giật mình là Nepal lập tức phân phó

                  nói:

                  - Đệ ôm Benson rồi thi triển ma pháp hộ tráo (vòng bảo

                  hộ).

                  - Tại sao?

                  - Bởi vì chúng ta bắt đầu chạy

                  - Chạy?

                  Nepal ngẩng đầu nhìn trời nói:

                  - Không sai, chúng ta phải chạy nhanh…

                  ……………….

                  Khi bọn họ rời khỏi rừng Gobbi, mặt trời đã xuống

                  núi, mà Tiếu Ân giờ đã hiểu ra tại sao Nepal lại dặn

                  dò hắn thi triển ma pháp hộ tráo Truyện "Dị Giới Chi

                  Quang Não Uy " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc

                  (LuongSonBac.com)

                  Bởi vừa rời khỏi rừng Gobbi, Nepal liền toàn lực thi

                  triển phong tường thuật

                  Thân thể của Nepal dường như mất đi sức nặng, chậm rãi

                  bay lên không trung, hơn nữa hai tay hắn còn nắm lấy

                  Tiếu Ân, đưa Tiếu Ân đi theo

                  Sắc mặt Tiếu Ân khẽ biến, giật mình hỏi:

                  - Chúng ta bay trở về?

                  - Đúng,thương thế của Benson rất nặng, chỉ có trở về

                  nhanh gặp sư phụ mới chắc chắn giữ được tính mạng.

                  Đệ nhanh thi triển ma pháp hộ tráo đi.

                  Nepal vội vàng nói, mơ hồ đúng lúc đó, trên người

                  Tiếu Ân phát ra một đạo ánh sáng màu trắng, rõ ràng

                  đã thi triển xong

                  Tiếu Ân hiểu, Nepal muốn trở về nhanh, một phần nguyên

                  nhân là vì Benson, nhưng nguyên nhân chủ yếu là vì hắn.

                  Cho nên hắn không nói câu nào nữa, liên tục thi triển ra

                  hai ma pháp hộ tráo cho bản thân và cho Benson

                  Động tác Nepal trở nên nhanh chóng, thân thể ba người

                  bay lên không trung. Có lẽ do nhân số nhiều, sức nặng

                  lớn, nên bọn họ chỉ bay cách mặt đất khoảng hai mươi

                  thước. Khi Nepal thi triển Phong Tường Thuật bay nhanh về

                  ma pháp tháp, Tiếu Ân mới hiểu rõ Phong Tường Thuật

                  đáng sợ đến như thế nào

                  Mấy chục thước không phải là quá cao, nhưng ở độ cao

                  đó khi phi hành thì không có trở ngại gì, dù là

                  những khu vực lầy lội nhất cũng dễ dàng bay qua

                  Tốc độ của Nepal vô cùng nhanh, bên tai liên tục truyền

                  đến những trận gió mạnh khiến người ta phải run sợ

                  Bay được một đoạn thời gian, ánh sáng trên người Tiếu

                  Ân và Benson bắt đầu tối đi. Tiếu Ân biến sắc, lập

                  tức thi triển ma pháp hộ tráo cho Benson

                  Sau một lúc, ánh sáng trên người Tiếu Ân tắt đi, ma

                  pháp của hắn biến mất

                  Một trận gió mạnh thổi qua thân thể hắn. Mặc dù chỉ

                  ở trên độ cao vài chục thước nhưng dưới loại tốc độ

                  phi hành này, một khi mất đi bảo vệ của ma pháp hộ

                  tráo, ngay lập tức sẽ bị những trận gió lạnh hỏi

                  thăm.

                  Cái cảm giác lạnh lẽo tràn vào cơ thể làm cho con

                  người liên tưởng đến việc bản thân đang ở trong hầm

                  băng chịu khổ

                  Tiếu Ân lập tức hiểu ra vì sao Nepal dặn dò mình cẩn

                  thận thi triển ma pháp hộ tráo cho Benson, bởi vì dười

                  tình huống này, một kẻ đã bị trọng thương như Benson,

                  nếu bị những trận gió lạnh đó tràn vào, khẳng định

                  sẽ không thể nào chịu đựng nổi

                  Ngẩng đầu miễn cưỡng mở mắt, nhưng những trận gió

                  mạnh khiến hắn không thể mở mắt ra được. Hắn chần

                  chừ một chút, không thi triển ma pháp hộ tráo cho bản

                  thân mà cắn chặt răng, chịu đựng những trận

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#ttglc