chương 15 ma thú tấn công và đánh nhau với quỷ tướng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Tác: Thuc1112


Edit: JamesPendragon

Sáng hôm sau, tôi thức dậy và cảm thấy cơ thể mình nhẹ nhõm như vừa được tái sinh. Tôi đã thực sự hồi phục hoàn sau khi ngủ li bì suốt 1 ngày. Ểh? Tôi nhìn qua bên phải của mình. Và kế bên tôi là Shia, cái cô nàng đang ôm tôi ngủ ngon lành với khuôn mặt hạnh phúc. Trước khi các bạn báo cảnh sát thì xin nhắc lại là: tối hôm qua chúng tôi chỉ ôm nhau ngủ thôi không có làm gì bậy đâu nha.


Haizz… nhìn ngắm khuôn mặt của em ấy ngủ thật dễ thương quá đi mất. Ư… tôi có thể nhìn ngắm em ấy cả ngày. Mà tại sao em ấy lại hạnh phúc như vậy? Bộ ngủ chung với tôi vui đến vậy à?


Haizz... Thấy em ấy như vậy, tôi thật sự không nỡ nào đánh thức, nên tôi nhẹ nhàng và cẩn thận tách em ấy ra khỏi người của mình, nhưng, giữa chừng thì Shia-chan lại đột ngột thức dậy. Em ấy lập tức nhảy xuống giường và cúi đầu xuống với khuôn mặt bối rối, đỏ đến tận mang tai luôn ấy.


"C-cha.... chào buổi sáng, Vidar-sama. Em thực sự xin lỗi, vì đáng ra, một hầu gái như em phải dậy sớm hơn để chuẩn bị mọi thứ cho ngài, vậy mà em lại để ngài thấy cảnh này." (Shia)


"Không sao đâu, Shia. Em không cần phải tự ép mình như vậy đâu. Với lại, nhìn em lúc ngủ trong dễ thương lắm." (main)


"Ư…*đỏ mặt* d-dễ...thương... sao? Thôi! Em đi làm việc đây ạ! Em xin đi trước, thưa Vidar-sama!" (Shia)


Gương mặt dễ thương của Shia đỏ bừng. Em ấy che lấy mặt mình, vội vã chạy ra ngoài, bỏ tôi ở lại một mình mà chỉ biết cười gượng. Sau đó, tôi cũng mặc đồ lại và đi ra ngoài. Ba 3 người vợ yêu dấu của tôi đang ở đó mỉm cười thật tươi, chào đón tôi bằng ba cái hôn. (Edit: hự *ói máu*)


"Chào buổi sáng, Darling~" (Shiro)


"Chào buổi sáng, anh yêu của chúng em~" (Athena)


"Chào buổi sáng, Vidar-kun! Anh đã khỏe lại chưa?" (Ayumi)


"Chào các em. Hm, anh hồi phục hoàn toàn rồi. Anh xin lỗi vì đã làm các em lo lắng nhé." (main)


"Để anh đi nấu ăn cho mọi người, rồi chúng ta cùng đi đến guild trả nhiệm vụ nhé!" (main)


"Uwah! Món ăn của Vidar-kun nấu sao? Em chắc chắn là nó sẽ ngon lắm đây!" (Ayumi)


"Đúng vậy đó, Ayumi-chan. Ne ne, món ăn của anh yêu nấu ngon lắm luôn đấy!" (Athena)


"Đúng đấy! Chỉ nghĩ đến thôi là em chảy nước miếng rồi này!" (Shiro)


"Yosh! Được rồi, các em đợi một chút, anh sẽ đi nấu ngay đây." (main)


Tôi đi vào bếp, lấy các nguyên liệu ra và bắt đầu nấu ăn. Khoảng chừng nửa tiếng sau, các món ăn đã được chuẩn bị xong. Tôi và các cô gái cùng dọn ra bàn ăn.


"Thơm thật đấy! Chắc chắn là nó sẽ ngon lắm đây!" (Ayumi)


Khi Ayumi vừa bỏ thức ăn vào miệng, em ấy thốt lên:


"NGON QUÁ ĐI!!! Trước giờ, em chưa từng được ăn một món nào ngon như vầy cả!" (Ayumi)


"Ưm. Nếu em thích thì anh sẽ nấu cho ăn suốt đời, được chứ?" (main)


"Vâng ạ! Em thích lắm! Cảm ơn anh ạ!" (Ayumi)


"Thôi, các em ăn nhanh đi, kẻo nguội mất ngon!" (main)


Sau đó, chúng tôi có một bữa ăn vui vẻ bên nhau. Khi ăn xong, chúng tôi cùng đi đến guild. Trên đường đi, tôi và các cô gái bắt gặp rất nhiều ánh mắt ghen tị, và thèm khát đến từ những thanh niên FA. Nhưng, chúng tôi bơ hết bọn chúng, bởi vì: để ý làm gì? Bước vào guild tôi tiến đến chỗ cô nàng Sana như thường lệ.


"Chào anh, Vidar-san. Sao anh về sớm thế? Anh thất bại rồi đúng không?" (Sana)


"Cô coi thường tôi quá đấy. Không phải đâu tôi hoàn thành rồi này." (main)


"CÁI GÌ?! ANH ĐÃ PHÁ ĐẢO MÊ CUNG ĐÓ RỒI SAO?!" (Sana)


Cô ấy la lên với khuôn mặt hốt hoảng. Uầy, đừng nên la lớn như vậy chứ?! Nhìn kìa, tất cả mọi người trong guild điều nhìn về phía tôi với khuôn mặt sửng sốt. Mà, bộ phá đảo mê cung khó lắm à?!


"Cô đừng la lớn thế chứ?! Đó chỉ là phá đảo cái mê cung thôi mà?! Có cần làm quá vậy không"(main)


"Anh… anh có biết cái mê cung đó rất khó không kỷ lục hiện tại chỉ là tầng 50 thôi đấy mà anh nói là đã phá đảo được nó anh không đùa đấy chứ"(sana)


"Đương nhiên là tui không đùa rồi! Chỉ tại họ gà thôi, chứ tôi thấy cái mê cung đó dễ mà! Nếu cô không tin thì đây, lõi của mê cung đó đây!" (main)


Và thế là tôi đưa cái lõi của cái mê cung hôm trước cho Sana thẩm định. Bề ngoài, nó giống một quả cầu thủy tinh mà mấy mụ bối toán hay sử dụng để lừa tiền. Nhưng nó là hàng thật trăm phần trăm nhé. Sau khi cẩn thận nhận lấy cái lõi từ tay tôi, cô ấy ngó nghiêng, quan sát nó thật kỹ càng. Cái đó có tác dụng tăng cường sức mạnh cho quái vật, kèm cả boss ở trong mê cung, nên, khi không còn lõi nữa thì độ khó của mê cung giảm đi rất nhiều. Và cái giới hạn năm mươi tầng kia sẽ tự dưng bị phá vỡ thôi.


"Cái… cái này... là lõi của mê cung thật sao... Vidar-san, anh chờ tôi một chút, để tôi đem nó đi giám định." (Sana)

“Ơ… ờ ừ…” (main)


Nói rồi, cô ấy vội vã chạy đi. Và chỉ một lúc sau, cô ấy lại hối hả quay lại.


"Cái… cái này… *hộc hộc* đúng... là lõi mê cung rồi… *hộc hộc*. Mồu! Thật là! Anh có thể ngừng làm tôi bất ngờ được không?! Nếu chuyện này cứ thế tiếp diễn thì tôi sẽ bị đau tim chết mất đó!" (Sana)


"A… à... ừ... Tôi xin lỗi, lần sau tôi sẽ cẩn thận hơn vậy." (main)

Ểh? Tại sao mấy cô vợ của tôi lại cười vậy? Bộ tôi làm gì sai à?


"Jeez~! Thôi được rồi. Vậy phần thưởng của anh như thỏa thuận sẽ là 500 đồng bạch kim. Ngoài ra, hoàng gia sẽ mời anh đến cung điện để nhận thưởng. Tôi nghe nói anh còn có thể được phong tước quý tộc nữa đấy!" (Sana)


"Ểh?! Tôi có làm gì đâu mà được phong quý tộc?! Nhưng mà tôi muốn từ chối, nó phiền phức lắm~" (main)


"Này! Anh phải biết là phá đảo một mê cung là một thành tích rất lớn đó! Anh có biết không?! Từ trước tới nay chưa ai làm được điều kỳ tích như vậy cả! Với lại, có rất nhiều người muốn được làm quý tộc lắm mà không được đấy. Vậy mà bây giờ anh lại bảo là phiền phức ư?!" (Sana)


"Thôi thôi~ tôi biết rồi mà… xin cô, Sana-san, cô đừng cằn nhằn nữa..." (main)


Tôi đang nói thì bỗng nhiên có một người xong vào guild với khuôn mặt sợ hãi. Có chuyện gì vậy nhỉ?


"Q...quái… quái vật! M...một... bầy quái vật đang tiến tới xâm lược thủ đô!!!" (???)


"CÁI GÌ?! ANH CÓ NẰM MƠ KHÔNG VẬY?!" (Sana)


"Thật mà! Tôi không hề nằm mơ!!! Tôi đang trên đường làm nhiệm vụ về thì một bầy ma thú có khoảng 10 nghìn con đột nhiên xuất hiện. Tôi lập tức tăng tốc chạy về đây báo cho mọi người!!!" (???)


"Đ… được... rồi! Tôi sẽ báo cho chủ guild ngay!" (Sana)


Sau đó, cô ấy lập tức chạy lên đến phòng chủ guild. Một lúc sau, chủ guild thân quen chạy xuống, xác nhận tình hình và ra lệnh:


"Phát động nhiệm vụ khẩn cấp ngay lập tức! Tập hợp tất cả các mạo hiểm gia từ cấp B trở lên, đi tới cổng thành, hỗ trợ việc phòng thủ!!!" (chủ guild)


Và ông ta nhận thấy và tiến đến chỗ tôi.


"Cậu sẽ tham gia luôn chứ?!" (chủ guild)


"Đương nhiên rồi. Tất nhiên là tôi phải tham gia. Tôi đâu thể nào để thành phố này bị phá hủy được chứ?!" (main)


"Thế thì tốt quá! Có một con "quái vật" như cậu tham gia thì tôi yên tâm rồi!" (chủ guild)


"Này này! Tôi đâu có phải quái vật gì đâu chứ?! Ông có tin là tôi đấm ông không?!" (main)


"Ấy ấy! Thôi, bớt nóng. Tha cho ta đi. Nếu ta ăn đấm của cậu, ta sẽ chết mất!" (chủ guild)


Sau màn nói chuyện ngắn gọn súc tích với chủ guild, chúng tôi lập tức cùng ông ta chạy đến cổng thành. Hổ? Không ngờ đấy, khi đến nơi, tôi đã thấy có rất nhiều mạo hiểm giả, binh lính và các hiệp sĩ của để quốc đang tập hợp tại đây. Làm sao họ có thể tập hợp ngần này người trong thời gian ngắn đến vậy nhỉ?


Ước tính có khoảng 2 nghìn mạo hiểm gia, 5 nghìn binh lính và 5 nghìn hiệp sĩ, tổng cộng là 12 nghìn. Nhưng ai nấy đều mang khuôn mặt lo lắng. Bởi vì 12 nghìn người chưa chắc gì đã có thể địch lại 10 nghìn con ma thú. Không lâu sau thì bầy quái vật cũng kéo đến, tất cả toàn là quái vật từ cấp A đến cấp S, thậm chí còn có vài con cốt long cấp SS. Với số lượng này thì việc bên thủ thua trận sẽ là một điều khó tránh. Nhưng đó là chỉ khi không có Vidar cùng các cô nàng ở ngoài chiến tuyến~.


Khi vừa thấy đám quái vật thì các mạo hiểm gia lập tức lao vào chiến đấu với chúng. Haizz... tôi nói với các cô vợ của mình đứng ngoài tầm với của chúng để bắn phép vào, còn tôi thì rút kiếm ra, lao vào tàn sát lũ quái vật. Yếu hơn mong đợi nhỉ? Cứ mỗi lần kiếm tôi chém xuống là một con quái ra đi.


Tuy tốc độ diệt quái của tôi khá là nhanh, nhưng, số lượng của chúng lại quá đông, và quá mạnh nên chúng cũng chưa giảm được bao nhiêu. Tôi nhìn qua các mạo hiểm gia, tôi thấy họ đang phối hợp với nhau rất tốt và tiêu diệt từng con quái một. Nhưng với số lượng và sức mạnh vượt trội của chúng, nên cũng có khá nhiều thương vong đã xảy ra.


Không được rồi. Tôi phải nhanh kết thúc cuộc chiến này thôi. Nếu không thì sẽ có rất nhiều người chết mất. Để xem nào… đối với bọn này thì chỉ cần một ma pháp thần cấp là được rồi


Nhưng mà...  tôi sợ nếu xả ma pháp đó ở đây thì sẽ trúng mọi người mất. Nếu vậy, tôi phải tạo ra một kỹ năng mới... đó là kỹ năng “phán quyết tối cao”. Với kỹ năng này, phép thuật sẽ tấn công chính xác bất cứ ai tôi cho là kẻ thù. Nên nó sẽ không liên lụy đến người vô tội. Sau khi tạo xong ra xong, tôi bắt đầu nệm phép:


"Phán quyết tối cao!"


Tôi vừa niệm xong thì bầu trời xanh lúc trước bây giờ lại phủ kín mây đen. Vùng không gian xung quanh trở nên tối lại, tôi nhìn lên bầu trời như để tìm kiếm thứ gì đó… và nó đã đến–––– những tia sáng lóe lên lần lượt rọi xuống.


Trên hết, dẫu cho số lượng tia sáng phóng xuống nhiều đến kinh hoàng, nhưng nó lại không hề làm tổn hại đến, dù chỉ một cọng lông của các hiệp sĩ đế quốc hay mạo hiểm gia, mà chỉ nhắm chính xác đến mỗi lũ quái vật.


"GYAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAAA!!!!!!!”(bọn quái)


Tiếng gầm rú của bọn chúng vang vọng xung quanh, khiến mặt đất rung chuyển.


Rất nhiều người trợn tròn đôi mắt kinh ngạc khi nhìn thấy ma pháp  của tôi.


Sau khi ma pháp kết thúc, thì dưới đất chỉ còn xác đám quái cháy khét. Nhưng, mọi việc vẫn chưa xong, tôi tiếp tục thi triển ma pháp trị liệu trên toàn khu vực chiến trường. Ánh sáng vàng kim chữa trị bao phủ tất cả mọi người. Các vết thương điều biến mất như chưa từng có.


"Ooooooooohhhhh"(mọi người)


"Chúng ta thắng rồi!!!! Chúng ta đã làm được rồi!!!!" (mhg)


Trong khi mọi người đã ăn mừng chiến thắng thì bỗng nhiên có một bóng đen xuất hiện trước mắt tôi.


Hắn ta có hình dáng khá giống con người, nhưng lại cao hơn một người thường đến 3m. Làn da của hắn thì đỏ thẳm, các đường gân máu nổi khắp nơi. Trên đầu hắn có một cái sừng, sau lưng thì có một đôi cánh đen. Lúc này, khuôn mặt hắn đang rất tức giận. Tôi thẩm định thử hắn ta:


Tên: Gaku

 

Tuổi: 150

 

Giới tính: nam

 

Chủng tộc: quỷ nhân

 

Lv: 500

 

Tấn công: 256.600.000

 

Phòng thủ: 236.432.000

 

Nhanh nhẹn: 248.987.00

 

May mắn: 100

 

Trí tuệ: 120

 

Kỹ năng:

 

- phẫn nộ lv7

 

- ám ma pháp lv6

 

- thổ ma pháp lv5

 

- hỏa ma pháp lv 6

 

- đe dọa lv6

 

- vuốt quỷ lv7

 

- tự hủy

 

Danh hiệu

 

-Tướng quỷ mạnh thứ tư quỷ giới, Kẻ hầu cận của quỷ vương, Sát long sỹ, Tội đồ của sự phẫn nộ.

 

--------------------------------------------------------------------------------------------


Tên này là quỷ tướng sao? Có vẻ thú vị lắm đây, để tôi thử sức mạnh của hắn xem như thế nào.


"Ngươi! Ngươi là tên đã tiêu diệt đội quân của ta, phải không?!" (quỷ tướng)


"Đúng thế! Chính ta là kẻ đã tiêu diệt lũ yếu đuối đó đấy!" (main)


"Yếu đuối ư?! Thế thì ngươi sẽ phải trả giá vì đã nhạo báng đội quân của quỷ vương!" (quỷ tướng)


Trên tay của hắn lập tức mọc ra các móng vuốt nhọn hoắc. Hắn lao tới như Wolverine và cào vào người tôi với tốc độ khá là bàn thờ so với người bình thường còn. Nhưng, thực sự, với tôi, nó rất chậm, cứ như là một cú đấm à không, cú đánh nhẹ bình thường ấy.


Thôi kệ, dù dư sức đỡ đòn với cây kiếm của mình hoặc né ra chỗ khác, nhưng tôi không thèm làm vậy. Tôi để mặc cho hắn đánh thử và xem thử sức mạnh của hắn nhưng thế nào. Tôi thực sự có thể nghe thấy tiếng hét của Sana-san vang vọng đâu đây. Khi vuốt của hắn chạm vào người tôi, nó vỡ thành từng mảnh. Và chẳng thể để lại, dù chỉ là một vết xước nhỏ nào trên người tôi cả. Haizz, hạng tư của quỷ giới à? Thật thất vọng.


Khi nhìn thấy đòn của mình không có tác dụng với tôi thì hắn hốt hoảng


"Không… không thể nào… ăn trúng một đòn trực diện của ta mà người vẫn lành lặn được ư?!" (quỷ tướng)


"Hahahaha!!! Ngươi nghĩ một đòn như thể gãi ngứa đó có thể làm gì được ta sao? Hạng tư của quỷ giới thật là đáng thất vọng mà. Ta thật không ngờ, quỷ vương lại trọng dụng một tên vô dụng như vậy!" (main)


"Ngươi..ngươi dám khinh thường ta à! Được! Ta sẽ cho ngươi biết thế nào là lễ độ!"(quỷ tướng)


Sao đó, người hắn ta biến đổi. Các cơ bắp của hắn hắn phình to ra, đôi mắt thì đỏ lòm các tia máu. Chắc chắn là kỹ năng cuồng nộ của hắn vừa được kích hoạt. Bây giờ, sức mạnh của hắn đã được tăng lên gấp 20 lần. Nhưng, cái giá phải trả cho cái sức mạnh đó là hắn không còn có lý trí nữa.


Hắn lập tức lao tới tôi với sức mạnh và tốc độ gấp nhiều lần khi nãy. Có điều: tôi vẫn đỡ được tất. Tuy sức mạnh hiện tại của hắn có tăng, nhưng, đối với tôi, nhiêu đó vẫn chỉ là muỗi.


Lần này, tôi rút thanh thần kiếm ra và chém một phát. Nhát chém chuẩn sát của Excalibur chia đôi hắn ra thành hai phần. Nhát chém kéo dài từ đỉnh đầu cho đến hết. Các nội tạng của hắn bị xổ ra ngoài, còn máu thì bắn tung tóe. Uầy, may là tôi né được, chứ không thì dơ hết cả người rồi.


Sau khi xử lý xong tên quỷ tướng, tôi chạy lại chỗ các cô gái đang mỉm cười.


"Mọi việc ở đây xong hết rồi, chúng ta về nhà thôi các em." (main)


"Vâng ạ~!" (Athena/Shiro/Ayumi)


Nói rồi, tôi dịch chuyển về nhà trong sự ngỡ ngàng của tất cả mọi người ở đó.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net

Ẩn QC