Chương 15: Cảnh tượng ngọt ngào.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ngày qua ngày, cuộc sống của Chu Tử Tiệp lại đi vào quỹ đạo. Lục Hàn hàng ngày luôn đến đón cô sau khi tan học. Anh còn đưa cô đi rất nhiều nơi, đến nỗi Chu Tử Tiệp chỉ mong đây sẽ không phải một giấc mơ nhấp nhoáng rồi mau chóng biến mất, có người phụ nữ nào mà không mơ mộng chứ?

_______

Tan học, Chu Tử Tiệp vừa ra khỏi cổng trường đã nhìn thấy Lục Hàn. Anh vẫy tay ra hiệu cho cô.

Chu Tử Tiệp tiến về phía anh, mỉm cười nói: " Lục Hàn, em thấy anh dạo này rảnh rỗi quá đấy, suốt ngày đi cùng em, anh không còn việc nào khác để làm sao?".

Lục Hàn cười vui vẻ, anh thuận thế nắm lấy tay cô, vô cùng mặt dày nói: " Ai nói anh rảnh rỗi? Anh đang vô cùng bận rộn là đằng khác! Hàng ngày luôn bận bụi ở cạnh bạn gái anh. Tại vì cô ấy thật ngốc, luôn nhìn mọi thứ bằng hai con mắt, nhưng khi đối với anh lại chỉ nhìn về một phía, vì một câu nói của người ta mà bỏ chạy khỏi anh. Em nói xem, anh phải làm sao bây giờ, anh vừa giận, lại vừa thấy yêu cái tính ngốc nghếch của cô ấy hơn một chút".

Lòng Chu Tử Tiệp thoáng hiện lên chút áy náy, nhưng rất mau được che đi, cô không muốn lại một lần nữa làm cho đoạn tình cảm này bị đứt đoạn. Cô làm bộ không có chuyện gì, cố ý phản bác anh: " Em là bạn gái của anh từ lúc nào thế?".

Lục Hàn nheo mắt, trêu trọc cô: " Anh có nói em là bạn gái anh sao? ".

" Anh...". Một lần nữa Chu Tử Tiệp lại bị anh trêu đùa. Tại sao chỉ một năm không gặp mà anh trở nên ranh mãnh như vậy chứ?

Lục Hàn trông thấy bộ dạng thẹn quá hoá giận kia của cô liền cố ý nói tiếp: " Không sao, nếu em thích anh có thể tặng em chức danh này".

Chu Tử Tiệp hất tay anh ra, miệng nhỏ khinh thường nói: " Ai nói em thèm chứ? Anh có nằm mơ em cũng sẽ không làm bạn gái của anh".

Dứt lời, Chu Tử Tiệp bỏ mặc anh, bước đi.

Nhưng Lục Hàn đâu có dễ dàng để cô đi như vậy, anh theo sau cô, dụ dỗ nói: " Nếu em không thích chức danh này, vậy anh có thể cho em cái khác, làm người yêu anh? Hoặc làm người con gái của anh... Hoặc cũng có thể làm vợ anh!".

Chu Tử Tiệp thoáng động tâm. Phải, cô thừa nhận những lời này của anh có lực sát thương rất lớn đối với cô. Anh thật có thể không do dự mà muốn cô làm vợ anh sao?

Cô không dừng lại, cứ đi tiếp làm như không quan tâm anh, nhưng thực chất trong lòng cô lại vô cùng vui vẻ...

Ở góc phố nào đó, Tổng Khiêm nhìn theo một màn kia, đáy mắt thoáng hiện lên vài tia mất mát. Cho tới cuối cùng, người cô chọn vẫn không là anh...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net