Do you love me ? : Trêu chọc (9)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

''Riki - san, ngạc nhiên chưa ? ''

Tất nhiên là ngạc nhiên rồi! Riki đang há hốc miệng đây. Anh nhớ tối hôm qua, Shori gọi điện bảo tuần này sẽ có người hướng dẫn khác tới thay cậu ấy, cậu xin nghỉ một buổi để đi đón bé người yêu Hina, nói Riki thông cảm nhé, người này là bạn của em, kĩ thuật rất tốt, tính tình cũng tốt lắm. Anh hỏi : ''ai vậy? '' thì cậu ấy cứ úp úp mở mở, bảo là có lẽ anh cũng quen đấy, làm anh mang nỗi tò mò vào giấc mơ luôn.

Có bói Tarot cũng không ngờ, lại là Santa. Anh và Santa mới quen nhau gần đây thôi, sao Shori lại biết nhỉ? Mà thôi, gặp người quen cũng tốt, trao đổi các thứ cũng tiện hơn.

Riki dùng ngón tay chọc ngực Santa :

'' Không ngờ Santa lại còn một nghề tay trái nha ''

Cậu nhóc ngượng ngùng gãi đầu :

''Nhà em có mở một studio nhảy mà, mẹ em là nghệ sĩ múa, chị gái em hiện tại đang tiếp quản studio của nhà đó!''

Ồ, thì ra là vậy, thế thì em ấy là con nhà nòi rồi, bảo sao style lại đậm chất nghệ sĩ ghê. Riki cảm thán. Cơ thể khai phá tốt như vậy, lúc nhảy múa chắc chắn tính thẩm mĩ cao lắm luôn.

Anh tò mò không kìm được, Santa như một hộp lật đật Nga ấy, bóc được một lớp lại thấy một lớp khác, càng tìm hiểu càng thú vị, càng yêu quý.

Santa nhìn dáng vẻ hoạt bát của Riki, ánh mắt linh động như nắng chiếu mặt sóng nước, lấp lánh chói lòa. Cậu thích chết con người này mất, làm gì cũng đáng yêu xỉu. Móng mèo chọc chọc ngực làm cậu thấy ngưa ngứa, thuận tay nắm lấy ngón tay hư hỏng. Ờ, tự dưng tóm tay người ta, xấu hổ thì cũng có , nhưng lại âm thầm vui sướng nhiều hơn. Riki nghĩ rằng cậu trai trêu chọc mình, ngón tay co lại hình miêu trảo, nhe nanh giương vuốt doạ:
"Cào chết em bây giờ "

Santa cười tít cả mắt, nhướn mày đùa :

'' Cho anh cào, lát vào học em xử chết anh ''

'' Em dám hả ''

Cậu khoanh tay :

''Sao mà không dám ?! ''

Riki chớp chớp mi ngước lên, nghiêng đầu :

''Thật sự muốn bắt nạt anh à ?~ ''

Dễ thương phạm quy. Uno Santa K.O

Cậu miệng đắng lưỡi khô, rất muốn hỏi: dùng miệng bắt nạt môi anh có được không?

Tay Riki đặt lên vai Santa, dùng lực bóp chặt bả vai, nhấn mạnh xương đòn của cậu, khiêu khích :

''Có thắng được không đó !~ ''

Sự chú ý của Santa hiện tại tập trung hoàn toàn vào khuôn miệng xinh xinh và đôi môi hồng nhuận của Riki, mềm mềm, ướt át, căng mọng. Đầu óc trong tối của cậu nghe được lời nghịch ngợm của anh lại thiếu một chữ : '' Em có được không đó ~ '' Đàn ông ai có thể nói không được!

Santa vô thức liếm môi, bờ vai truyền tới cơn đau nhói, cậu mới giật mình với chai nước nhuận cổ họng khô khốc.

''Nếu là Riki thì em tất nhiên không nỡ thắng rồi ! '' Cậu cười '' Anh chơi vui là được ''

Haha, Riki gạt mũi, chẳng hiểu sao thấy hơi ngượng ngùng, là anh lớn lại để một người bé hơn chọc cho xấu hổ!

''Vào học thôi , Santa đừng bày trò lười biếng câu giờ, học phí anh đã gửi cho Shori rồi đó! ''

Riki duỗi thân khởi động, mây trôi nước chảy, tự nhiên quyến rũ.

***

Tối hôm trước, Santa mới có thời gian rảnh nghiên cứu chiếc mạng xã hội của Rikimaru. Nửa đêm trời như phủ mực, cậu trợn tròn mắt dụi đi dụi lại mấy lần khi thấy con người da ngăm khỏe mạnh trong màn hình điện thoại, suýt thì hét lên trong phòng kí túc xá. Phải mất tới nửa tiếng cậu mới xác định được mình không có xin nhầm acc, nhưng vẫn không tìm thấy điểm liên hệ nào giữa nhân cách trên mạng và tính cách ngoài đời của Rikimaru. Một bên sexy, ngầu bá cháy, ánh mắt như rượu Vodka tinh khiết. Một bên mềm mại, đáng yêu, mắt ngây thơ trong suốt như nước suối róc rách chảy.

A~ Riki anh giết chết em rồi! Không thể không nói yêu một người như vậy rất kích thích, một bé mèo con dễ thương vừa thích kẹo đường vừa thích rượu. Santa đắm say trong chất cồn ngọt ngào, chẳng thoát ra nổi, cũng chẳng có ý nghĩ muốn thoát ra!

Santa ụp tay lên mặt, nóng quá, ngày mai phải đối mặt với con người kia làm sao đây ...

*** ( quay lại thực tại )

Cậu chăm chú nhìn Riki, khi làm việc luôn phải nghiêm túc. Body anh rất chuẩn, khởi động bài bản, chiều cao 1m7 thực ra khá thích hợp đối với người học nhảy, khác với Santa cao trên 1m8, lực cản rất nặng. Không biết sức bền của anh ra sao ?

'' Santa không làm nóng hả ? '' Riki liếc cậu chàng còn ngẩn ngơ.

'' Em khởi động trước khi anh tới rồi ! '' Cậu cười '' Để em giúp anh giãn cơ đi ''

Anh không trả lời, cậu tới giúp anh ép chân, hai bàn tay mạnh mẽ to lớn phủ kín hai bên xương cánh bướm. Thật ra thì ngực cậu có áp sát vào lưng anh cũng được, nhưng vì trong lòng có hỏa nên Santa tự nghĩ như thế thật giống lợi dụng người ta vì mục đích không trong sáng.

Khung xương của Riki nhỏ hơn Santa, dáng người cũng nhỏ hơn, ý thức phòng vệ làm lúc Santa tới gần gáy khiến tim anh đập mạnh, nhưng khi ngửi thấy mùi hương quen thuộc của em ấy lại giúp anh thả lỏng. Riki ít khi tiếp xúc với ai, tất nhiên ngoại trừ lúc tập nhảy. Tuy nhiên với Santa thì bình thường hay luyện tập cũng vậy thì phải ?!

''Santa thích nhạc gì ? Anh bật nhạc em nhảy, anh muốn xem ''

''House nha. Em thích House lắm ! ''

''OK''

Nhạc vang lên, cậu bước một bước dài, bắt đầu chuyển động. Mắt Riki sáng rực, đúng như anh nghĩ, Santa nhảy thật sự rất có phong vị nghệ thuật. Từng động tác tay, chân phối hợp hay chơi đùa với nhạc. Em ấy như một nhà ảo thuật thần bí, từ tay áo, ngực áo, hay mũ đều có thể biến ra những quân bài, chim bồ câu hay hoa, đại loại thế, khiến người xem thích thú và bất ngờ, không ngừng reo hò và vỗ tay không ngớt.  Càng thưởng thức, càng lôi cuốn. Anh thấy toàn thân dần nóng lên, dùng cách của mình để thể hiện âm nhạc, giao lưu với nhà ảo thuật ấy. Riki dâng trước mặt vị nghệ thuật gia một bó hoa, nhưng khi cậu vươn tay ra nhận thì những cánh hoa tách thành ngàn cánh nhỏ lan tỏa thành một vòng quanh hai người. Ánh mắt anh nhìn người trước mặt vừa như khiêu khích vừa như đùa nghịch. Riki như hoa của anh ấy, đẹp thì đẹp, muốn được nhận thì chẳng dễ dàng. Người khiêu vũ dưới hàng ngàn đóa hoa đỏ sẫm, chuyển động quá đỗi sexy, gợi cảm đến từng đầu ngón tay, làm người không biết phải ngắm nhìn chỗ nào. Là vai này ? Là hông này ? Là eo này ? Hay cả cổ chân linh hoạt kia ? Đứng xa một chút có thể thu toàn bộ dáng hình của anh vào mắt, nhưng cậu muốn focus gương mặt kia, càng gần càng tốt. Riki thật sự rất biết sử dụng điểm chết người của mình. Ánh mắt thôi miên của người kia như liều thuốc phiện, như Gin hạng nặng. Anh có muốn thêm một chút Vermouth không ? Bartender nâng cằm của thiếu niên với đôi mắt ngây thơ không hợp với nơi trăng hoa hỗn loạn, nhưng lại toát ra sự quyến rũ tận xương, em không muốn một ly Martini theo đúng gu mình ư?

Santa đột ngột kéo eo Riki lại gần mình. Trái tim nảy lên là của cả hai người. Anh kéo cổ áo của em ấy, con ngươi chẳng khác gì sói đói chỉ chứa ảnh ngược một con mồi duy nhất là anh, nhưng Riki nào có sợ. Anh còn thấy kích thích, máu nóng toàn thân chảy về tim , không khí qua phổi gấp gáp hơn tất cả. Mồ hôi làm tóc mai dính bết, dù là thân hình hay gương mặt này, hay khí chất hoang dã gợi cảm này, đều khiến người ta khao khát đoạt lấy, chiếm lấy, khao khát yêu thương cũng khao khát hủy diệt.

Bàn tay với khớp xương rõ ràng siết chặt vòng eo nhỏ nhắn mà vững vàng kia, Santa dám dùng thêm một chút lực, ngón tay của anh khi kéo cổ áo của cậu trai đây mềm như lụa mà phủ sau gáy Santa, kéo mạnh xuống, hơi ấm từ lòng bàn tay. Nóng rẫy!

Khó phân trong hai bọn họ, ai là kẻ săn mồi, ai là con mồi. Uno Santa là con mồi của Chikada Rikimaru, mà đồng thời chính anh cũng biến mình thành con mồi trong mắt hắn. Một chiếc thú nhỏ nghịch ngợm quá sức ngon lành!

Santa khám phá ra một mặt điên cuồng ở sâu tầng tầng lớp lớp vỏ bọc mềm mại của Riki, đáng sợ là cậu cũng thấy một phương diện cuồng dại đã bị chôn giấu bao nhiêu năm của mình. Thì ra cậu cũng chẳng bao dung tử tế bao nhiêu, khi mà ích kỉ chỉ muốn dáng vẻ xinh đẹp quyến rũ điên đảo này của anh thuộc về duy nhất bản thân mình mới được thưởng thức.

Uno Santa là một kẻ điển trai, thanh lịch, cho người ta cảm giác hoài cổ về những chuyện xưa, cuốn hút bởi chiều sâu ma quái. Riki nghĩ. Nhưng cũng là một chàng trai rạng rỡ ánh dương, ấm áp và tinh tế. Anh biết mình có thiện cảm rất lớn với người này, không ngừng muốn dò xét và tìm hiểu, tiếp xúc. Dáng vẻ phóng khoáng trong từng bước nhảy, đắm chìm vào vô tận âm thanh, rồi nắm quyền điều khiển âm nhạc, cũng điều khiển cả linh hồn và cảm xúc người ngắm nhìn, khiến anh vô thức tiến gần.

Cũng đùa giỡn, cũng thể hiện, cũng tự do.

Mặc kệ tất cả, chỉ cần cùng say sưa vào giây phút này...

Cho tới mãi về sau, cũng là một trong những hồi kí đẹp đẽ khó quên nhất. Khi hai trái tim chung một nhịp đập, bước chân hạ cùng tần số âm thanh, và bàn tay phủ trên cơ thể như cùng một độ ấm, nơi đáy mắt chứa dáng hình đối phương và cũng thấy ảnh chính bản thân trong đó.

Khi linh hồn giao hòa, cảm xúc thăng hoa ...

Âm nhạc là món quà tuyệt diệu nhất mà thần tối thượng ban tặng cho chúng ta, chẳng biết Riki đã nghe qua loa ở đâu. Ngoài đời thật hay trong giấc mơ. Nhưng anh chưa bao giờ nghi ngờ về điều đó...

( Lâu lắm mới cập nhật bộ này nè . Sợ longfic như sợ mẹ, hong biết là có hoàn được mấy cái hố hong T.T , mọi người đọc zui zẻ, OTP sắp yêu rồi yêu rồi 🥺🙈🧡💜)
P/s có thể mọi người đã biết hoặc không. Mị đã post chiếc fic hơi dài này sang một bộ riêng, vì sở thích thui hụ hụ 🤤hy vọng mọi người hong thấy phiền.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net