Tử Thần Chi Tiễn

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thông thường mà nói, bản đồ mới mở tỷ lệ ra đồ tương đối cao, hơn nữa di tích Ngả Nhĩ Đốn còn là một bản đồ đặc thù, cơ hội tìm được bảo vật cũng sẽ lớn hơn. Nhưng di tích Ngả Nhĩ Đốn lại cần tập hợp đủ 7 mảnh Hoàng Kim Đầu Cốt Toái Phiến khác nhau mới mới có thể tiến nhập, mà Hoàng Kim Đầu Cốt lại ở trên Thực Thi Quỷ Thống Lĩnh ba ngày mới nảy sinh mới một lần, nói chung điều kiện khá hà khắc.

Bởi vậy, người chơi tiến vào qua di tích Ngả Nhĩ Đốn hẳn là không nhiều lắm, thậm chí có thể nói là rất ít, cũng tức là bản đồ đặc thù này chưa hoàn toàn bị khai phá, tỷ lệ ra đồ hẳn rất cao.

- Nhất định phải nghía qua di tích Ngả Nhĩ Đốn này một chút!

Dương An thầm nghĩ.

Nếu có thể tiến vào di tích Ngả Nhĩ Đốn, thu hoạch khẳng định không thấp, cũng có khả năng sẽ không cần lo lắng tiền nuôi gia đình.

Bất quá muốn đi vào di tích Ngả Nhĩ Đốn cần phải thu thập 7 mảnh Hoàng Kim Đầu Cốt, làm một mình quá tốn thời gian cùng tinh lực, mà đội Thiên Hành đã sắp có đủ, nên Dương An quyết định nếu có cơ hội sẽ theo bọn họ tiến vào.

Nhưng mà, một vấn đề khác lại tới!

Quái vật tầng 2 này đã toàn là cấp 45*, thế nên di tích Ngả Nhĩ Đốn chân chính có nảy sinh quái 5x cũng không ngạc nhiên, lấy thực lực Dương An hiện giờ tiến vào khu quái 5x chỉ là tự mình chịu khổ.

(* các chương trước tác giả có nhầm lẫn quái 45 viết thành 46, anh em cứ hiểu là quái 45 đi nhé :)) )

- Bất kể như thế nào, mau chóng tấn thăng 4x mới là vương đạo.

Dương An thầm nghĩ:

- Đêm nay tiếp tục cày thôi, ở nơi này hi vọng một đêm có thể tăng đủ exp.

Hai ba phút sau, mấy chức nghiệp pháp hệ đã khôi phục đầy mana, chỉ có Thiên Hành còn bị vây trong trạng thái suy yếu, bất quá chiến đấu đã xong, vấn đề cũng không lớn, hiện tại cứ từ từ mà chờ hắn cùng thời gian cooldown dược thủy* khôi phục.

(* Uống máu và mana tùy loại lớn nhỏ cũng bị hạn định thời gian cd)

Trong lúc chờ đợi, Lam Nhị qua vài lần thất bại cuối cùng mới giám định xong mấy món trang bị kia.

Thấy trang bị trên tay Lam Nhị phát quang mang không tầm thường, mấy đội viên cũng phấn khởi kích động.

- Mau để ta xem là thứ gì nào!

Vũ Dương nóng nảy nhất chạy tới bên người Lam Nhị như đứa trẻ háo hức món đồ chơi mới.

Những người khác tuy rằng vui mừng, nhưng cũng không quá khích như Vũ Dương, đều chờ Lam Nhị công bố thu hoạch đoạt được.

Lam Nhị nhìn đồng đội vây quanh, khẽ cười cười nói:

- Lần này thu hoạch của chúng ta quả thật không tệ, lần này là đội ngũ chúng ta tự lực xử lý boss, không cần cùng người khác chia xẻ thu hoạch.

- Đúng thế, đây là công của tiểu Ngả, ta đề nghị thu hoạch lần này đem phần lớn nhất cấp cho cậu ấy đi!

Thiên Hành nói.

- Đúng vậy, lần này tiểu Ngả công lao lớn nhất, là anh ấy nghĩ ra cách dẫn quái vật sinh mới lần thứ 2 rời đi.

Vũ Dương nói:

- Lại còn cho em mượn trang bị mana nữa, bằng không cũng không thể xử lý boss nhanh như vậy được.

Quả thật, hỏa khống Vũ Dương là chủ công trong đội, thêm một kiện trang bị mana cực phẩm, công kích tăng lên không chỉ một tầng.

- Đúng thế!

Vũ Dương mở miệng, Vũ Hàn tự nhiên không có ý kiến.

- Em không có ý kiến!

Điềm Diện Bao nói.

- Cứ làm như vậy đi!

Lam Nhị cũng nhìn Dương An, mỉm cười nói.

Nhưng mà, Dương An cũng vội vàng xua tay nói:

- Không được, không được, tôi đã nói trước là chỉ muốn tổ đội để tăng exp thôi, không cần gì cả.

- Không được cũng phải được!

Thiên Hành ngay lập tức hô:

- Cậu đã là đồng đội của chúng ta, chính là một phần tử trong đội, hơn nữa lần này xử lý boss công của cậu lớn nhất, nếu không chia cho cậu thì làm sao nói chuyện với người khác đây.

- Đúng!

Những đội viên khác cũng quay tới nhìn Dương An, giống như là ép Dương An nhất định phải nhận lấy.

- Cái... cái này...

Dương An không biết nói sao cho tốt.

- Được rồi được rồi! Hay là xem qua thu hoạch trước đã, nếu ra trang bị của cung tiễn thủ thì ưu tiên cho tiểu Ngả lựa chọn đi!

Thiên Hành nói.

- Ách!

Chứng kiến ánh mắt “ép buộc” của mọi người, Dương An cũng chỉ đành đồng ý.

- Lần này xử lý boss rơi ra hai kiện trang bị, một quyển sách kỹ năng, hai mảnh Hoàng Kim Đầu Cốt Toái Phiến, trong đó một khối là tiểu Ngả thu thập đến, thu hoạch coi như là không tệ.

Lam Nhị chậm rãi nói, thanh âm ôn nhu hiền thục, rất là dễ nghe.

Nghe được Dương An thu thập được Hoàng Kim Đầu Cốt Toái Phiến từ trên thi thể boss, những đội viên còn chưa biết cũng giật mình, bọn họ ở trong này lâu như vậy cũng chưa từng nghe qua có thể thu thập Hoàng Kim Đầu Cốt Toái Phiến cách đó.

- Trong hai kiện trong bị, một là hoàng kim Hắc Ám Mục Sư pháp bào cấp 45, một là Hắc Ám Kiếm Sĩ hộ oản cấp 45, cả hai món này chúng ta đều không có người dùng được, nên sẽ bán đổi lấy vàng, mọi người có ý kiến gì không?

Lam Nhị nói, đồng thời cũng đem thuộc tính hai kiện trang bị hiển thị lên kênh tổ đội.

- Không có ý kiến!

Dương An cũng gật gật đầu, hắn toàn thân hoàng kim sáo trang, đối với trang bị cũng không còn quá nhiều hứng thú, vốn phần lớn cũng là cầm đi đổi tiền.

- Tốt!

Lam Nhị tiếp tục nói:

- Kỳ thật lần này chúng ta thu hoạch lớn nhất là quyển sách kỹ năng này.

Lam Nhị cầm lấy một quyển sách kỹ năng màu đen hướng về Thiên Hành giơ giơ lên, mỉm cười nói:

- Sách kỹ năng Ác Chi Ba Động, chắc mọi người đều đã thấy boss thi triển qua, phạm vi công kích rất mạnh, hơn nữa còn kèm theo hiệu quả chấn nhiếp kinh sợ, chức nghiệp chiến sĩ có thể học tập.

Nghe được Lam Nhị nói, mọi người cũng hiểu ý của nàng rồi. Truyện "Tử Thần Chi Tiễn " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com) Truyện "Tử Thần Chi Tiễn " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)

Trong đội ngũ cũng chỉ có Thiên Hành là chiến sĩ, hơn nữa kỹ năng'Ác Chi Ba Động' này quả thật thích hợp Thiên Hành học tập nhất, công kích cùng khống chế đều tương đối khá.

- Tốt, quyển sách kỹ năng này ta nhận, đồng thời bù vào 5 vạn tiền vàng.

Thiên Hành cũng không nhún nhường, tiếp nhận sách kỹ năng.

Một quyển sách kỹ năng 4x, hơn nữa hiệu quả không hề kém, quả thật xứng với giá đó.

- Ra là quản lý phân chia!

Dương An hiểu được một chút.

Nguyên lai trang bị nhặt được không phải là phân chia tùy tiện, mà ai nhìn trúng kiện trang bị nào thì sẽ dùng tiền vàng bù ngang giá trị, cuối cùng mới đến chia theo công sức. Tóm lại hình thức này cũng khá công bình.

Thiên Hành cầm sách kỹ năng 'Ác Chi Ba Động', ngay lập tức liền lựa chọn học tập, một luồng u quang màu đen dâng lên từ trên người hắn, hệ thống cũng vang lên tiếng nhắc nhở kỹ năng đã học xong.

Thấy Thiên Hành chiếm được một kỹ năng không tệ, cao hứng nhất hẳn là chính là Lam Nhị, nàng cười cười, lại nói:

- Cuối cùng, lần này lấy được hai mảnh xương đầu lâu, một mảnh lặp, mảnh tiểu Ngả thu được thì là mới, cũng tức là giờ chúng ta đã có 6 mảnh, chỉ thiếu một mảnh nữa là có thể đi vào di tích Ngả Nhĩ Đốn chân chính.

- Tôi nghĩ thế này, hiện chúng ta có một mảnh bị lặp, không bằng thử cùng người khác trao đổi, xem có đạt được mảnh thiếu cuối cùng không, như vậy sẽ không cần đợi boss ba ngày sau nữa, mà lúc đó cũng chưa chắc đã KS nổi.

Lam Nhị nói.

- Thật tốt quá, vất vả lâu như vậy, rốt cục có thể vào xem!

Vũ Dương cười vui nói.

- Ừ, ta cũng có tính toán như vậy.

Thiên Hành nói:

- Bất quá chúng ta tốt nhất là đợi tiểu Ngả lên 4x thì cùng đi vào, như vậy thu hoạch hẳn sẽ lớn hơn.

Nghe được Thiên Hành nói, mấy người nghĩ nghĩ, cũng gật đầu tỏ vẻ đồng ý.

Thực lực của Dương An đã rõ như ban ngày, thế mà hắn mới chỉ có 3x, nếu lên tới 4x khẳng định càng hổ báo, lúc đó đội ngũ sẽ càng có lợi.

Dương An gật gật đầu, nói:

- Mọi người yên tâm đi, tôi sẽ cố gắng mau chóng thăng 4x, kỳ thật tôi cũng rất muốn tiến vào di tích Ngả Nhĩ Đốn nhìn xem.

Vốn đang nghĩ cách để bọn họ mang bản thân theo vào, không nghĩ bọn họ đã sớm dự phần cho hắn, Dương An biết nhóm Thiên Hành đã thật sự coi hắn là thành viên trong đội.

Nhưng mà Dương An vẫn còn một chút khúc mắc trong lòng...

Trải qua công tác thống kê, cuối cùng Dương An “bị” chia cho tới 2 vạn tiền vàng, điều này cũng là một phần thu hoạch ngoài ý liệu. Truyện "Tử Thần Chi Tiễn " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)

Khôi phục hết thảy trạng thái, Dương An đem 20 con quái kia lần nữa dẫn về, đội ngũ lại bắt đầu một vòng giết quái.

Dương An theo đội ngũ Thiên Hành giết quái tới thời điểm hơn sáu giờ sáng trong hiện thực, tuy rằng quái tầng 2 cho exp rất phong phú, nhưng có điều thăng cấp cần exp gấp 1.5 lần chức nghiệp thông thường, nên đến cuối cùng Dương An cũng chỉ lên được 85% cấp 38 mà thôi.

- Tốt lắm, tất cả mọi người còn phải đi làm, ngày hôm nay dừng ở đây thôi!

Thiên Hành đề nghị nói.

- OK!

Đội viên khác cũng sôi nổi tỏ vẻ đồng ý.

Tuy rằng mũ game có công năng giúp nghỉ ngơi, chơi trò chơi sẽ không ảnh hưởng cơ thể, nhưng thời gian dài tập trung cao độ, người bình thường cũng là ăn không tiêu.

Thu thập xong một đám quái vật cuối cùng, mọi người riêng biệt tung ra Hồi Thành Quyển Trục.

Dương An không muốn làm chuyện gì 'đặc thù', tự nhiên cũng đi theo trở về thành.

Khung cảnh tối dần rồi vụt sáng, tất cả mọi người xuất hiện ở truyền tống trận trong Bạch Vân thành.

Có thể do trời đã gần tối, những người chơi ra ngoài làm nhiệm vụ đều đã trở về, phụ cận truyền tống trận Bạch Vân thành xuất hiện đại lượng người chơi, bất quá Bạch Vân thành là đệ nhất đại thành của liên minh Quang Minh, nên cũng không xuất hiện tình trạng chen chúc.

Thiên Hành mang theo đoàn người ra khỏi truyền tống trận, chuẩn bị tìm một nơi ít người log out. Dương An cũng theo sau, hắn sẽ không quên chính mình vừa mới đắc tội 'Thiết Đầu' kia.

Nhưng mà, Dương An đi không đến hai bước liền dừng lại, khẽ nhăn mày, ánh mắt không giấu được vẻ lo lắng nhìn chằm chằm thân ảnh phía trước không xa.

- Tiểu Ngả, có chuyện gì sao?

Thiên Hành thấy Dương An đột nhiên dừng lại, liền nhận thấy được sự khác thường.

- À, không có việc gì!

Dương An lắc lắc đầu, phục hồi tinh thần lại, nói:

- Tưởng gặp “người quen”, hóa ra là nhầm.

- Ừ, thế tiếp tục đi thôi!

Bóng người ‘quen thuộc’ kia, Dương An làm sao có thể nhận sai được, mà cho dù nhận sai hình dạng người đó, cũng sẽ không nhận nhầm huy hiệu hình một con rồng cách điệu dạng hoạt hình (cartoon) của ‘Thiếu Gia bang’ trước ngực hắn. Truyện "Tử Thần Chi Tiễn " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)

Ngày đó, chính người này là một trong những kẻ đã dẫn thuộc hạ đuổi giết Dương An, bức Dương An phải xóa acc luyện lại nhân vật, Báo công tử.

Báo công tử, dã man nhân cuồng chiến sĩ cấp 44, phó tộc trưởng gia tộc Thiếu Gia bang. Ngày đó Dương An bị đuồi giết, ngoại trừ Long thiếu gia thì Báo công tử này là người hung hãn nhất. Không nghĩ rằng hắn cũng đến hoạt động tại Bạch Vân thành.

Bây giờ nghĩ lại, Dương An cảm thấy khi đó mình có điểm hơi xúc động, không biết ẩn nhẫn nên mới bị Long thiếu gia phát hiện giết chết.

- Các ngươi cứ chờ xem, hiện tại cho các ngươi tiếp tục phong lưu, rất nhanh ta sẽ tìm đến các ngươi!

Dương An kéo vành mũ liền áo choàng che khuất khuôn mặt đang phẫn hận, cực lực áp chế nội tâm cừu hận đi theo nhóm Thiên Hành ra khỏi phạm vi truyền tống trận.

Đã có kinh nghiệm từ trước, Dương An cũng không tiếp tục xúc động dẽ dàng như vậy, thù nhất định phải báo, nhưng không phải hiện tại. Bây giờ việc cần làm nhất là phải nhanh chóng tăng thực lực lên, đến lúc đó muốn báo thù dễ như trở bàn tay.

- Phù...

Dương An thầm hít một hơi thật sâu, làm cho mình yên tĩnh lại, thầm nghĩ:

- Còn chưa được, thời khắc mấu chốt vẫn không duy trì được tâm tình bình tĩnh.

Đoàn người chỉnh sửa tốt mọi việc sau đó liền tìm một địa điểm để logout.

Trước khi logout, Thiên Hành còn hẹn Dương An nếu không có việc gì ngoài ý muốn, ngày mai tiếp tục tổ đội.

Vô luận là tạm thời né tránh ‘Thiết Đầu’ trả thù, hay về sau có thể đi vào di tích Ngả Nhĩ Đốn, mấy ngày này Dương An cũng đều cần theo sau Thiên Hành, vì vậy liền đáp ứng.

Khung cảnh tối dần rồi vụt sáng, Dương An rời khỏi trò chơi.

Rời giường muộn hơn mười phút so với mọi ngày, Dương An vội vội vàng đánh răng rửa mặt, uống một chén nước rồi ra ngoài chạy bộ rèn luyện thân thể như mọi ngày. Tuy rằng bây giờ là mùa hè, nhưng không khí buổi sáng vẫn tương đối mát mẻ, chạy dọc theo bờ sông vài vòng, đem áp lực của việc tập trung cao độ vào trò chơi tiêu tán toàn bộ, trong người cũng thấy tinh thần thoải mái rất nhiều.

Dương Lâm còn phải đi đến trường, khi Dương An về nhà đã thấy nàng bắt đầu ăn điểm tâm.

- Anh, ngày mai là Quốc Khánh, anh đã có chương trình gì chưa?

Dương Lâm thấy Dương An chạy bộ về liền hỏi. Truyện "Tử Thần Chi Tiễn " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)

- Oh, nhanh như vậy đã đến lễ Quốc Khánh rồi sao!

Dương An cầm chén nước ấm ngồi xuống bên cạnh Dương Lâm, nói:

- Tuần trước vừa mời qua Trung Thu, nhanh như vậy đã đến Quốc Khánh. Học sinh bây giờ thực hạnh phúc, kỳ nghỉ hàng năm dài hơn rất nhiều so với bọn anh khi đó!

- Đâu phải, hơn có hai ba ngày thôi mà, hơn nữa áp lực học tập bây giờ lớn hơn trước kia nhiều.

Dương Lâm nói.

- Cũng đúng. Hiện tại không học cho tốt, sau này muốn kiếm một công việc tốt cũng không dễ dàng.

Dương An cảm khái nói, nhất thời nhớ lại thất bại của mình.

Chứng kiến anh trai đang bùi ngùi, Dương Lâm tinh ý nhanh chóng đổi đề tài:

- Anh còn chưa nói Quốc Khánh có chương trình gì, không bằng anh kêu chị Tử Lăng qua dùng cơm, sau đó cùng đi xem phim, dạo phố chẳng hạn!

- Ái chà, nha đầu này từ lúc nào mà trở nên tinh quái như vậy! Mau ăn đi, bị muộn rồi kìa!

Dương An minh bạch ý tứ của Dương Lâm, vỗ vỗ đầu nàng, nói.

Đến bây giờ, Dương An vẫn không hiểu vì sao ngày hôm qua Tử Lăng đột nhiên bỏ về. Đối với Tử Lăng, trong lòng Dương An cũng cảm thấy là lạ, quan hệ hai người có thể hình dung là ‘cao hơn bạn bè, lại thấp hơn người yêu’.

Dương Lâm ăn sáng xong liền đến trường. Ăn sáng với mẹ xong, Dương An quay trở lại trò chơi, hiện tại đã gần tới cấp 39, muốn tranh thủ mau chóng lên tới cấp 39 99% (ý muốn nói lên tới cấp 39 mà có 99% kinh nghiệm chuẩn bị lên 40), sau đó nhận nhiệm vụ tiến giai.

Thân hình Dương An lại xuất hiện ở địa phương logout lần trước, bầu trời đã vào đêm, bất quá Bạch Vân thành đèn đuốc sáng trưng, độ phồn vinh tuyệt đối không kém với ban ngày, thậm chí tiếng rao hàng ở quảng trường trung tâm còn lớn hơn ban ngày nữa.

Vội vã giết quái luyện cấp, Dương An cũng kịp đến trung tâm quảng trường, đem hai vạn tiền vàng kiếm được ban ngày treo lên chợ giao dịch đổi nhân dân tệ, sau đó đến cửa thành phía đông tìm một góc hẻo lánh, thi triển tiềm ảnh ẩn thân rồi len lén ra khỏi thành.

Ban đêm, ngoài thành cũng không có cảnh người chơi nườm nượp luyện cấp, khiến tiếng quái tru càng thêm dày đặc khủng bố dọa người. Tuy rằng đã chậm rãi quen dần nhưng Dương An một mình trong đêm tối cũng cảm thấy run run.

Ra khỏi thành một lúc, Dương An liền thả Lý Nhĩ Tư chi nhãn trên vai trái ra thăm dò phía trước. Tuy rằng ban ngày đã đi đến phụ cận di tích Ngả Nhĩ Đốn, nhưng ban đêm cùng ban ngày rất khác biệt, buổi tối ‘náo nhiệt’ hơn nhiều.

Lý Nhĩ Tư chi nhãn ẩn thân dò xét trong vòng hai trăm mét, Dương An có thể an toàn bước vòng qua bầy quái dày đặc, nhất là muốn đến phụ cận di tích Ngả Nhĩ Đốn phải đi qua Khải Linh đại sâm lâm, nơi có những bầy quái đông không kể xiết ẩn thân trong bụi cây, không cẩn thận có thể lâm vào khốn cảnh, rất có thể tử nạn.

Lý Nhĩ Tư chi nhãn không hổ là kiệt tác của thần cấp thuật sĩ luyện kim cơ giới, trừ bỏ khả năng do thám rất mạnh ra, còn có kỹ năng nhìn ban đêm trung cấp, có thể trinh sát rõ ràng hình ảnh trong vòng 20 mét trong đêm đen. Bất quá khuyết điểm đồng dạng cũng rất rõ ràng, đó chính là mana tiêu hao kinh người, may là Dương An có Ma Năng chi bàn và Vương Giả Hạch Tâm hai kiện trang bị mana, lúc này mới không lo lắng đến vấn đề mana.

Ban ngày khi Vũ Dương trả lại Thủy Lam Chi Vương Giả hạch tâm với một bộ dạng không nỡ, Dương An cũng không nhịn được cười một tiếng.

Thủy Lam Chi Vương Giả hạch tâm có thể dùng để khảm nạm, cũng dùng được để chế tạo khôi lỗi cơ giới, càng có thể sử dụng như trang bị mana đặc thù, thật là một kiện trang bị cực phẩm hiếm có. Dương An sử dụng nó như trang bị mana, đối với chức nghiệp cung tiễn thủ có vẻ hơi lãng phí, có điều Dương An cũng cần một trang bị mana để đồng thời duy trì Lỹ Nhĩ Tư chi nhãn và thi triển Tân Nguyệt tiễn. Nếu không có hai kiện trang bị mana thì không thể chống đỡ được mức tiêu hao mana kinh người.

Khi Vũ Dương trả Thủy Lam Chi Vương Giả hạch tâm lại cho Dương An, thì nàng cùng với Lam Nhị tỏ ý muốn mua lại, hơn nữa còn trả giá không thấp. Bất quá, Dương An còn chưa có ý muốn bán nên cũng đã uyển chuyển từ chối. Truyện "Tử Thần Chi Tiễn " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)

Bên ngoài trong đêm bốn bề vắng lặng, Dương An có thể phóng toàn lực mà chạy, luân phiên thi triển hai kỹ năng gia tốc là ‘Tật Phong Gia Tốc’ cùng ‘Nguyệt Ảnh Chi Vũ’, sau hơn ba mươi phút cũng đã tới phụ cận di tích Ngã Nhĩ Đốn.

Nơi này cùng ban ngày bất đồng. Lúc trời sáng kiếm một chỗ để ‘train’ cũng khó khăn, mà bây giờ cả khu vực luyện cấp cực lớn này chỉ có một mình Dương An, hắn muốn train nơi nào thì train, không lo có người cướp bãi.

Đây là độc quyền đêm tối mang đến, độc quyển chỉ thuộc Nguyệt Ảnh xạ thủ!

Tuy ban đêm thực lực quái vật không gia tăng nhiều, nhưng tốc độ sản sinh lại nhanh hơn, ít nhất là gấp đôi ban ngày. Đây là quy tắc trò chơi đặt ra, cộng với người chơi bình thường không thể nhìn vào ban đêm để hạn chế thời gian người chơi trong game, duy trì tính công bằng của trò chơi. Truyện "Tử Thần Chi Tiễn " được copy từ diễn đàn Lương Sơn Bạc (LuongSonBac.com)

Đương nhiên là đối với đa số người chơi mà thôi, với Dương An có được kỹ năng nhìn ban đêm đỉnh cấp của Nguyệt Ảnh xạ thủ, thì hạn chế về ban đêm đối với hắn không lớn, thậm chí còn có phần trợ giúp hắn.

Bất quá ‘Phong Vân’ lớn như vậy, tính ra gần mười triệu người chơi. Với con số khổng lồ như vậy, một số người có năng lực hay trang bị đặc thù cũng cũng không ít. Nhưng do trò chơi quá lớn, những người này cũng không dễ dàng gặp nhau.

Thời trung học được mọi người gọi là ‘An quỷ kế’, tất nhiên Dương An cũng nghĩ đến điểm này. Tuy rằng trải qua nhiều buổi tối như vậy mà chưa gặp được ai có năng lực nhìn ban đêm, nhưng 'không sợ nhất vạn, sợ nhất vạn nhất', hắn vẫn cẩn thận thi triển công năng ẩn núp của Nguyệt Ảnh xạ thủ, lại đội thêm Hổ Vương diện giáp, cam đoan không ai có thể nhận ra.

Mục tiêu của Dương An vẫn là tầng hai di tích Ngã Nhĩ Đốn, bất quả phải đi qua tầng một dầy đặc quái là một chuyện không đơn giản. Có vẻ như phạm vi cảm giác của quái quái vật buổi tối lớn hơn, cũng như nơi này là địa bàn của vong linh sinh vật.

(DG:đoạn này em chém đó - Biên: chém chuẩn rồi )

Hơn nữa, trong đàn quái phổ thông còn mơ hồ nhìn thấy một hai đầu quái vật to lớn bất thường, đó là ‘đại gia hỏa’ ban ngày khó gặp chỉ thích xuất hiện vào ban đêm, đại loại quái đầu lĩnh hay tiểu boss linh tinh gì đó.

Dưới tình huống này, nếu đụng phải một em là sẽ bị cả hang ổ hỏi tội. Toàn bộ ‘Phong Vân’ cũng chỉ có vài người mới có thể nhá được ‘cục xương’ này.

May mắn có Lỹ Nhĩ Tư chi nhãn, Dương An cẩn thận tránh né từng bầy quái, cộng thêm hiệu quả của kỹ năng ẩn thân, tiêu tốn chút thời gian cũng đi ra khỏi tầng một.

Tình huống tầng hai cũng đại

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net