tu su cua shim chang min

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tự sự của Shim Changmin

28 Tháng 5

The fifth contestant: mikchan

Posted on 22-05-2010

♣ “Tự sự của Shim Changmin” ♣

Title : Tự sự của Shim Changmin

Au : mikchan

Rating : NC17

Paring : Jaeho, Minho

Status : complete

Hãy thử tưởng tượng, bạn sống trong một căn nhà vô cùng tiện nghi, sang trọng. Bạn có một công việc đáng mơ ước, với mức lương mà ai cũng phải ước ao. Không nhưng thế bạn còn có lợi thế về ngoại hình cao ráo, đẹp trai, nam tính ngời ngời, cử chỉ tao nhã thanh thoát, tính cách thì hòa nhã, thân thiện. Một con người vô cùng hoàn hảo, không chút tì vết.

Đáng ra bạn phải được hạnh phúc, con người tuyệt vời như bạn phải được trân trọng và nâng niu, song trong nhụng lụa, kể hầu người hạ. Thế mà vì lí gì mà bạn phải ngồi đây, trên tấm thảm ba tư “mới mua bằng tiền của bạn” ……….. lột vỏ hành. Nhưng giọt nước mắt tinh khiết lăn dài trên làn da mịn màng không chút tì vết nào của bạn nhở xuống cái mớ lông thâm đen bên dưới. Kể ra nó cũng tốt, hút nước khá nhanh, nếu không giờ này bạn đã ngập trong biển nước có chứa natri clorid rồi.

Mà nhắc tới…., lúc nãy khi bạn cắt trượt một củ khiến nó bắn tung lên rồi an toàn đậu xuống một vệt sẫm màu ở giữa tấm thảm, thật kinh tởm, sao hai người họ có thể làm vậy với bạn, để mặc bạn ngồi đây trên thứ mà họ đã nằm và làm tình trong khi hai người hú hí trong bếp. Bạn hơi do dự một chút nhưng cuối cùng cũng đành phải thanh toán củ hành xấu số ấy.

Lột vỏ… lột vỏ…. lột vỏ… ôi không! Lưỡi dao trượt xuống tay bạn để lại một vết cắt. Máu! Máu đang chảy, chúa ơi, bạn chết mất. Có ai không, cứu với, bạn chưa muốn chết. Bạn còn chưa ăn bữa tối, bạn hãy còn một thanh socola cướp được của tên Su béo trên cái hộc tủ đầu giường, cả một phần tư gói bim bim trong nhà tắm nữa. Bạn không thể chết được…………………………..

- Hyungggg! Cứu em với!!!

- Rầm! Xoảng! Huỵch! – Một chuỗi âm thanh vang lên rồi một cái mặt tái nhợt đầy lo lắng hiện ra trước mặt bạn.

- Minnie em sao rồi? Có chuyện gì vậy?

- Hyunggg!!! – bạn mếu máo nhào vào lòng hyung, giơ tay – Tayyy…máu… Đau!!!

- Đâu, để hyung xem nào – hyung bạn dịu dàng cầm lấy tay bạn, những ngón tay thon dài, mềm mại ấm áp làm sao! – Không sao, chỉ là vết cắt nhỏ thôi.

- Nhưng em đau – bạn nũng nịu, dựa người vào lòng hyung, dụi đầu vào bờ ngực nâu mịn săn chắc “muốn cắn, thơm quá” Bạn nghĩ thầm, không để ý một luồng sát khí áp sát bên mình.

- Shim Changmin! – một tiếng hống gầm vang, cả ngôi nhà sang trọng rung chuyển. Ôi bộ sưu tập cốc chén pha lê của bạn, giờ không biết mấy cái còn lành lặn. Bạn đau lòng quá, bạn chết mất, bạn cần một vòng tay để an ủi, bạn….

- Bốp – Một vật thể màu trắng, lượn thành một đường parapon đẹp mắt trên không trung nhẹ nhàng đáp xuống mái tóc nâu mềm mại được cắt tỉa một cách nghệ thuật của bạn. Rõ ràng là trời đang sáng sao tự nhiên lại có sao bay nhỉ . 1, 2, 3, 4…. nhiều quá…

- Tránh xa Yunho ra! – giọng “oanh vàng” quen thuộc lại vang lên, kèm theo tiếng thủy tinh nứt lách tách. Bạn nheo mắt nhìn người trước mặt, muốn thi hét với bạn ư, bạn là người có tông giọng cao nhất của DBSK đó. Có cần nhắc lại cho anh ta nhớ không nhỉ.

Ấy đừng lườm bạn như vậy, bạn đâu có làm gi sai đâu, chỉ là một tâm hồn yếu đuối tan nát đang cần sự che chở, giúp đỡ thôi mà. Bạn nhìn hyung đầy ủy khuất, đôi mắt đã ngập nước.

- JaeJoong! Minnie bị chảy máu mà. Xem nè – Hyung cầm tay bạn chìa ra phía trước. Đúng là chỉ có hyung thương bạn nhất.

- Chỉ một vết cắt nho nhỏ không chết được. Mau lột vỏ hành đi, súp sắp chín rồi đấy – tên ác quỷ liếc mắt một cái,phán xanh rờn, rồi quay qua hyung của bạn đổi giọng – Yunnie mau vào bếp giúp Jae đi. Mau lên.

Thấy ớn. Bạn lắc đầu níu lấy cổ hyung nhất quyết không buông.

- Yunnie – vẫn cái giọng nhẹ nhàng đó, nhưng đã nhuốm mùi sát khí.

Không! Không! Hyung đừng đi, sao hyung nỡ bỏ em. Tên đó có gì tốt đẹp đâu, Ngoại trừ thân hình cường tráng đầy mình cơ bắp thì có gì bằng em đâu. Mặt thì như con gái, da trắng môi đỏ, tính cách thì chanh chua, hung dữ; chiều cao cũng có một mẩu….

Ừ thì có tài nấu ăn.

Sao nào? Bạn cũng có tài… ăn nè, nấu bao nhiêu bạn xơi hết bấy nhiêu, tiết kiệm không lãng phí nguyên liệu lại không gây ô nhiễm môi trường nhớ.

Bạn muốn đứng lên đập tan ách thống trị tàn bạo của tên độc tài đó, giải cứu cho hyung của bạn, hai người chung sống bên nhau hạnh phúc đến trọn đời.

Nhưng…… hắn vẫn chưa nấu xong cơm!!! Thôi thì quân tử trả thù mười năm chưa muộn đợi hắn nấu xong bữa cơm, đáng mấy thời gian. Nhở!

Thế là bạn lại nước mắt lưng tròng, ngồi lột vỏ hành trên tấm thảm ba tư xám xịt có một vết ố mà ai – cũng – biết – là – cái – gì. Ông trời ơi, sao người đã sinh ra Shim Changmin lại còn đẻ ra Kim JaeJoong làm gì!!!!!!!!!!!!!!

Ông trời: Tao không đẻ ra nó, lấy ai nấu cơm cho mày ăn.

Shim Changmin: ừ há. Bây giờ thi em đã hiểu.

~oO0Oo~

Vâng sau bao vất vả, mệt nhọc, đánh đổi bằng máu và nước mắt cuối cùng bạn cũng có cơm ăn. Nhưng……

Whyyyyyyyyyyyyyyy?????????

Tên đó đúng là khắc tinh của bạn mà. Thỏa thuận là thỏa thuận, dù tuần này đến lượt hắn, nhưng đâu cần phải lộ liễu thế. Trời đánh tránh bữa ăn, nhưng với phương châm “ăn uống là chuyện nhỏ, làm tình mới là chuyện lớn” tên đó không ngần ngại mà đè hyung của cậu ra bàn ăn mà giở trò. Chỉ thiếu mỗi nước lột quần là sạch sẽ hẳn, làm bạn sặc cơm bốn lần, sặc nước bảy lần. Thế còn ăn uống nỗi gì!

May sao đến phần quan trọng, hyung ngại quá bắt hắn phải vào phòng mới chịu. Thế mà đã được yên thân đâu, mai phải gọi thợ đến lắp cách âm mới được, đến lượt bạn thì lại tháo ra. Lần tới nhất định bạn sẽ phục thù, chỗ nào thì tốt nhỉ, bàn làm việc hay là phòng bếp? Ừm giường của hắn cũng không tệ. Chậc!

Khoan tiếng gì ấy nhỉ?

- Yunnie mình xin lỗi, mai mình sẽ về…ưm.

- Không sao đâu, Jae cứ đi đi chắc nhà có việc nên mới cậu về muộn như vậy.

- Yunnie nhớ khóa phòng cẩn thận nhé. Kẻo có kẻ nào lẻn vào thì nguy hiểm lắm

- Yun biết rồi, Jae cứ đi đi.

Gì mà khóa phòng cẩn thận. Hừ!

An ninh ở đây là an toàn toàn tuyệt đối, nếu không mỗi tháng bạn đóng mấy ngàn won phí bảo vệ làm gì? Ở mà, với nhan sắc Yunho hyung thì cũng nên cẩn thận. Thôi thì để cho chắc ăn, tối nay bạn sẽ ngủ với hyung ấy cho yên tâm.

Nhưng đống chén đĩa này làm sao đây, bạn nhìn chồng bát cao ngất trước mặt, nở một nụ cười.

- Xoảng…..- Bát vỡ thì đâu cần rửa.

Nhẹ nhàng tra khóa vào ổ, vặn một vòng thật nhẹ nhàng. Hửm cái gì? Làm sao bạn lại có chìa khóa ư. Hô hô chuyện nhỏ như con thỏ, nhân lúc hai tên đó làm việc đi đánh thêm một cái thôi. Có chuyện đó mà cũng phải hỏi! Giờ cấm thắc mắc nhớ, bạn phải hành sự thôi, lâu lắm rồi mới được ngủ với hyung một lần phải tận dụng chứ. Đã 7 h tối rồi, không nhanh lên đến sáng tên đó về thì mất cả hứng. Hyung ơi! Hyung à, em đến đây.

Đẩy nhẹ cánh cửa, bạn bước vào trước ánh mắt ngỡ ngàng của hyung.

- Minnie, sao em vào được đây?

- Nhờ có sức mạnh tình yêu em dành cho hyung đấy. – bạn trườn người lên giường áp sát hyung của bạn. Chẹp chẹp “chùi mép”. Ơ hay em có làm gì hyung đâu mà hyung cứ lùi về đằng sau thế. Mau lại đây với em nào.

- Minnie à, hay em về phòng đi, nhỡ Jae quay lại thì sao.

- Vừa nãy, hyung ấy chả bảo chiều mai mới về đấy thôi. Chúng ta có nhiều thời gian mà. – Bạn tiếp tục tiến đến, giật phăng tấm chăn mỏng đắp hờ trên người hyung ra. Phụt!. Bạn vội vàng bịt mũi, cái tật ngủ không mặc đồ của hyung vẫn không sửa được. Thân hình rắn chắc, cặp chân thon dài hơi co lại trông lại càng gợi tình. Bạn tóm lấy mắt cá chân kéo ngược lên để lộ ra lối vào bên dưới, khẽ luồn một ngón tay vào. Hoàn hảo chưa làm, tên đó chắc phải tiếc dữ lắm.

- Minnie… – hyung hơi co người lại, có vẻ giật mình trước hành động của cậu.

- Không sao, đằng nào thì hôm nay tên đấy cũng không về, em sẽ thay hắn chăm sóc hyung thật cẩn thận – bạn nhe rằng cười gian, buông tay ra kéo hyung vào lòng, hôn lên đôi môi dày gợi cảm một nụ hôn nhẹ. Lại một nụ hôn nữa, chỉ là những cái chạm môi ngày càng lâu hơn, cho đến khi hyung dướn người lên mút lấy môi bạn, ép bạn phải dừng lại và đi vào trong. Mỉm cười, bạn nuốt lấy chiếc lưỡi tham lam không ngừng ngọ nguậy phá rối khoang miệng mình, như nhấm nháp một viên kẹo dẻo ngọt lịm, cắn và day nhẹ làm cho hyung của bạn choáng ngợp và rên rỉ thành tiếng.

Tay bạn luồn xuống dưới vuốt ve đùi hyung ,tách đôi chân thon gọn ra tìm kiếm nơi nhạy cảm. Cảm nhận thân hình trong tay mình run lên từng đợt, bạn phà từng hơi nóng hổi bên tai vị hyung lớn của mình.

- Minnie…ah…- một tiếng rên nữa lại được thốt ra khi bạn chạm vào cậu bé đã đứng thẳng lên của huyng.

- Hyung vội vàng quá đấy.

- Minnie… gọi là ho…ưm.

- Như thế là không có lễ phép- bạn thì thầm lưỡi ướt át lướt qua vành tai, trượt xuống gáy.

- Minnie…- hyung ngước đầu lên, khuôn mặt đỏ bừng, hơi thở nặng nhọc gấp gáp – gọi Ho đi … Minnie.

- Hyung thật hư đốn. Nhưng Min thích… Ho như thế – bạn siết mạnh vật thể căng cứng trong tay, hông đẩy lên cọ sát thân dưới vào chiếc mông nhỏ.

- Aaahh….. – Người hyung lớn bật ra tiếng rên xiết, làn da hơi ửng lên mời gọi.

Bạn ấn một ngón tay lên núm vú hồng rực xoa mạnh, miết và không ngừng trêu chọc nó bằng đầu móng tay. Núm vú bên kia được chăm sóc bằng chiếc lưỡi và hai hàm răng của bạn, đã vươn lên cứng cáp và sưng lên đỏ thẫm giống như hai viên đậu. Ưm có vị kem đánh sữa, chắc chắc là tên JaeJoong giờ trò lúc trong bếp. Không sao, giờ nó có vị như một ly kem đậu đỏ vậy. rất tuyệt vời. Bạn hài lòng khi nghe những tiếng rên rỉ thỏa mãn khản đặc của hyung. Cái đó của cậu dựng đứng đâm thẳng vào mông Ho bé bỏng qua lớp vải cứng ngắt của chiếc quần bò.

- Minnie.. mau… minnie….ahh… ho không chịu… được. – cả người huyng run lên bần bật, ngửa ra sau, khi bạn di chuyển đầu ngón tay quanh chiếc khe hở trên đỉnh cậu bé đáng thương, giờ đã căng cứng và gần như không thể chịu đựng nổi.

- Bình tĩnh lại nào Ho, chỉ mới bắt đầu thôi mà – Bạn không ngừng di chuyển chiếc lưỡi xuống phía dưới, lướt qua nhưng cơ bụng săn chắc đến gần lỗ rốn nhỏ, bắt đầu làm ướt nó, chậc chỗ này có vị kem ốc quế. Yunho hyung bắt lấy chiếc áo của bạn và xé tan nó ra, biểu hiện của sự mất kiểm soát. Bạn hừ nhẹ cúi xuống bắt đầu chăm sóc cậu bạn nhỏ phía dưới.

Ưm… nó thật nóng bỏng, bạn có cảm giác đang ngậm một thanh xúc xích mới ra lò vậy. Bạn cuốn lấy nó bằng sự say mê, cạ răng dọc theo đầu khấc cố nén ham muốn cắn một miếng, lần trước bạn đã thử, kết quả hyung đã đá bay bạn ra khỏi phòng một cách không thương tiếc.

- Aaaah…..aahh – Yunho hyung kêu to hơn bao giờ hết, ngã ngửa người ra sau, đôi mắt nâu phủ một lớp sương mỏng mờ đi vì dục vọng. – nhanhhhh….lên Minnie….aahhh.

- Hyung thật biết hành hạ người khác mà – Bạn thì thầm, đột ngột cho hai ngón tay xâm nhập vào vùng cấm địa, cả thân hình của Yunho nảy bật lên. Không thể chịu nổi nữa, bạn phải nhả chiếc xúc xích đang ngày càng bành trướng này ra thôi, nếu không bạn sẽ không làm chủ được mình mà hạ răng mất. Chồm lên tìm kiếm làn môi gợi cảm, những tiếng rên rỉ phản đối của hyung lập tức bị bạn nuốt chửng.

- Ư…..Minnie… không …Minnie – Người hyung lớn liên tục dướn người cố đẩy ngón tay cậu di chuyển nhanh hơn.

- Không gì cơ… – Bạn liếm môi, thật khó chịu đựng trước sự khiêu khích trắng trợn như thế này, nhưng những ngón tay vẫn ngoan cố chuyển động một cách từ tốn và chậm rãi.

- Aaaaaahhhh….. – Hyung giật này mình khi bạn xẹt ngón tay qua một vị trí. Đúng là nó! Một lần nữa ngón tay lại chậm chạm di chuyển đến vị trí đó.

- Khônggg…. Minnie… làm ơn…aah.

Thân hình bên dưới bạn đỏ ửng, trơn nhẫy mồ hôi, thứ căng cứng vẫn chưa được giải phóng, sưng phồng những mạch máu. Yunho ngước đôi mắt ướt đẫm nhìn bạn van xin một cách tội nghiệp. Đành vậy, ai bảo bạn là người mềm lòng làm gì, hơn nữa món ăn vừa chín tới mùi vị là ngon nhất, không nên để bị cháy. Bất chấp tiếng phản đối, bạn rút tay ra, ra lệnh:

- Xoay người úp xuống! Nâng cao hông của hyung lên.

Ngoan ngoãn nghe lời, mặt chôn xuống đệm, hông nâng cao, chiếc eo thon tạo thành một đường cong duyên dáng, hyung của bạn đã sẵn sàng. Bạn nhanh chóng lột bỏ quần ném xuống sàn, nắm lấy hông người nằm dưới khẽ nhấn phần thân dưới vào chiếc lỗ nhỏ đang đợi sẵn.

Nắm chặt lấy hai bên hông, bạn hít một hơi dài rồi đẩy mạnh một nhịp. Hoàn hảo, cả thân dưới của bạn được nuốt gọn, bó chặt. Thành thịt non mềm không ngừng co bóp khiến bạn đê mê, dù đã làm không biết bao nhiêu lần nhưng bạn vẫn không thể làm chủ được cảm giác này.

- Minnie…. Nhanh… di chuyển…– Yunho vặn vẹo người hơi nhích người lên một chút.

- Ho thật…dâm đãng. – Bạn cúi xuống liếm liếm vàng tai người dưới thân, bắt đầu di chuyển, thật chậm chạp và từ tốn. Ưm cảm giác này thật không có gì tả nổi, ngay cả cái cảm giác khi bạn được nếm món ăn do đầu bếp hàng đầu thế giới nấu cũng không thể sánh bằng. Giống như một thanh socola bị ném vào trong lò nướng đang từ từ tan chảy không thể kiềm chế.

- Làm ơn…Minnie…. ưm… nhanh lên – không chịu nổi tốc độ chậm chạm đó, một lần nữa hyung lại cố đẩy mông lên cao, hòng ép bạn di chuyển nhanh hơn.

- Ho lúc nào cũng…vội vàng – nhếch môi lên tạo thành nụ cười nửa miệng mà theo bạn là vô cùng quyến rũ, bạn đẩy mạnh hông xâm nhập nhanh hơn, tay không ngừng xao bóp cái xúc xích căng cứng bên dưới. Tiếng rền rĩ thỏa mãn vang lên ngày càng lớn, cả thân hình bên dưới bạn đổ sụp xuống, hai bàn tay vò tấm khăn trải giường đến độ nhàu nát, cả người run lên bần bật. Hyung sắp đến và bạn không muốn điều đó, nó quá sớm. Lần tay xuống phía dưới nắm chặt cậu nhóc hư hỏng đang chực chờ phun trào, bạn cắn nhẹ lên vành tai hyung:

- Ngoan..đợi min…với.

- Khôngg… làm ơn Minnie.. nó quá …. không… – Quay cuồng, giãy giụa, hyung đang cố thoát khỏi vòng kìm kẹp của bạn. Thật hư đốn, phải trừng phạt cậu bé không ngoan ngoãn này mới được. Bạn hơi điều chỉnh hông đâm mạnh vào điểm cực cảm quen thuộc, liên tục ra vào không ngừng nghỉ, bàn tay nắm chặt cậu nhóc của hyung vẫn không buông lỏng.

- Aaaahhh…khô….ng… mi..nnie….. u…. kh… – giọng khản đặc, từng âm thanh rời rạc đứt quãng, Yunho bật khóc nức nở trong tuyệt vọng. Chết tiệt, lại cái vẻ mặt ấy, bạn không kiềm được thốt ra vài tiếng rên rỉ, suýt nữa thì ra luôn.

- Được rồi…là tự hyung muốn …đấy nhé. – Bạn thì thầm, thả lỏng tay ra, ngay lập tức thứ chất nhờn trắng đục bắn tung tóe, tràn đầy tay cậu. Yunho hyung mềm nhũn đổ sụp xuống giường, tiếng thở dần ổn định lại, đôi mắt lim dim.

- Nào giờ thì đến lượt em – Bạn cười, nụ cười nhếch mép quen thuộc, lật ngửa người Yunho hyung lại, mở rộng hai chân gác lên vai mình, bạn bắt đầu bằng nhịp đẩy ngắn và mạnh, sau dần tăng tốc nhanh hơn và cũng mạnh hơn.

- Minnie… mệt…. dừng lại đi

- Như thế là không công bằng – bạn mỉm cười, hôn lên khuôn mặt đỏ ửng, ướt đẫm mồ hôi của người huynh lớn – hyung đã không đợi em.

Chẳng mấy chốc căn phòng lại tràn ngập tiếng rên rỉ đầy mê hoặc hyung bạn. Tại sao hyung ấy chẳng bao giờ thành thật vậy nhỉ?

Thật là một cậu bé hư!

Và là một món ăn đầy mê hoặc nữa.

Này bạn nói thật đấy, đừng có cười.

Gì tên JaeJoong á?

Thật mất hứng, sao lại nhắc đến hắn vào lúc này. Hừm, một tên đáng ghét, nóng tính, hay ghen tị, ích kỉ, xấu tính, nguyên liệu hỏng làm sao chế biến thành món ăn ngon được. Sao hyung của bạn lại có thể để ý đến một kẻ như thế nhỉ, chỉ có bạn mới xứng với hyung ấy.

Ai….. biết làm sao được, ai bảo hyung thích tên đó! Ai bảo bạn lại yêu hyung, bạn là người hay mềm lòng mà.

Hazi…..

Được cái hắn ta nấu ăn cũng khá ngon!

……………………

Mà khoan, bạn đang nói chuyện?

Với ai?

Từ lúc nào?

Whatttttttttttttttt??? Ngay từ đầu???

Hừ hừ …

ĐỨNG LẠI!!!

Đừng có chạy!………………

Đứng lại cho tôiii……………

~O0O~ ~O0O~ ~O0O~ ~O0O~ ~O0O~ ~O0O~ ~O0O~ ~O0O~ ~O0O~ ~O0O~ ~O0O~ ~O0O~ ~O0O~ ~O0O~

Chương trình “Tự sự của Shim Changmin” đến đây là hết.

Cám ơn các bạn đã quan tâm theo dõi. ““’~^0^ ~‘””

Dự báo thời tiết ngày mai:

Vào hồi …h/ ngày… cơn bão mang tên Kim JaeJoong sẽ đổ bộ vào đất liền. Sẽ có mưa dông và sấm chớp, gió giật cấp mười, cấp mười một, có nơi lên đến cấp mười hai. Biển động dữ dội, tầm nhìn xa trên 10 km, giảm xuống 2 đến 4km trong mưa.

Đề nghị mọi người nhanh chóng tìm nơi trú ẩn an toàn và chuẩn bị lương thực dự trữ. Tin tức sẽ được cập nhập hành ngày, mong mọi người chú ý theo dõi. ^~^!

End fic

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net