Chương 7: Thi cuối cấp

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sáng ngày hôm sau, tức ngày thi cuối cấp để lên đại học, Kiệt Hầu không lo về việc gặp cô ấy ở trường mà chỉ sợ trái tim không ngăn cản chạy đến ôm cô ấy khóc lóc, đối diện với cô anh không biết cách mạnh mẽ

Hôm nay Kính Dư muốn cùng Kiệt Hầu đến trường để dễ thực hiện kế hoạch kia cũng là muốn tham quan trường học ở đây thế nào, có bằng nơi các đại ca đang ở không và quan trọng nhất là muốn gặp người ấy của Kiệt Hầu xem người ta có gì đẹp khiến tam ca của anh lưu luyến như vậy

Sớm 6 giờ, Kiệt Hầu đã chỉnh lại đồng phục, hôm qua nghe Kính Dư hàn huyên vài câu rất thuyết phục cộng thêm việc nhìn hình dáng của mình trong gương cũng rất hài lòng nên Kiệt Hầu quyết định thay đổi hình dáng luôn, vuốt tóc ra sau, hai bên hớt lên cao còn xăm lên một đường dài màu trắng số 1607

"Đi thôi, đến trường không được làm loạn" Kiệt Hầu đưa một sợi dây balo lên vai, bước đi ra khỏi phòng trọ

"Yes, sir" Kính Dư khoác bộ thể thao rộng còn có tai nghe để trên cổ làm nổi bật

"Mà lão tam, chúng ta đứng ngay trạm xe buýt làm gì vậy" 

"Đón xe, ở đây phương tiện thuận tiện đến trường là vậy rồi" Kiệt Hầu bước lên xe, Kính Dư cũng bước theo, anh vẫn không hiểu taxi đi riêng mình để làm cái gì mà không lại đi xe buýt đông người

Xe buýt giờ chỉ còn đúng 2 chỗ giờ này, nên 2 người ngồi luôn, vài phút sau lại có một bà cụ và một người phụ nữ trong tay xách nhiều đồ bước lên xe, Kính Dư thấy Kiệt Hầu ngồi được vài giây lại đứng lên, ủa nhanh đến vậy hả, vậy sao không đi bộ luôn cho rồi

"Bà lão, bà ngồi đi, để cháu đứng" Kiệt Hầu với tay đỡ bà cụ ngồi vào trong

"Cảm ơn, quả là người tốt bụng" Bà cụ chậm chạp nhoẻn miệng cười tươi

Kính Dư ngộ ra, nhìn Kiệt Hầu một lúc rồi lại đứng dậy, đứng gần người phụ nữ kia, không nhuần nhuyễn lắm mở miệng nói

"Chị gái, có thể vào đây ngồi, chỗ này còn trống" một tay đỡ người phụ nữ kia ngồi xuống bên ngoài bà lão

"Cảm ơn em" Người phụ nữ nọ cũng nhìn Kính Dư cười mở miệng nói 1 câu cảm ơn

Kính Dư hiểu rồi, thì ra một lời cảm ơn của người khác cũng khiến mình vui vẻ và anh cũng hiểu ra đây chính là cách sống giản dị của Kiệt Hầu, không lòe loẹt không khoa trương, không tiêu tiền của chung là muốn tự lập một cách chính đáng, không ham muốn thứ xa xỉ vì chỉ cần đơn giản nhưng tình nghĩa là Kiệt Hầu tam ca đã cảm thấy hạnh phúc


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

#lcken3