Lửa Tình

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Warning: BDSM, từ ngữ thô tục (đã được mã hóa một phần), H... quên H đi.
__________________

Tưởng Đôn Hào và Nhậm Dận Bồng bên nhau đã được năm năm có lẻ. Trong mắt người khác Tưởng Đôn Hào là một chú golden chính hiệu khi ở bên Nhậm Dận Bồng, có lần Tưởng Đôn Hào nổi hứng nhuộm tóc sáng màu và thế là cái đầu anh luôn bị đem ra làm đề tài nói chuyện của Nhậm Dận Bồng. Cậu cũng không cố tình đả kích gì anh đâu nhưng những lời nói chân thành khi bị đám bạn khơi gợi buôn chuyện của cậu qua video call mùa giãn cách khiến Tưởng Đôn Hào chỉ biết dùng ánh mắt đáng thương trân trối nhìn Nhậm Dận Bồng đang say sưa phân tích các kiểu con đà điểu. Còn Nhậm Dận Bồng trong mắt những người thân - thiết xung quanh, khẳng định là phải thân nhé thì chính là một con thỏ đanh đá, nhìn cậu trắng mềm thế thôi chứ đanh đá bỏ xừ, học ai không biết. Thế nên họ đã bị những người xung quanh đóng khung hình tượng lúc nào không hay.

- hôm nay là thứ mấy nhỉ?

- dạ thứ bảy ạ

- ồ...

Tưởng Đôn Hào "ồ" lên một tiếng không có vẻ gì ngạc nhiên, trong đó chỉ toàn là sự chờ mong và phấn khích.

- vậy bắt đầu thôi nhỉ... Lại đây

Tưởng Đôn Hào ngã người trên sofa, bày ra tư thế cường quyền ngoắc tay ra hiệu Nhậm Dận Bồng đến chỗ anh

Nhậm Dận Bồng hiểu ý liền cởi quần ngoan ngoãn bò về phía Tưởng Đôn Hào.

Cậu rất thích mặc đồ của Tưởng Đôn Hào, mà anh cũng rất thích Nhậm Dận Bồng ỷ lại vào mình như vậy. Vì biết hôm nay là thứ bảy nên cậu cố tình chọn chiếc áo sơ mi trắng mỏng - cực kỳ mỏng và dài để mặc. Hiệu quả khỏi phải nói còn hơn cả mong đợi, áo tuy dài nhưng không phủ hết cặp mông căng tròn của cậu, phía trước chỉ cần cử động lên xuống một tí là có thể thấy được bạn nhỏ lấp ló phía trong.

Nhậm Dận Bồng chậm rãi như một chú mèo nhỏ bò tới, cậu dụi dụi mái tóc đen mềm mượt của mình vào chân anh làm nũng. Tưởng Đôn Hào tâm tình vui vẻ xoa đầu cậu như một lời khen.

Tưởng Đôn Hào dùng bàn chân nâng cầm cậu lên, miệng vẽ ra một nụ cười mà theo Nhậm Dận Bồng chính là tà mị

- nói xem em là gì nào bé cưng

- em là con c*ó của anh

Nhậm Dận Bồng mềm mại trả lời.

Đúng vậy, hai người bọn họ có một bí mật nho nhỏ. Lúc cả hai yêu đương hoàn toàn không nói cho người còn lại biết loại sở thích và tính cách này của bản thân. Hai người đều sợ sẽ dọa người kia bỏ chạy. Bọn họ tình cờ phát hiện ra bí mật của nhau và sau đó tình yêu như được thêm lửa, ngày càng nồng nhiệt hơn. Đó cũng là một phần lý do tại sao trong suốt nhiều năm cả hai đều giữ được sự gắn kết và cảm xúc mãnh liệt với đối phương.

Một người là S, một người là M. Tuyệt phối!

Tưởng Đôn Hào hài lòng, anh nhấn Nhậm Dận Bồng vào một nụ hôn sâu.

Sau đó anh nhẹ nhàng bế bổng cậu lên, hướng cầu thang đi vào căn phòng có cánh cửa được sơn màu hồng phấn ngọt ngào trên lầu.

Đây là căn phòng tình thú của họ, phải mất rất lâu để hai người thiết kế và mua sắm đủ các loại công cụ phục vụ cho việc là.m t.ình trở nên thú vị hơn đúng theo ý thích của cả hai.

Tưởng Đôn Hào thả Nhậm Dận Bồng xuống, anh thong thả đi chọn lựa những món cần thiết, phong cách không khác gì đang đẩy xe vòng vòng siêu thị lựa đồ.

Nhậm Dận Bồng bên này phối hợp nhịp nhàng nhanh nhẹn cởi áo trên người ra, quần lót cũng cởi nốt, rồi ngoan ngoãn quỳ xuống tấm thảm lông mềm mại chờ đợi Tưởng Đôn Hào lựa chọn giữa một rừng những món đồ tinh xảo bling bling bên kia.

Không phải khoe chứ hai người bọn họ vất vả cày cuốc một phần cũng vì chúng. Tất cả những món chiễm chệ trên kệ gỗ xoan đó đều được làm từ bạch kim và vàng ròng, bên trên còn được nạm đá quý tinh xảo. Đắt lòi ruột nhưng chơi rất đã, nhìn cũng thích mắt. Tóm lại đây là một căn phòng toát ra mùi vị của tình và tiền, hoàn mĩ.

Tưởng Đôn Hào cuối cùng cũng xong, anh quay qua hài lòng nhìn Nhậm Dận Bồng, cậu đã biết xếp gọn áo quần để một bên rồi, không uổng công anh dạy dỗ mấy tuần liền.

Anh thong thả đi đến sofa, ngắm Nhậm Dận Bồng làm việc

Nhậm Dận Bồng bò tới nơi để những dụng cụ kia, bắt đầu đeo vào từng món. Cậu đeo lên miệng một cái nút cao su hình cầu màu đen, vòng dây da mềm mại được làm từ da bò cao cấp, tiếp theo đó là một cái vòng cổ bạch kim điểm xuyết ngọc lục bảo, trên dây xích được gắn thêm những quả chuông bé xíu kêu leng keng rất vui tai. Cổ chân Nhậm Dận Bồng được cố định bởi hai cái cùm bảng to với ruby đỏ thẫm rực rỡ trên nền vàng ròng, có móc và dây xích đi kèm để thay đổi kiểu dáng trói, bây giờ nó đang nối với hai quả tạ to tướng nặng trịch cũng được đúc từ vàng nguyên khối nốt. Và cuối cùng khi hai cánh tay của Nhậm Dận Bồng đã được chính chủ tự trói ra phía sau bởi cái còng cùng bộ với vòng cổ thì cậu mới phát hiện một chuyện...

Nhậm Dận Bồng không để ý tới khăn vải che mắt nằm trong đống này, giờ nhìn nó lẻ loi cô đơn nằm đó Nhậm Dận Bồng hướng mắt cầu cứu tới Tưởng Đôn Hào

- đem nó tới đây

Nhậm Dận Bồng nhận lệnh liền mò mẫm cầm cái khăn lụa đi tới chỗ Tưởng Đôn Hào đang ngồi, vì bị hai cục tạ vàng chóe dưới chân kiềm hãm nên Nhậm Dận Bồng bước đi cực kỳ chậm chạm.

Tới nơi cậu ngoan ngoãn quay người, quỳ xuống.

Tưởng Đôn Hào cầm khăn, nắm tóc Nhậm Dận Bồng kéo về phía mình ép mặt cậu phải ngước lên. Nhậm Dận Bồng nhắm mắt, không lâu sau mắt cậu đã được sự mềm mại của vải lụa loại một bao lấy.

Anh mở khóa miệng cho cậu, vuốt ve cặp má hồng hào, hỏi:

- bây giờ em là gì nào?

- em là tên nô lệ d*m đã.ng của chủ nhân

- ngoan. Nhưng vì em đã quên mất một món nên phải nhận trừng phạt

- dạ

Tưởng Đôn Hào rất nhanh liền trở lại với một số thứ khác trong tay

Hai nú.m v* hồng hồng của Nhậm Dận Bồng bị siết bởi hai chiếc kẹp nạm từ trên xuống dưới toàn là kim cương nối nhau bằng một sợi xích bạch kim lấp lánh những ánh vụn kim cương.

- ta đánh em một roi, em phải nói một lần câu "em là tên đ* của ta" đã nhớ chưa?

- dạ, em nhớ rồi chủ nhân

Tưởng Đôn Hào cho Nhậm Dận Bồng nằm lên yên ngựa để mông cậu vểnh cao, cặp mông căng tròn trắng mịn như mời gọi anh mau chóng nhập tiệc.

Vụt...

- a...ha...em là tên đ* của chủ nhân~

Tưởng Đôn Hào khống chế lực đánh rất chuẩn, khiến Nhậm Dận Bồng vừa đau vừa sướng, cậu vừa rên lên thỏa mãn vừa thở dốc lặp lại câu nói kia. Đến khi hai mông Nhậm Dận Bồng đã đỏ rực một màu và sưng lên, Tưởng Đôn Hào mới kết thúc trừng phạt.

Nhậm Dận Bồng sướng điên dùng lực ma sát bạn nhỏ của mình vào yên ngựa, mỗi lần roi vút xuống đều khiến cậu phấn khích rên lên từng tiếng d*m đã.ng. Tưởng Đôn Hào càng đánh càng mạnh, Nhậm Dận Bồng càng đau càng cật lực uốn éo thân người lúc lắc cái eo nhỏ, không gian chỉ có tiếng roi vút vào da thịt cùng những tiếng thở dốc rên rỉ đầy dục vọng. Tinh dịch cũng theo những khoái cảm mà trào ra.

Tưởng Đôn Hào không cho cậu thời gian nghỉ ngơi, đánh đã anh nhét vào đ*t Nhậm Dận Bồng một cái máy rung có gai rồi bật chế độ rung mạnh nhất mặc cho những dòng dịch trắng vẫn chưa chảy hết ra kịp. Nhậm Dận Bồng nhất thời nổ đom đóm mắt kêu lên liền bị Tưởng Đôn Hào đánh thêm một roi

- em được phép nói chuyện sao tên đ* của ta?

Nhậm Dận Bồng vội lắc đầu, tại cậu bị bất ngờ nên mới phản ứng như vậy thôi. Nhậm Dận Bồng lập tức sửa sai, khép miệng lại rên từng tiếng ư ử nhận lỗi với Tưởng Đôn Hào.

- tốt

Tưởng Đôn Hào hài lòng vỗ vỗ mặt cậu, Nhậm Dận Bồng rất thức thời mà dụi dụi vào bàn tay anh làm nũng. Ý cười trên mặt Tưởng Đôn Hào ngày càng đậm, anh với tay lấy nút miệng ban nãy lần nữa khóa lại cái miệng tham lam của Nhậm Dận Bồng để đến với cái "miệng" khác cũng tham lam và ướt át không kém cái phía trên.

- kẹp cho chặc vào, em mà để nó rớt ra ta liền vứt em ở đây một mình hết đêm nay

Nhậm Dận Bồng hoảng hốt ư ư gật đầu như bổ củi.

Tưởng Đôn Hào trong lúc chờ Nhậm Dận Bồng thích ứng với món đồ chơi trong đ*t thì giải phóng cơ thể khỏi mớ quần áo vướng víu.

Anh cởi trói cho hai cánh tay cậu. Tưởng Đôn Hào một tay nắm dây xích bước đi phía trước, Nhậm Dận Bồng chậm rãi bò theo sau.

Tưởng Đôn Hào kéo một món đồ chơi khác xuống vừa tầm cậu, nó sẽ trông giống như một cái xích đu nếu không có thêm bốn cái khóa lủng lẳng xung quanh.

Nhậm Dận Bồng ngoan ngoãn quỳ trong lúc chờ đợi Tưởng Đôn Hào mở khóa hai cục tạ ở chân cho cậu.

Tưởng Đôn Hào mở xong cũng không quên sờ mó bạn nhỏ của cậu một chút, thành công khiến Nhậm Dận Bồng điên cuồng rên rỉ, Tưởng Đôn Hào cười đắc ý vỗ mông cậu bế lên.

Anh đặt Nhậm Dận Bồng lên cái xích đu kia, mỗi một nơi bị khóa lại Tưởng Đôn Hào đều trêu chọc cho Nhậm Dận Bồng thở dốc rên hừ hừ mới thôi.

Tưởng Đôn Hào thỏa mãn ngắm nhìn Nhậm Dận Bồng đang lơ lửng với một đống đồ chơi gắn trên người. Làn da trắng hồng thơm mềm của cậu làm nổi bật những mảng đỏ hồng do Tưởng Đôn Hào và những dụng cụ tình thú kia để lại dưới ánh đèn càng thêm diễm lệ.

Cả cơ thể Nhậm Dận Bồng phô bày trọn vẹn trước mặt anh, bao gồm cả bạn nhỏ do bị sự trêu đùa khiêu khích nãy giờ của Tưởng Đôn Hào mà nóng nảy d.ự.ng lên că.ng c.ứng.

- ưmm... hưmm... ưmmm~

Nhậm Dận Bồng nhìn Tưởng Đôn Hào cứ mãi mèo vờn chuột với cậu thì nông nóng không thôi.

- tên đ* d*m đã.ng em tham lam thật đấy

- ưmm ưmm...

- sao nào? Em muốn tôi tới vậy à?

Nhậm Dận Bồng gật đầu lia lịa

Ngược lại với sự nông nóng của cậu, Tưởng Đôn Hào vẫn cứ thong thả trêu đùa, anh mở khóa miệng cho cậu

- ta đặt cách cho em nói một lúc. Dùng chất giọng d*m d*c đó nói xem nào tên đ* của ta

- chủ nhân, ch.ơi em đi! Chủ nhân, xin ngài mau đến ch.ơi em! Chủ nhân, em muốn ngài. Chủ nhân, em yêu ngài!

Tưởng Đôn Hào hôn xuống đôi môi đỏ mọng ngọt ngào của Nhậm Dận Bồng.  Anh vứt luôn nút miệng đi, thay vào đó là nhét quần lót vào miệng cậu, thấy vẫn chưa đầy Tưởng Đôn Hào liền nhét thêm quần lót của mình vào. Nhậm Dận Bồng rên ư ử tỏ ý hài lòng.

Anh cũng không đợi nổi nữa, dạo đầu như vậy là đủ rồi. Thỏ đã lên mâm, đánh chén thôi.

---------kéo rèm kéo rèm đây---------

Nhậm Dận Bồng sau một đêm đầy thỏa mãn liền mặc kệ sự đời lăn quay ra ngủ đến chiều.

- oaaaa

Con thỏ ngủ đã, vươn vai ưỡn ngực một cái lại sà vào lòng Tưởng Đôn Hào mơ mơ màng màng tiếp

- đi tắm đi, anh nấu cơm cho em rồi

- hưmmm

Nhậm Dận Bồng ở trong ngực anh lắc lắc dụi dụi tỏ ý không muốn

- con thỏ lười biếng

Tưởng Đôn Hào nhìn thỏ nhỏ cười dịu dàng, anh bế Nhậm Dận Bồng đi tắm

- muốn anh tắm cho cơ~

- vậy...mình làm một nháy nha em

Nhậm Dận Bồng chun mũi phồng má nhưng lỗ tai đỏ hồng đã bán đứng cậu. Tưởng Đôn Hào cắn cắn gặm gặm vành tai thỏ, cậu ngượng ngùng gật đầu, hôn lên môi anh.

Lại một tuần làm việc sấp mặt nữa trôi qua, ngày thứ bảy mong đợi cuối cùng cũng tới, Nhậm Dận Bồng đang phấn khích thay áo cởi quần thì chuông cửa đột ngột vang lên

- là người giao hàng, đồ chúng ta đặt làm đã tới rồi. Lên phòng đợi đi tên đ* d*m đã.ng của ta, hôm nay ta cho em chơi đồ mới

- dạ, chủ nhân

Nhậm Dận Bồng chầm rãi bò lên lầu trong khi Tưởng Đôn Hào ra nhận đồ chơi mới của hai người và bị anh nhân viên càm ràm một trận vì tới cuộc gọi thứ ba mới bắt máy làm anh ta tưởng mình bị khách bom hàng.

________________

End.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net