Thời gian trôi thật nhanh

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Đầu năm khi tôi mới bước vào ngôi trường mới cái gì cũng mới cả, chỉ có 1 đứa bạn là nói chuyện với tôi đăng ký học chung bang với tôi, nhưng có lẽ bây giờ nó đã không nói chuyện nhiều với tôi như hồi lớp 9 và lớp 10 nữa rồi.

    Lúc ấy tôi và nó thân dữ lắm cứ ngỡ là sẽ thành bạn thân nhưng nó có 1 quá khứ buồn và cơ lẽ nó sẽ không xem tôi là bạn thân nó đâu. Khi tôi và nó vào lớp ngồi chung bàn thì may mắn cũng có 1 đứa hồi đó học chung trường với bọn tôi nó ngồi dưới bàn chúng tôi lúc đầu cứ ngại không nói chuyện gì cả nhưng nói riết cũng quen.

     Cho đến một ngày có 1 đứa từ lớp khác chuyển qua lớp bọn tôi, nó ngồi ngay dưới bàn tôi, nó cũng thân thiện dữ lắm. Lúc đầu tôi thấy cái tính nó cũng kỳ nhưng dần dần thì tôi đã hiểu lầm nó. Khi đó tôi chơi với nguyên 1 đám bạn luôn rất vui vẻ khi đến sinh nhật đứa nào thì hùng tiền lại mua quà sinh nhật cho nó nhưng sinh nhật của tôi vào tháng 9 lúc ấy là nhập học có lẽ chúng nó không biết sinh nhật tôi đâu. Có đứa được tặng quà sinh nhật thì cảm ơn rất nhiều có đứa thì cúi đầu xuống bàn tôi cũng chẳng biết cảm xúc của chúng nó làm sao nữa, buồn chăng hay là vui vì có những đứa bạn tặng quà cho tụi nó chăng?

   Nhưng riêng tôi thì mong chúng nó có thể vui vì món quà. Nhưng thời gian trôi thật nhanh thật nhanh khiến tôi không thể theo kịp. Sến quá đúng không nhưng tôi thì nghĩ không phải vậy đâu thực chất là thời gian rất nhanh đó các cậu à😊😊. Từng đứa một bơ tôi vô cớ và tôi chẳng biết chuyện gì đang xảy ra cả, cũng không biết tôi làm sai chuyện gì cả. Tôi rất buồn khi không nói được gì suy nghĩ rằng "mình làm gì sai tụi nó mới không nói chuyện với mình như vậy nhưng mà mình làm cái gì chứ?" Rồi cũng tới 1 ngày có 2 đứa vẫn nói chuyện với tôi lập ra một group chat nói với tôi rằng " mày thử suy nghĩ lại coi mày đã làm gì sai mà tụi nó bơ mày?" Tôi trả lời là tao không biết, tụi nó cũng nói ra lý do là tôi thay đổi rồi tôi cũng dần thay đổi. Khi tôi thay đổi cũng là lúc chúng nó dần dần tránh xa tôi mỗi lúc mỗi xa. Nhưng có ai hiểu được tôi đâu ngay cả đứa tôi thân nhất còn không hiểu được tôi mà và ngay cả bản thân tôi cũng vậy, ha đúng là cái cuộc đời mà😏😏

       Trong khoảng thời gian tôi thay đổi thì cũng là lúc chúng nó xa lánh tôi. Từng đứa một rời bỏ tôi giống như tôi là thứ gì đó, đại loại như một con người dơ bẩn chẳng hạn. Tụi nó đi nói xấu tôi, nói đủ thứ về con người của tôi, chúng nó nói rằng tôi ra vẻ, thích khoe khoang. Ừ, thì cứ nói thoải mái tôi không nói gì đâu vì con người tôi vốn không thích nói nặng nói nhẹ người khác cũng nhẫn nhịn cho qua chuyện thôi. Chúng nó không cho tôi cơ hội thay đổi thì tôi cũng chả cần thay đổi theo yêu cầu của nó làm gì, cứ sống thật với lòng mình thôi. Tụi nó đã không xem mình là bạn thì hà cớ gì mình phải đi năn nỉ tụi nó làm bạn với mình làm gì chứ. Bạn bè chơi với nhau luôn luôn có 2 mặt, nhất là con gái chơi với nhau, không ai hiểu được trong lòng người ta nghĩ gì cả, người hiểu tôi nhất có lẽ là 2 đứa bạn thân từ cấp 1 nhỉ? Chúng nó không bao giờ giận tôu khi tôi làm sai những điều nhỏ nhặt chỉ nói cho tôi nghe là tôi làm sai cái gì đó và cần phải sửa sai cái gì đó, ít ra tụi nó còn cho tôi cơ hội để sửa đổi mình luôn coi tôi là đứa bạn thân nhất, khi tôi khó khăn luôn có chúng nó kế bên để an ủi tôi, tâm sự với tôi. Không như mấy đứa bạn ở lớp😏😏 chơi *** với nhau quá mà. Chúng nó chỉ quan tâm tôi thay đổi ra sao thôi còn con người tôu chơi ra sai thì tụi nó đâu biết được.....

        Cho đến bây giờ tôi mới hiểu ra rằng:" không phải ai cười với bạn mới là bạn. Không phải ai nói xấu sau lưng bạn mới là thù" đâu. Cuộc đời không ai biết trước được điều gì và cái quái gì cũng có thể xảy ra hết.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net