8

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Cuối cùng bọn họ chọn một quán xiên nướng ăn cơm tối.

Để nói đến món ăn bá chủ mùa hè thì chắc chắn là xiên nướng. Người ta hay nói rồi: mùa hè muốn vui sướng ngày ba bữa xiên nướng!

Buổi tối mùa hè, bếp nướng bốc khói nghi ngút, cắn xiên thịt vừa nướng xong được rắc bột thì là với bột ớt đúng là hấp dẫn chết người, lại mở mấy chai bia lạnh, gọi năm ba thằng bạn tốt đến tâm sự, một chữ tuyệt!

— trên là mấy lý do Trương Triết Hạn dùng để thuyết phục Cung Tuấn đi ăn xiên nướng.

Trời đất chứng giám, từ khi tốt nghiệp tới nay Cung Tuấn tự khắc sâu vào máu thịt tinh thần tu dưỡng của một nghệ sĩ, bảo trì dáng người không một giây lơ là. Ngoài tập thể hình, cậu còn tự nấu các món ít dầu muối ở nhà, thi thoảng thèm ăn bún cá cũng phải lấy giấy thấm dầu thấm hết dầu đi, mấy món ăn nhiều calo như xiên nướng sớm đã biến mất khỏi cuộc sống.

Vốn cậu nghĩ Trương Triết Hạn cũng giống cậu, thậm chí nhìn thấy dáng người của đối phương xong còn nghĩ không phải đồ ăn để tập gym Trương Triết Hạn nhất định không ăn — không ngờ người đối diện không cay là không vui, khẩu vị nặng đô, kể cả trà sữa cũng không rời tay ngày hút ba cốc còn không đủ.

Thói quen ăn uống như vầy còn có thể bảo trì dáng người thế này, đúng là mỗi người một số mà !

Cung Tuấn tìm một chỗ vừa kín đáo lại vừa đẹp, thỏa hiệp bằng cách cầm tờ menu lại, chống má nhìn Trương Triết Hạn điên cuồng chọn món.

"Chỗ nè được đấy, góc khuất không ai thấy được....ồi ôi, nè....muốn uống tí không?" Trương Triết Hạn hỏi.

Cung Tuấn: "Không được đâu."

Trương Triết Hạn: "Tí ti thôi. Ăn xiên mà sao lại không có bia được."

Cung Tuấn: "Vâng."

Trương Triết Hạn: "Cay vừa phải hông?"

Cung Tuấn: "Vâng."

Trương Triết Hạn: "Siêu cay?"

Cung Tuấn: ".....Vâng."

Trương Triết Hạn mỉm cười, mắt lấp lánh, giọng dịu dàng. Anh hỏi, sao tôi nói gì cậu đều bảo vâng?

Cung Tuấn hơi ngẩn ra, đầu hàng chịu thua dưới ánh mắt chăm chú của Trương Triết Hạn.

"Tại...Thì do... Thì do..." Tiếng Cung Tuấn ngày càng nhỏ, cuối cùng bản thân cũng không nghe thấy gì, hai má đỏ bằng đến tận mang tai.

....Thì do là anh nói nha.

"Cậu lắp bắp gì thế." Trương Triết Hạn vừa cười vừa lắc đầu, tích vô cột ngô, "Tôi chọn xong rồi."

A a được rồi. Cung Tuấn vâng lời, cầm menu mang đưa cho phục vụ, ai, còn cùng chân cùng tay. Trương Triết Hạn nhìn bóng dáng cậu, nghĩ thầm, người này sao có thể đáng yêu thế, thật muốn trêu ẻm.

Đồ ăn được bưng lên rất nhanh, rót bia lạnh vào cốc, bọt bia nổi lên. Trương Triết Hạn nhấp một ngụm bia, trong lòng nghĩ ra một kế, "Chơi đoán số đi, thật hay thách."

Ván 1, Cung Tuấn thua. Trương Triết Hạn y trẻ nhỏ hoan hô một tiếng, cười giảo hoạt như hồ ly, "Nói thật hay thử thách?"

Cung Tuấn: "Nói thật đi."

Trương Triết Hạn nhướn một bên mày, nói, vầy tôi hỏi nha.

Cung Tuấn còn thật sự gật đầu, sau đó bị câu hỏi của Trương Triết Hạn làm cho choáng váng.

Trương Triết Hạn hỏi: "Nụ hôn đầu tiên là khi nào?"

Hóa ra ngôi sao lớn cũng thích tán dóc nha. Cung Tuấn sợ lun, nhưng mà chơi phải chịu, chỉ đành thở dài, thành thật khai: "Đại học."

Ván 2, Cung Tuấn lại thua nữa.

Trương Triết Hạn: "Quen mấy bạn gái rồi?"

Cung Tuấn: ".....Một."

Ván 3, Cung Tuấn vẫn thua.

Trương Triết Hạn: "Bạn trai thì sao?"

Cung Tuấn: "....Không có đâu!"

Ván 4, Cung Tuấn, thua.

Ván 5, Cung Tuấn, thua.

.....

Mầy ván sau, Cung Tuấn đã kể hết lịch sử quá khứ của bản thân từ trên xuống dưới trong ra ngoài. Nhưng mà Cung Tuấn cũng không để bụng mấy cái nè, bây giờ cậu một lòng một dạ muốn thắng Trương Triết Hạn một lần, để bản thân ăn dưa cho thỏa mãn, paparazzi cũng không có được tin tức của Trương lão sư đâu nha, cậu rất muốn biết lun!

Trời không phụ lòng người, Trương Triết Hạn rốt cục thua. Cung Tuấn xoẹt một cái từ ghế đứng phắt dậy, hi hi cười, nói Trương lão sư anh cũng có ngày này ! Để xem, em phải hỏi câu gì nghiêm túc.....

Ngay lúc Cung Tuấn đang vắt óc xem nên hỏi cái gì cho hòa vốn, Trương Triết Hạn cười khanh khách bảo, tôi chọn thử thách.

Cung Tuấn đơ luôn, người này sao lại không chơi như bình thường vầy !

Trương Triết Hạn: "Nói đi, muốn tôi thử thách gì?"

Cung Tuấn thấy bị anh đùa giỡn. Cậu có thể bắt Trương Triết Hạn làm gì đây? Cả phố này chỉ mình cậu nhìn thấy được Trương Triết Hạn, cậu có thể bảo Trương Triết Hạn làm gì? Tương tác với người khác? Anh giai Trương Triết Hạn nè không biết chết hay chưa, nhưng như thế người ta có cảm thấy bị ám không? Vậy chỉ có thể làm gì đó với mình thui.

Tương tác với mình à, mình có thể bắt anh ấy làm gì nhỉ. Mình dám bắt anh ấy làm cái gì? Dù sao cũng không thể bắt anh ấy hun mình một cái đi..... Cung Tuấn thì thầm, hư quá! Hư quá nhể? Cái người này sao chơi xấu vầy.....

Giây tiếp theo, trên mặt truyền đến cảm giác ấm áp, đôi môi mềm mại của Trương Triết Hạn nhẹ hôn lên gò má Cung Tuấn như chuồn chuồn lướt, Cung Tuấn cảm thấy hô hấp của mình đều ngừng lại.

Cậu nghe thấy Trương Triết Hạn nói: "Cũng không phải không được."


====

Trong truyện tác giả chỉ ghi là bún chung chung thui nhưng mà tôi nghĩ chắc muốn nói bún cá trong truyền thuyết á =))) Trong chap nè lồng ghép nhiều đường lắm ai nhớ hết đc k nè =))) Sau khi xem lại hóa ra có  18 chap lận =))) Mai chắc không có up được tại bận cho các con đi đàn đúm òi


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net