Midnight.

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


0.28 a.m

Đen, bóng tối

Trằn trọc,
Mở mắt. Cô thấy mình một lần nữa giương cặp mắt nặng trĩu nhìn thẳng vào trần nhà.

Lại một đêm khó ngủ sao?
Đưa cánh tay lên che mắt, thả ra tiếng thở dài phiền nhọc. Tiếng động bật ra giữa khoảng không, nhẹ nhàng là vậy, nhưng sao lại mang theo nỗi lòng thầm kín bị vùi sâu trong lòng người con gái. Dạo gần đây cô không muốn đi ngủ một chút nào.

7.03 a.m

"Reengg" Khốn nạn thật. Mí mắt cứ díu chặt xuống, toàn thân chẳng có tí động lực nào cả. Cố gắng vực chính mình dậy, lê thân xác còn ngái ngủ vào nhà tắm. Nhìn khuôn mặt được phản chiếu lại trong gương, đã được bao lâu rồi nhỉ? từ bao giờ cô đã không còn có một giấc ngủ ngon vậy. Vầng thâm quầng dưới vành mắt hiện rõ lên. Tại sao chứ, vì chứng khó ngủ, cô đã bỏ tật thức khuya rồi cơ mà. Lũ quầng thâm khỉ gió vẫn quay trở lại, còn kèm theo đôi mắt sưng đỏ nữa. Rốt cuộc là vì cái gì?

Sững người lại, phải rồi, là vì ai mới đúng.

Cười khẩy, *éo đáng tí nào cả.

7.21 a.m

Cà phê hay trà? Trà bạc hà có thể là một lựa chọn hoàn hảo, nhưng với những buổi sáng kiệt sức như thế này, cà phê vẫn tốt hơn. Với cô là như vậy. Vị đắng chát của cà phê luôn kích thích sự minh mẫn còn sót lại, coffee addict, vài người gọi cô như vậy. Đã từ bao giờ, sự ưu ái trà của cô đã chuyển sang cà phê vậy?

"Cho 1 đen đá mang đi."

Cầm cốc đen đá trên tay, sự lạnh cóng đâm thẳng vào từng lớp da thịt. Cái vị quen thuộc trượt vào nơi đầu lưỡi, kích thích các tế bào cảm thụ vị giác hoạt động.

Vốn dĩ cô chẳng thích cà phê cho lắm.
Là vì anh-

"But I'm not him."

Thôi bỏ đi. Cốc cà phê rơi thẳng vào thúng rác. Lòng lại nhói.

"Coffee addict" sao? Tự nhạo báng chính mình rồi. Nhếch mép.

9.47 a.m

"I miss you when I can't sleep
Or right after coffee or right when I can't eat

I miss you in my front seat
Still got sand in my sweaters
From nights we don't remember

Do you miss me like I miss you?
Fucked around and got attached to you" (*)

Tiếng nhạc vang vọng trong chiếc tai nghe, thanh âm trầm bổng này là thứ cô thích nhất.

"I type a text, but then I never mind that shit
I got these feelings, but you never mind that shit

Nút repeat được bật. Đã bao lâu rồi?

3.16 p.m

Hey

?

Tối nay m rảnh không?

Yup
Có chuyện gì à?

Nope

Chỉ muốn rủ m xem phim thôi
Đi chứ •-•

Có nhã hứng vậy
Hôm nay lại mời t xem phim cơ đấy :))
...

Đi ăn tối luôn
T bao

Bạn t tốt quá cơ
Thất tình sao?

(Có m ấy-)
Vớ vẩn vừa thôi
(M định như vậy đến bao giờ?
T không nỡ đâu)

Just kidding =))
Okay t đi

Vậy 7h t đón
√seen

Cậu nghĩ giấu được tôi sao? Cái mặt nạ cậu dựng lên che mắt mọi người, những câu bông đùa giả tạo ấy tôi nhìn thấu từ lâu rồi. Để xem cậu còn diễn kịch đến lúc nào. Đâu phải một mình cậu biết đau đâu? Thật ích kỉ.

Cậu nghĩ giấu được tôi sao? Tình cảm cậu chôn chặt nơi đáy lòng tôi nhìn thấu từ lâu rồi. Để xem liệu bao giờ cậu mới thổ lộ thôi. Tiếc thật. Chúng ta làm bạn lâu như vậy, cuối cùng cũng chỉ là bạn thôi. Giống như tôi và anh vậy.

Bad ending, isn't it?

10.28 p.m

A bữa ăn thật tuyệt, hoá ra vẫn có người nhớ mình thích ăn món gì. Một cảm giác hài lòng bất chợt dâng lên.

Một bộ phim thuần hành động. Plot dở tệ nhưng các cảnh quay cùng kĩ xảo lại tuyệt đỉnh. Thật tốt khi có thể thưởng thức một bộ phim mà không cần nặng lòng suy nghĩ những ý nghĩa sâu xa tác giả muốn truyền tải, ease of pain.

Bỗng quay sang nhìn cậu trai bên cạnh, cậu ấy không tồi, perfect boyfriend material. Nhưng cô chẳng phải người bạn gái tốt, không đủ tình cảm đáp lại trái tim nồng nhiệt ấy. Nên tốt nhất chúng ta dừng lại ở đây thôi nhé?

0.00

Tồi tệ thật, không có được người mình yêu và không đủ can đảm đón nhận người yêu mình.

Bế tắc. Đúng rồi. Một cuộc đời bế tắc. Hèn nhát.

Vùi mình trong chăn, điện thoại chói sáng, không gian đen xịt.

Không biết bao giờ mới chìm vào giấc ngủ được đây?


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Net