8

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chỉ khi cùng nhau ăn uống thế này, Aleister mới triệt để nhận ra được một chuyện, cực kỳ quan trọng. Cái thằng quỷ kia, nó ăn hơn hạm, mới sáng sớm ngày ra đã nốc đến ba miếng thịt bò vào bụng. Cứ thế này thì riêng tiền ăn của nó thôi đã đủ khiến hắn làm ăn thua lỗ mất rồi.

Tulen thì ngược lại cho rằng Aleister ăn ít quá. Thế là thực đơn dành cho Aleister đã âm thầm được thêm vào đủ thứ mà không có sự cho phép của hắn ta.

"Hôm nay ta sẽ ở lỳ trong phòng làm thí nghiệm, ngài lại cứ tự nhiên sinh hoạt như ở nhà nhé."

"Có thể cho em hỏi là thí nghiệm gì không?"

Aleister liếc mắt: "Ngài có chắc là ngài nghe hiểu được không?"

"Có!" Đừng có coi chường chui!

Tân thần quả nhiên là tâm thần, Aleister thở dài một hơi, búng tay một cái làm hiện ra cái bản đồ to bự chồi lên từ sàn phòng khách.

"Như ngài thấy đấy, hệ thống nhà hàng và các cơ sở kinh doanh của ta nhiều không xuể, tiền tiêu như nước. Cái gì cũng có, chỉ thiếu mỗi một cái ống nước xịn. Nên bây giờ thiên tài ma thuật như ta lại phải nai lưng đi làm mấy việc tay chân như vậy đây."

"... Sao thầy không nhờ trợ lý của mình làm giúp? Hai người vẫn còn liên lạc với nhau mà?"

Aleister liếc mắt: "Đã theo dõi ta mà còn công khai nói ra trước mặt ta như vậy. Ngài cũng tự tin thật đấy?"

Không phải tự tin, là kiêu ngạo và tự cao mới phải. Luôn tự cho là bản thân mình đúng. Hắn hiểu nó rõ lắm, đừng nghĩ cứ tỏ ra vô hại trước mặt hắn thì hắn sẽ mặc kệ tất cả. Hắn sẽ bóp chết mọi mối nguy hại tới mình từ trong trứng nước, dù cho hắn có không ghét nó như trước.

Cũng đừng mơ là hắn sẽ tin tưởng cái thứ tình cảm méo mó mà nó luôn cố che giấu đi như vậy, đám ánh sáng đều là lũ lừa lọc cả. Con trai của lôi thần tiền nhiệm khốn nạn thì chắc chắn không phải một kẻ tốt đẹp gì đâu.

"Thôi, cũng không quan trọng gì cho cam. Ngài cứ biết là ta đang cố kiếm tiền là được."

Tulen hơi ngẩn ngơ một chút rồi cũng hơi cúi mặt xuống đất. Cậu làm thầy bực mình mất rồi, thói quen nghiến răng nghiến lợi nói chuyện khi tức giận của thầy quả nhiên là rất khó bỏ.

Cậu gom lại đống bát đũa đã dùng, xin lỗi hắn một tiếng rồi lủi thủi đi lên phòng thể chất. Gì chứ nhà của thầy còn xịn hơn cả cái điện thờ thần sấm nữa, đầy đủ tiện nghi còn thân thiện với môi trường. Những lúc bối rối thế này thì đành chịu khó tập thể hình để giết thời gian thôi, dù sao thì thầy cũng rất thích những người có ngoại hình đẹp mà...

Sau khi thấy Tulen đã giam mình trong cái phòng thể dục cả năm cả đời bỏ xó, Aleister an tâm thở dài một hơi rồi tự mình hoá trang thành trợ lý ra ngoài. Nó tưởng nó nghĩ cái gì mà hắn không biết à? Còn non lắm nhóc. Nhưng đúng là hắn rất thích những cô gái nóng bỏng và bọn đàn ông cơ bắp, à có gì đó không đúng?

Pháp trận dịch chuyển làm sẵn cũng đã được khởi động, trước mặt hắn đã là đám quý tộc của thành Khởi nguyên và cả người của đám ma pháp nghị viện. Lần làm ăn này sẽ rất đáng thử sức đây.

"Phu nhân Arlena đến rồi, mời ngài ngồi đây, ngồi đây nhé."

Đối với cái đám quý tộc ngồi ở đây, thực sự mà nói thì hắn coi thường ra mặt. Với của cải của hắn thì dư sức để mua lấy một tước vị rồi xưng bá trong cái thành này rồi. Nhưng nếu như vậy thì sẽ vẫn đứng dưới quốc vương nên hắn cũng không mấy tình nguyện.

Sự tự do lớn nhất của một cá nhân, theo hắn thì là không ở dưới trướng của ai cả. Và quyền lực sẽ đem đến cho hắn sự tự do giả tạo đó.

"Ta nghe nói là các vị muốn bàn với ta về một mặt hàng của thương hội. Ta hy vọng là mình sẽ được lắng nghe một chút về kế hoạch của các vị."

Để xem chúng bây lừa tiền ông đây thế nào. Hắn nhập vai một phu nhân quý tộc kiểu mẫu rồi bắt đầu thu xếp trong đầu để đối phó với đám người trong phòng.

Ba nhà quý tộc, đủ vợ đủ chồng và hai người đến từ ma pháp nghị viện, hắn đủ sức làm gỏi cả đám này, nhưng đám bên trên của chúng thì còn phải dè chừng một chút ít.

Mở đầu là tên quý tộc bụng bia, một nam tước.

"Chà, cũng không giấu gì phu nhân. Chẳng là tôi nghe nói nguồn cung cấp đá quý của thương hội đang gặp vấn đề. Nhưng chúng tôi hoàn toàn có thể thông cảm và chờ đợi một khoảng thời gian lâu hơn so với hợp đồng. Cớ sao phu nhân lại đột nhiên tăng giá một cách vô lý như vậy chứ?"

Hai tên quý tộc còn lại cũng có vẻ tán thành với nam tước. Aleister ngược lại thì thảnh thơi uống trà rồi bình tĩnh híp mắt.

"Với việc phải đảm bảo nguồn cung cấp đá quý cho đúng với số lượng yêu cầu khi việc khắc phục sự cố sập hầm mỏ vẫn còn đang dở dang, chúng tôi đã phải thuê thêm rất nhiều nhân lực, chi thêm rất nhiều chi phí cho các thiết bị ma thuật cho nhân công làm việc. Vậy thì việc tăng giá thành của đá quý và vận chuyển của thương hội chúng tôi hẳn là không quá tùy hứng với ngài chứ?"

"Nhưng cũng không thề tăng giá lên đến gấp đôi như vậy chứ, thưa quý phu nhân?"

Nam tước nói lớn như muốn hét lên. Aleister lấy ra một bộ hồ sơ từ hư vô rồi đặt nó lên mặt bàn. Bên trên có đề rõ ràng: Chi phí khắc phục sự cố sập hầm mỏ - cùng với vẻ mặt không mấy hài lòng của hắn.

Nam tước có cảm giác như lão đang bị uy hiếp rất trắng trợn, bàn tay mập ịt của lão run lên từng cơn khi thấy những con số phức tạp trong những tờ giấy bên trong. Đều là những giấy tờ có con dấu đỏ của thần tài Gildur cả. Lần này lão biết bản thân sẽ không ép giá được vị phu nhân này rồi, tổn thất trong thời gian còn rất nghiêm trọng nữa.

Khi thấy bản mặt lúc nhăn lúc tái của lão nam tước kia, Aleister đã biết mình là người thắng cuộc. Và quả đúng như hắn đã dự đoán trước được, lão ta ăn không được thì đạp đổ.

"Nếu như phu nhân vẫn nhất quyết không thể rộng lượng với những nhà sản xuất chúng tôi, vậy thì chúng tôi đành phải tìm đến những nguồn nguyên liệu giá rẻ hơn nữa rồi. Mặt hàng xa xỉ của quý phu nhân, có lẽ chúng tôi sẽ không thể tiếp tục đón nhận được nữa rồi. Rất mong phu nhân sẽ thông cảm."

Aleister mỉm cười hề hề: "Ngài nam tước cứ khéo đùa, tiền bồi thường vi phạm hợp đồng của ngài lên đến hơn 10 chữ số liền đấy. Đủ để ngài tiếp tục nhập thêm 40 lần đá quý nữa từ thương hội của chúng tôi với giá gấp 3 lần giá thị trường liền cơ."

Hắn đã tính trước đến việc sẽ đẩy giá nguyên liệu lên gấp bốn lần khi đưa ra một mức giá có lợi cho bọn quý tộc kia khi bán nguyên liệu cho chúng. Giờ cũng đã đến lúc thu hồi lại nguồn vốn bỏ ra rồi, tiền để hủy hợp đồng cũng nằm trong số những toan tính đó.

Lần này thì lão ta triệt để sụp đổ. Đứng trước quyền lực tuyệt đối của vị phu nhân lừa đảo đó, lão cơ bản là không chống đỡ nổi. Đây là cảm giác bị đàn áp mà lão vốn mang đến cho kẻ khác, mà giờ đây chính lão lại phải là kẻ phải chịu trận.

"... Tôi sẽ xem xét lại vấn đề này, thưa phu nhân."

"Lựa chọn rất sáng suốt, ngài nam tước."

Aleister khoái chí nở một nụ cười lơ đãng. Bọn chó má này sẽ không dám làm gì trước kẻ mạnh hơn chúng đâu, một lũ tư bản bóc lột hèn nhát. Bất giác hắn lại nghĩ đến cái đứa nhóc đang tập thể hình ở nhà mình, chỗ tiền này chắc là đủ cho nó ăn dầm ăn dề ở nhà hắn ít hôm rồi đây.

Hắn khá hài lòng với kết quả hiện tại, nhưng khi nhìn về phía hai đại diện từ ma pháp nghị viện đang nhìn hắn chăm chăm với ánh nhìn không mấy thân thiện thì hắn lại nảy ra một suy nghĩ khác. Có nên tăng giá của các thiết bị ma pháp hắn đang bán cho học viện Carano không đây?

Tulen ở nhà khi thấy mặt trời đã lên cao thì quyết định gọi đồ ăn trưa về nhà. Trên tay còn cầm theo một cuốn sổ thần bí mà cậu tìm được ở cái hốc kệ để sách ở phòng khách nữa.

Bí kíp đánh cắp trái tim của một người, tái bản lần thứ hai.

Cậu nhóc tức đến bay màu. Còn Veera trong một nhà hàng ở Tân liên hiệp thì nở một nụ cười thích chí.

Chơi cô ả sao, hắn nên suy nghĩ kỹ lại một chút đi.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net