Chương 6: Tham Gia Quần Tiên Yến

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hôm nay là kết thúc ba ngày ăn no ngủ kĩ ở Mao Sơn của Diệp Ẩn và Hoa Thiên Cốt. Sẵn đây nói luôn là Diệp Ẩn nàng cũng hướng Thanh Hư đạo trưởng truyền âm cho chưởng môn phái Lao Sơn. Thông báo về tông tích của Lâm Tùy Ý.

Và cũng là ngày hôm nay Thanh Hư đạo trưởng sẽ dẫn hai người đến Quần Tiên Yến. Diệp Ẩn và Hoa Thiên Cốt dậy đã dậy từ rất sớm, à còn có Đường Bảo cute phô mai que nữa chứ. Sau đó ba người một sâu cưỡi mây bay đến Thiên cung.

Hôm nay Diệp Ẩn như cũ là một bộ bạch y, bên hông hệ một khối tinh xảo ngọc lả lướt, đầy đầu tóc nhẹ vãn thành một cái Lưu Vân búi tóc, mặt trên nghiêng nghiêng cắm một chi tua bạc thoa, cũng không thập phần quý trọng, lại trùng hợp đột hiện nàng khí chất. Mặt trời phát ra nhu hòa vầng sáng, phảng phất đem nàng cả người đều bao phủ ánh trăng quang hoàn bên trong, lộ ra mưa bụi trong mông lung nhu nhược đáng thương, rồi lại ánh mắt lưu chuyển gian biểu lộ một tia quý khí cùng kiêu căng.
Như họa dung nhan lược thi phấn trang, thu mắt nếu thủy, băng cơ ngọc cốt, hôm nay Diệp Ẩn so chi phía trước mỹ, một thân giang hồ nhi nữ mới có tiêu sái chi khí, khiến cho nàng một chúng quan gia thiên kim gian trổ hết tài năng, cho dù là kinh thành đệ nhất mỹ nữ tiếu tình, tựa hồ cũng nàng trước mặt mất sắc thái.
Bên này Hoa Thiên Cốt thật xinh đẹp với một mặt trái xoan nhỏ xinh tinh tế,  bởi vì gần đây được tẩm bổ, đã chậm rãi khôi phục huyết sắc, hơi hơi thượng chọn anh khí đỉnh mày xen vào nam nữ chi gian, rồi lại sẽ không làm người cảm giác đột ngột, phản có một phen ngay thẳng hương vị. Một đôi mắt to tròn long lanh ngập nước. Vô cùng mịn màng da thịt bị táo sắc một phụ trợ, hiện trắng nõn trong suốt, màu hồng nhạt hình thoi tiểu môi hàm như có như không tà khí.
Đỉnh nhô lên cao mặt trời chói chang, tựa hồ vì nàng cả người mạ lên một tầng nhàn nhạt vầng sáng, cả người đều mang theo nhàn nhạt mông lung, lại hiện chấn động.

Nhờ có tiên thiếp và Thanh Hư đạo trưởng mà Diệp Ẩn cùng với Hoa Thiên Cốt cũng được đối xử như khách nhân, không có cảnh tượng bị Lôi Âm tóm cổ, xem ra, việc đi ké này lúc nào cũng có tác dụng tốt hết nha.
An phận ngồi giữa Thanh Hư đạo trưởng và Hoa Thiên Cốt, Diệp Ẩn hai mắt sáng lên nhìn mấy món ăn trên bàn, cầm đũa bắt đầu chiến.
- Trường Lưu thượng tiên tới.
Một bộ bạch y tung bay, trản trản đèn cung đình chiếu rọi dưới, phảng phất đúng như kia lâm thế tiên nhân, cả người hình cùng hư miểu, lại có vài phần không chân thật hương vị.
Gió thổi phất quá, bạch y tung bay dựng lên, đem kia như ẩn như hiện đường cong phác hoạ đến rung động lòng người, một đầu tóc theo gió đêm bay múa, nhè nhẹ từng đợt từng đợt, đều là không dung phàm trần nhạt nhẽo.
Gần chỉ là một cái mặt nghiêng, lại mang theo không dung xem nhẹ chấn động, vô luận là kia tế như miếng băng mỏng gò má, cũng hoặc là dẫn người mơ màng hàm dưới, làm người vô pháp sinh ra chút nào làm bẩn chi tâm. Phảng phất hắn trên người, sở hữu phàm trần tục sự đều sẽ trở nên tục tằng bất kham, dẫn phát một hồi từ trong ra ngoài thị giác cùng cảm quan thói ở sạch.
Người nam nhân này, có được thế gian này hảo tư bản, ngươi lại vĩnh viễn điều tra không đến hắn tồn, thẳng đến lúc này ngươi mới bừng tỉnh kinh giác, trên đời còn có như vậy một loại nam nhân, hắn là không thuộc về thế gian băng bạch, hắn khinh thường tình sóng việc vặt, cũng dung không tiến bất luận cái gì tình cảm, hắn là không thể xâm phạm trích tiên, chỉ có ánh mắt lưu chuyển gian, hấp dẫn nàng toàn bộ tâm hồn.
Bạch y tung bay, dáng người ưu nhã ngồi xuống, một đám quỳ xuống đất thượng nhân lúc này mới yên lặng đứng dậy, ngồi trở lại thuộc về chính mình chỗ ngồi.

Hoa Thiên Cốt nhìn đến ngẩn ngơ, tim đập nhanh hơn bao giờ hết. Diệp Ẩn nghe hô thì cũng ngước đầu lên nhìn, đẹp không bằng sư phụ, nhìn sang Hoa Thiên Cốt thì thấy nàng ta đang si mê nhìn Bạch Tử Hoạ, thôi rồi, trúng tiếng sét ái tình. Diệp Ẩn lắc đầu ngao ngán, cũng chẳng màn để ý, nàng và Đường Bảo tiếp tục ăn mỹ thực uống mỹ tửu, rượu Vong Ưu quả là rượu ngon.
Diệp Ẩn không hề hay biết rằng có một đôi mắt đang không nhìn theo dõi nàng.
Chẳng bao lây thì tiệc đã tàn, mọi người dần ra về, Thanh Hư đạo trưởng dẫn Hoa Thiên Cốt va Diệp Ẩn đến chỗ Bạch Tử Hoạ cung kính nói với hắn:

- Tôn thượng, bần đạo có việc cần ngày giúp, hi vọng người có thể nhận hai thí chủ đây làm đồ đệ.
- Ta không nhận đồ đệ.
Bạch Tử Hoạ lạnh tanh trả lời.
Oa, và sau đây là bản tin thời tiết, nhiệt độ xung quanh chúng ta giảm một cách đáng kinh ngạc và có chiều hướng giảm thêm.
- Tôn thượng, chắc ngài cũng biết chuyện Thất Sát Điện vừa tấn công Mao Sơn, bây giờ cần phải tu sửa với lại chưởng môn đời tiếp theo của Mao Sơn đã xuất hiện, toàn môn còn đang rối rắm, không thể thu nhận hai vị cô nương đây làm đồ đệ.
- Hai ngươi tên là gì?
Bạch Tử Hoạ hướng Hoa Thiên Cốt và Diệp Ẩn hỏi.
- Con..con là Hoa Thiên Cốt.
Hoa Thiên Cốt rụt rè trả lời.
- Diệp Ẩn.
Lạnh lùng mà không kém phần cộc lốc. Bạch Tử Hoạ nhăn mày nhìn Diệp Ẩn, hơi khó hiểu, sau lại nói:
- Bây giờ ta không thể nhận hai ngươi làm đồ đệ, nhưng ta sẽ đưa các ngươi đến Trường Lưu học tập, một năm sau ở đại hội tiên kiếm nếu các ngươi biểu hiện tốt, ta sẽ xem xét.
- Đa tạ tôn thượng.
Hoa Thiên Cốt mừng rỡ reo lên.
Diệp Ẩn trầm mặc không nói gì, sau đó nàng cùng Hoa Thiên Cốt từ biệt Thanh Hư đạo trưởng, leo lên đám mây của Bạch Tử Hoạ, tiến về Trường Lưu Sơn.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net