A Nhứ! A Nhứ! A Nhứ! ~ Lão Ôn! Lão Ôn! Lão Ôn!

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Weibo | Hậu trường

- Ngày trước cẩu tử ở hậu trường không như vậy, cảnh hôn là tốc chiến tốc thắng, nếu không thì sẽ thành anh em đoàn phim đùa giỡn lẫn nhau, vừa hô cut là phá lên cười. Ngày trước lão bà ở hậu trường cũng không như vậy, lúc chờ đến lượt diễn sẽ thích bày trò, khi có người đóng máy thì đùa rằng mình cũng muốn tan làm. Thế nhưng ở lần này, sau khi hô cut, hai bọn họ không dám nhìn vào mắt nhau, thậm chí còn lỡ tay đánh rơi bầu rượu. Bọn họ luống cuống.

- Hậu trường Sơn Hà Lệnh tuyệt vời tới mức nào, có thể làm người ta càng thêm khắc sâu hiểu rõ về sự thấu hiểu sâu sắc của hai diễn viên chính dành cho nhân vật, tình yêu dành cho nhân vật của mình, thích thú vai diễn của mình, có thể cảm nhận được sự chuyên nghiệp và kính nghiệp của họ, cảm nhận được bầu không khí mười phần ăn ý, thưởng thức lẫn nhau, tin cậy tôn trọng lẫn nhau. Ôn Khách Hành và Chu Tử Thư thành tựu lẫn nhau, Trương Triết Hạn và Cung Tuấn thành tựu lẫn nhau, là thật!

- Ôi mẹ nó diễn quá tốt!! Đoạn này nhất định phải cắt riêng ra!! Đây chính là phản ứng khi được người yêu tâm tâm niệm niệm gọi tên nha!!! Ngơ ngác loạn nhịp nhưng lại phải kiềm chế, không muốn để ai phát hiện thật ra mình đã tâm động đến nỗi không biết phải làm sao!!! Tại sao anh lại biết diễn như thế hả Trương Triết Hạn!!!

- Lúc nói là muốn thêm ba câu "lão Ôn", Trương Triết Hạn cũng biết rất có thể cuối cùng sẽ không dùng đến, nhưng vì cảm nhận được cảm xúc của nhân vật nên nhất định phải diễn ra. Dù sao cũng là sống thay Chu Tử Thư, việc người xem có thấy hay không và việc Chu Tử Thư sống thế nào chính là hai việc khác nhau.

- Lão bà nói mình cuối cùng phải gọi Ôn Khách Hành ba lần, về phần Ôn Khách Hành trả lời cái gì thì Tuấn Tử tự quyết định. Sau đó Tuấn Tử tự nhiên tiếp một câu "Làm sao thế?", phối hợp với vẻ mặt dần tươi sáng lên, quả là tuyệt vời! Hai người quá tốt, rất chuyên nghiệp, rất ăn ý! Rất xứng!

Credit: weibo@紫乘月归, weibo@_一条更新, weibo@表志啃黄瓜
________

RPS | Ôi mẹ nó diễn quá tốt!!

Đoạn này nhất định phải cắt riêng ra!! Đây chính là phản ứng khi được người yêu tâm tâm niệm niệm gọi tên nha!!! Ngơ ngác loạn nhịp nhưng lại phải kiềm chế, không muốn để ai phát hiện thật ra mình đã tâm động đến nỗi không biết phải làm sao!!! Tại sao anh lại biết diễn như thế hả Trương Triết Hạn!!!

~

Comment:

- Nhìn ánh mắt này của Tuấn Tử suốt 4 tháng, bất kể là diễn phim hay đời thường, đều sẽ tâm động nha [nước mắt]

Rep: Tôi cảm thấy điểm kỳ diệu nhất ở đây là, lần thứ ba Tuấn Tử gọi A Nhứ rất nhẹ [nước mắt][nước mắt] Đệt! Tiếng "A Nhứ" nhẹ nhất này có thể đánh mạnh vào trái tim. Thời khắc ấy ánh mắt chẳng còn quan trọng nữa, toàn bộ không gian đều tràn ngập ái muội [nước mắt][nước mắt]

- Thật sự động tình rồi!

Rep: Tôi kỳ thực vẫn luôn rất tò mò, nếu Tuấn Tử tới concert của lão bà thì sẽ phát triển thành thế nào.

- Trương Triết Hạn thật sự rất đỉnh, bất luậ nlaf đạo diễn và Trương Triết Hạn cùng nhau nghiên cứu thảo luận để hoàn thành các tình tiết, hay là thanh âm gốc của Trương Triết Hạn đều chạm đến đáy lòng. Ngoài ra còn có sự thấu hiểu và một tấm chân tình mà anh ấy dành cho nhân vật.

- Gắng sức kiềm chế, gắng sức che giấu, thậm chí không ngại giả vờ quát lên để giấu giếm không cho đối phương biết mình rung động nhường nào. Trương Triết Hạn, Chu Tử Thư, vị thần vĩnh viễn. Ánh mắt dao động ban đầu là cảm giác bối rối né tránh và che giấu khi đối diện với sự động tâm. Cuối cùng vờ quát lên rồi nhìn thẳng vào mắt đối phương là muốn xem phản ứng của đối phương, muốn biết người nọ có thật tin mình đang ghét bỏ hay không. Trương Triết Hạn anh quá đỉnh!

- Ngoài mặt chẳng có chút rung động nào, kỳ thực tâm động không chịu nổi aaaaaaaaaaaa

- Trương lão sư sao anh lại có thể diễn hay như thế.

- Giọng gốc của lão bà cũng rất hay.

- Không phải anh ấy đang diễn nha, đây chính là Chu Tử Thư.

- Giống y hệt phản ứng của anh ấy khi Ôn hỏi "Ngươi coi ta là gì" trước cái cây bên hồ.

Rep: Đúng đúng đúng, có một chút thẹn thùng, có một chút trốn tránh, còn có chút vui vẻ.

- Huhuhu cảm ơn anh, Trương Triết Hạn.

- Phản ứng giống như lúc biết chìa khóa của Võ Khố nằm trên đầu mình ấy, đều là vẻ mặt biết mình được yêu được thương, lão bà quá linh khí.

- Bởi vì anh ấy tách nát bản thân ra để diễn nha [nước mắt]

Credit: weibo@_一条更新

RPS |

Tôi khóc khóc xong là cười: Hai anh đang vội cái gì chứ.

Vừa cười vừa ghen tỵ: Đến cả bình rượu cũng không cần tự mình nhặt.

~

Comment:

- Hô cut xong cũng không dám nhìn đối phương, trong lúc bối rối thì bình rượu rơi xuống, cho mỗi người cơ hội để kiềm chế yêu thương. Tôi đang yêu người, lại sợ người biết.

Rep: Tuấn Tử còn lén nhìn lão bà một chút.

Rep: Nó nhất định chiếm được linh cảm từ Happy Camp!

- Là công chúa.

Rep: Hoàn toàn không có ý định tự nhặt.

Rep: Trong hậu trường hôm qua, đoạn mặt nạ rơi xuống cũng là Cung nhặt, công chúa của chúng ta... chẹp chẹp.

- Rõ ràng hai bọn họ đều chẳng làm gì, thế mà tôi lại xấu hổ... Đọc truyện 18+ cũng sẽ không như vậy!!!

- Trước đó tôi từng xem hậu trường, cái hồ lô này cũng rơi xuống, sau đó hai bọn họ cùng muốn nhặt, kết quả đụng phải đầu nhau. Lần nhặt hồ lô này hẳn là sau khi đụng đầu.

- Công chúa mới không tự mình nhặt đồ đâu [hừ hừ]

Rep: Cẩu cẩu yêu nhất việc tự mình nhặt đồ [doge][doge]

- Một người khom lưng thu dọn, một người ngoan ngoãn ngồi yêu, đến giao lưu ánh mắt cũng không cần, tình nhân ăn ý.

Credit: weibo@爱神降临倒计时

8/4/2021

RPS |

Ba tiếng gọi "lão Ôn" này đã làm tôi rơi nước mắt... Dùng tên của người để nói ra yêu thương [khóc]

~

Comment:

- Đệt, ba tiếng "lão Ôn" này làm tôi ngất luôn, trong mắt A Nhứ tràn đầy yêu thương nha.

Rep: Bản chính bị cắt vẫn có lý. Cái cách diễn này, truyền ra thật thì toang hết [quỳ]

Rep: Trước đó cũng có ba tiếng "A Nhứ"! Hậu trường hôm nay chất lượng ngang với phim chính luôn. Ba tiếng "A Nhứ", ba tiếng "lão Ôn", tầng tầng lớp lớp tăng dần, lưu luyến triền miên, quyến luyến dịu dàng, tràn đầy dư vị, không phát sóng quả thật là điều tất nhiên.

- Trương lão sư diễn tuyệt quá [nước mắt] Tôi lại khóc rồi...

Rep: A Nhứ cười một cái là tôi muốn khóc, A Nhứ vừa khóc là tôi sụp đổ [nước mắt]

Rep: Ngoài ra, giọng gốc thật sự quá tuyệt. Ở đây muốn khen cả phối âm nữa, cảm xúc hoàn toàn giống lão bà!!!!

Rep: Thật sự quá biết diễn rồi [nước mắt] Đi sâu vào suy nghĩ, đào móc nhân vật, sống thành y, trở thành y, toàn thân tâm đều cho y.

- Thỏa thích biểu đạt niềm yêu thương thầm kín.

Rep: Không nói một chữ yêu, nhưng tất cả mọi người đều biết y yêu hắn, Trương lão sư siêu đỉnh!! (Cung lão sư cũng đỉnh!)

Rep: Không một câu nói yêu, nhưng câu nào cũng đều là "ta yêu ngươi".

- Ấn vào xem 3s rồi lại thoát ra ngoài, bởi vì trái tim của tôi nói nó không chịu được kích thích lớn đến thế.

- "Sao ngươi gọi tên ta lại dễ nghe như vậy nha"

- Ba tiếng "lão Ôn" = Ta yêu ngươi.

Rep: Trương lão sư đề nghị gọi ba tiếng "lão Ôn", là vì lão Ôn ngồi đối diện gọi ba tiếng "A Nhứ" trước. Anh ấy thật sự suy nghĩ nhiều về phim. Ba tiếng, không nhiều không ít, đều là đang đáp lại.

- A Nhứ, thật sự rất thích anh.

- Khó trách cảnh này bị cắt... Đúng là có hơi quấn quýt quá rồi.

- Kỹ năng diễn xuất của Trương Triết Hạn rất tuyệt, vài tiếng gọi này còn là do tự mình phát triển....

Credit: weibo@_一条更新

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net