Tướng cướp Bạch Hải Đường hận kẻ bạc tình

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tướng cướp Bạch Hải Đường hận kẻ bạc tình

(24h) - Bạch Hải Đường có cái tên nghe rất dữ dằn: Truyện "xăm mình", bởi trên người y gần như toàn vết xăm. Từ chân lên đầu đều được xăm kín những hình, chữ có ý nghĩa đối với cuộc đời y. Trong đó xăm ở bụng dưới của BHĐ là hình một cô gái lõa thể và dòng chữ "Thương người chung thủy - hận kẻ bạc tình".

Tại sao y khắc dòng chữ đầy oán trách như thế lên người. Bởi y đã tung hoành nganh dọc, có "số má" trong giới giang hồ, nhưng rồi cũng không thoát khỏi một chữ... tình.

Lâu nay, công chúng nghệ thuật đã được xem những chuyện tình lâm ly bi đát của Bạch Hải Đường với những người đàn bà trong cuộc đời hắn trong truyện, kịch, phim. "Người tình" nổi tiếng nhất của BHĐ là "Nữ tu sĩ Băng Thanh" trong bộ phim "SBC" (săn bắt cướp). Nhưng cuộc đời của BHĐ có được một chuyện tình lãng mạn, ly kỳ như vậy không? BHĐ có si tình đến mức như thế không? Một câu hỏi nữa là BHĐ có được một người phụ nữ yêu thương đến thế không?

Đối chiếu tất cả những tài liệu chúng tôi thu thập được, có thể thấy rằng, BHĐ đào hoa, đa tình, si tình và sẵn sàng lao vào tội lỗi như một con thiêu thân vì những người đàn bà mà y yêu thương. Nhưng cho đến ngày cuối cuộc đời, khi BHĐ nằm xuống, bên chiếc quan tài của y không hề có bóng dáng của một người đàn bà nào. Quá lạnh lẽo!

Người đàn bà đầu tiên trong đời BHĐ, được thể hiện trong bản lý lịch trích ngang của y là Hồ Thị Lãnh (có tài liệu ghi là Hồ Thị Lảng). Đây là người vợ đầu tiên của BHĐ, khi y vẫn là chàng thanh niên cần cù Nguyễn Ngọc Truyện - chăm chỉ theo bố làm lơ xe đò. Năm 19 tuổi, BHĐ quen và lấy bà Lãnh, cũng là khi BHĐ bắt đầu cuộc sống tự do tung hoành, rời khỏi gia đình để "lập nghiệp". Hồ Thị Lãnh đã sinh cho BHĐ hai đứa con trai kháu khỉnh. Quê vợ ở tận Thốt Nốt (Cần Thơ). "Ở đó, tôi đạp xe lôi kiếm tiền nuôi vợ con" - BHĐ kể về cuộc sống đạm bạc lúc vào đời.

Cái nghề chạy xe lôi của Truyện không đủ nuôi sống gia đình, vì một lẽ chạy xe lôi lúc đó cũng phải... lén lút. Theo những lời khai của BHĐ thì lúc đó y vừa chạy xe lôi nhưng vừa trốn quân dịch, sợ bị phát hiện. "Trong thời gian này chạy xe không có tiền và vợ buôn bán không đủ sống nên được vài tháng, tôi trở về Long Xuyên hành nghề..." - BHĐ nói về ngày lận đận của y.

Vì thương vợ thương con, quá trình về Long Xuyên chạy xe lôi kiếm sống, BHĐ bắt đầu giao du với đám bạn bè hư hỏng và đi hành nghề... lấy trộm đồ người khác để có tiền "lo cho vợ con". Lý do mà BHĐ viện ra khiến y bước vào con đường tội lỗi là "lo cho vợ con".

Thế nhưng, khi hành nghề bất lương có tiền, BHĐ không chỉ lo cho vợ con như y nói mà lao vào con đường ăn chơi, cờ bạc. Có lẽ điều này đã khiến cho người vợ của y sớm chia tay sau thời gian ngắn ngủi chung sống. "Hai đứa tôi bất đồng với nhau nên thôi nhau" - BHĐ kể về gia đình đầu tiên này chỉ với vài lời trong tờ khai.

Người tình thứ hai mà BHĐ say đắm là Nguyễn Thị Lệ, quê ở Sa Đéc (Đồng Tháp), nhưng theo chồng nên chủ yếu sống tại Long Xuyên với BHĐ. Chuyện tình của BHĐ với Lệ không biết bắt đầu từ khi nào, nhưng nó kết thúc vào giữa năm 1974, sau khi Lệ đã "đâm sau lưng" BHĐ. Căn cứ vào một lời khai của BHĐ: "Lúc đó tôi lấy vợ nữa là Nguyễn Thị Lệ, 21 tuổi, buôn bán, sống tại Long Xuyên. Có một đứa con ba tuổi", có thể xác định cuộc tình này bắt đầu từ năm 1971, khi Nguyễn Ngọc Truyện được 21 tuổi.

Cuộc tình này kéo dài được ba năm và nhân vật Lệ đã được một số nhà văn, nhà báo, đạo diễn dàn dựng thành một người tình nổi tiếng trong phim, kịch, truyện... Lệ là cô gái đẹp, quen với BHĐ khi mới 21 tuổi, tràn đầy sức sống. BHĐ mê mệt vì sắc đẹp của Lệ. BHĐ nói: "Lệ đẹp lắm. Tôi mê nó lắm...". Và cuộc tình này theo như những lời khai và tự sự của BHĐ thì trải qua nhiều sóng gió. Lệ yêu BHĐ vô cùng. Mỗi lần BHĐ đi "làm ăn" xa nhà hay trốn tránh cảnh sát, vào tù..., Lệ đều nhớ thương BHĐ vô cùng và hay khóc mỗi khi đoàn viên.

Một lần, vào khoảng tháng 8-1974, BHĐ vào làng phế binh Vàm Cống đánh bài, bị các phế binh phát hiện ra chân tướng của BHĐ nên vây bắt và giao Ty cảnh sát Long Xuyên. BHĐ bị cảnh sát chế độ cũ đánh rất nhiều bằng cây ma trắc. "Tôi bị đánh rất nhiều vào ống quyển chân, khiến tôi đau đớn vô cùng" và bị nhốt trong khám lớn. Lệ bế con đến thăm khóc inh ỏi, van xin cảnh sát tha cho Truyện, nhưng không được. Lệ bế cu Trò (tên con trai của BHĐ và Lệ) theo, khóc ướt cả áo. Đứa bé không hiểu chuyện gì, nhưng thấy cả bố mẹ khóc nó cũng khóc theo. BHĐ lúc ấy cảm thấy hối hận biết bao. Hắn nghĩ trong đầu là chỉ cần được ra để sống với Lệ, với cu Trò cho đàng hoàng. Mấy tháng sau, tòa đưa BHĐ ra xử và tuyên án một năm tù giam, Lệ lại bồng cu Trò vào tòa án, chuyền qua cửa sổ đưa cho BHĐ bế lần cuối khi hắn bị giải vào nhà lao:

- Anh ơi, thằng Trò nè. Nó giống anh lắm nè. Anh nhớ về với mẹ con em...!

BHĐ lại lần nữa rướm nước mắt:

- Em ơi, đừng khóc. Chỉ mấy tháng nữa là anh về rồi. Anh sẽ về với em và thằng Trò mà!

Cuộc đời vốn lắm chữ ngờ. BHĐ và Lệ yêu thương nhau như thế. Nhưng rồi thói trăng hoa, bay bướm của BHĐ đã làm cho Lệ không chịu đựng được nữa. Lần mà Lệ mang khẩu súng đến giao nộp và trình báo với Ty cảnh sát An Giang để cảnh sát đến nhà vây bắt chính chồng mình tại nhà trong con hẻm Ba Lâu vào năm 1974 (như chúng tôi đã phản ánh trong số báo ra ngày 15-9-2009) đã làm giọt nước tràn ly. BHĐ nói về Lệ: "Nó ghen tôi với mấy cô gái khác nên mới lấy khẩu súng rulo của tôi đem đến Ty cảnh sát Long Xuyên tố cáo và giao nộp súng cho tên Triệu". BHĐ nói đó là sự phản bội, điều mà hắn căm thù nhất trong quá trình lang bạt giang hồ. Còn Lệ thì cảm thấy bị BHĐ phản bội lại mình khi hò hẹn với những cô gái khác. Ai phản bội ai? Đây là lý do khiến BHĐ và Lệ phải "đường ai nấy đi" sau đó, dù vẫn rất yêu Lệ. Trên thân thể của BHĐ lại mọc thêm vết xăm hình lưỡi dao đâm vào một trái tim và dòng chữ chạy vòng quanh "thương người quân tử - hận kẻ bạc tình".

Một cuộc tình khác cũng sâu nặng với BHĐ nhưng rồi cũng... chia ly. "Khi hòa bình lặp lại, tôi ra khỏi nhà tù, đã thôi hết các vợ con, nên tôi đi lang thang ở thị xã Long Xuyên một mình. Tôi tình cờ gặp thằng bạn trong tù tên là Buôn, nó mời tôi về nhà nó ở chợ Đông An (Long Xuyên) chơi. Tôi tới lui nhà nó mấy lần và nó làm mai em nó cho tôi. Em nó đẹp lắm, nhưng lúc đầu tôi ngại vì tôi không muốn lấy vợ thêm nữa. Em của Buôn tên là Vũ Thị Huệ, mới 17 tuổi, có tướng người và khuôn mặt thật là đẹp. Tôi cầm lòng không được nên đi đến ăn ở với Huệ, tất cả khoảng ba năm..." - BHĐ kể về chuyện tình của y và người tình thứ ba trong đời như thế.

Với Huệ, BHĐ đã lao mình như một con thiêu thân để kiếm tiền cho Huệ "bằng chị bằng em". Y bất chấp sự hiểm nguy, tính mạng để được lấy lòng người đẹp. Hãy nghe BHĐ kể về những ngày ở bên Huệ: "Tôi về nhà Huệ ở được bảy ngày đầu, không làm gì ra tiền, gia đình Huệ cũng nghèo. Mà Huệ còn nhỏ, đẹp lắm nên tôi thấy cần phải "làm" lại cái nghề ăn trộm để có tiền ăn xài với em và lo cho em ăn dọn (diện)". Tức là ngày hòa bình lặp lại, BHĐ được thả ra khỏi tù (ngày 1-5-1975), BHĐ cũng đã có ý định hoàn lương, sống bằng cái nghề lương thiện, nhưng vì người đẹp, y đã chấp nhận "làm lại" cái nghề trộm cắp của y.

BHĐ đã đột nhập vào một số cơ quan cách mạng lúc đó để lấy trộm đồ đạc, chủ yếu là áo quần, quạt máy, radio... Nguy hiểm hơn, lúc đó, một số cán bộ cách mạng về công tác tại An Giang, khi ngủ ở khách sạn cũng đã bị BHĐ đột nhập vào lấy đồ đạc, tiền bạc. Tất cả những gì hắn lấy được là để cung phụng người đẹp trẻ trung của hắn.

Trước sự lộng hành của BHĐ, ngày 23-6-1975, tại khách sạn An Giang, BHĐ bị lực lượng công an cách mạng bắt giữ khi hắn đang đến để thuê phòng. Hắn bị giam giữ tại trại tạm giam của công an tỉnh cùng với hai đối tượng khác. Ngày 31-8-1975, BHĐ đã tổ chức vượt trại với hai đối tượng kia (chúng tôi sẽ nêu cụ thể vụ việc này trong số báo khác). Điều đáng nói, nguyên nhân khiến hắn vượt trại lần này lại... vì người đẹp. Như hắn viết trong bản tự khai: "Tôi thật sự mới ra khỏi tù của ngụy, chưa về thăm mẹ già được. Tôi cũng nhớ Huệ quá. Nhớ quá rồi nên tôi thấy cần phải ra trại mới được...". Bạch Hải Đường trước khi đi để lại một mảnh giấy viết bằng mực xanh bút bi trong phòng giam: "Xin cách mạng thông cảm và tha lỗi cho tôi. Vì hoàn cảnh gia đình nên tôi mới trốn, và tôi hứa là về sẽ tăng gia sản xuất để sống. Tôi không phạm tội nữa" - ký Bạch Hải Đường.

BHĐ đón xe về Bạc Liêu tìm gặp Huệ. Gia đình Huệ và mẹ già của BHĐ sống ở đó. "Hai gia đình đều nghèo túng, không có việc làm nên rất khổ sở. Tôi thấy vậy chịu không được, nên đành phải làm liều để kiếm tiền nuôi hai gia đình và lo cho vợ tôi. Vì thật sự tôi thương yêu Huệ nhiều lắm. Vì vậy tôi lên chợ Cần Thơ, đến ở nhà bạn cũ là Hùng và Việt, chuyên sống bằng nghề lấy xe Honda ở hẻm tài xỉu, thị xã Cần Thơ để cùng nhau làm ăn bằng nghề "cũ" - một lần nữa, BHĐ đã vì người đẹp mà lao thân vào con đường tội lỗi như thế.

Nhưng, cuộc tình của BHĐ với Huệ dù mặn mà, dù BHĐ đã hy sinh suốt ba năm trời (từ 1975 - 1978) cho Huệ, nhưng rồi một ngày, BHĐ đi làm ăn xa trở về Bạc Liêu, Huệ đã là người tình của người khác: "Khi về đến Bạc Liêu, tôi mới biết vợ tôi là Huệ bỏ tôi, đi lang thang theo người khác, nên tôi giận và thôi Huệ luôn. Lúc đó là cuối năm 1978". Một kết thúc không còn gì buồn đau hơn cho BHĐ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net